SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Về phần Tóc Thắt Bím, gã mạnh hơn hắn một nửa cảnh giới, hoặc cũng có thể nói là sau khi vượt qua thiên kiếp Kim Đan, gã có thể vận dụng thiên địa chi thế, nhưng chung quy vẫn chỉ là Kim Đan sơ kỳ mà thôi. Dương Bách Xuyên có thể dùng át chủ bài trong tay để bù đắp vào những thiếu hụt của bản thân, hoặc là nói để chống lại thiên địa chi thế mà Tóc Thắt Bím đã có được sau khi vượt qua thiên kiếp.

"Thằng nhóc không biết trời cao đất dày, chưa vượt qua thiên kiếp thì chung quy cũng chỉ mạnh hơn con kiến một chút mà thôi, xem gia gia giết ngươi đây." Tóc Thắt Bím hừ lạnh.  

"Vậy thì thử xem, một cước đá gãy ba khúc xương bên hông ta, ta còn chưa quên đâu." Dương Bách Xuyên không hề sợ hãi chút nào.  

lúc này Tóc Thắt Bím nheo mắt, một tay cầm đao, một tay thành chưởng. Gã đột ngột cách không đập về phía Dương Bách Xuyên, trong miệng thì kêu lên: "Thiên địa chi uy, khu vực Kim Đan, mượn thế."  

Dương Bách Xuyên vận chuyển chân khí quanh người, tay trái nắm chặt lấy kiếm Đồ Long, tay phải thần thông Thông Bích Viên Hầu Thủ chuẩn bị sẵn sàng.  

Ngay khi hai chữ "mượn thế" cuối cùng của Tóc Thắt Bím vừa dứt, bỗng nhiên Dương Bách Xuyên cảm thấy không gian xung quanh trở nên nặng trĩu, một giây sau hắn phát hiện cơ thể không thể nhúc nhích được như bị bùn đất vùi lấp, bốn phía đều là một cỗ trọng lực vô hình.  

Dương Bách Xuyên lập tức hiểu ra đây chính là thiên phú thần thông duy nhất của tu chân giả Kim Đan sau khi vượt qua thiên kiếp, khu vực mượn thiên địa chi uy.  

"Đây chính là thiên kiếp chi uy của Kim Đan sao?" Dương Bách Xuyên nói thầm trong lòng một câu, hắn hơi động suy nghĩ một chút ra lệnh cho linh trùng Nhân Diện trong tai: "Trùng Tử phá thế."  

Thiên phú của Trùng Tử chính là bỏ qua bất kỳ pháp thuật nào. Khu vực Kim Đan của Tóc Thắt Bím cũng là một loại pháp thuật.  

Chỉ cần Trùng Tử phá vỡ được một khe hở nhỏ thì Dương Bách Xuyên sẽ có thể tránh thoát.  

Ngay sau đó Trùng Tử nhận được mệnh lệnh của Dương Bách Xuyên, nó từ trong tai lao ra, lập tức bắn vọt tới.  

"Vèo"  

Không khí xung quanh trở nên dập dờn một trận, Dương Bách Xuyên biết Trùng Tử đã thành công.  

Ngay khi Trùng Tử ra tay, một đao của Tóc Thắt Bím đã chém về phía Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, há mồm thét dài, toàn thân trong ngoài vận chuyển Càn Khôn công.  

"A mở!"  

Cuối cùng hắn đã có thể cảm nhận được khu vực Kim Đan của Tóc Thắt Bím chỉ là sơ kỳ, chuyện này có liên quan tới tu vi của gã, vẫn nằm trong sức chịu đựng của mình.  

trong tiếng thét dài tiếp theo của Dương Bách Xuyên, Trùng Tử đã đâm ra một khe nứt, toàn thân Dương Bách Xuyên bùng lên ánh sáng nhàn nhạt, cưỡng ép phá tan thiên địa chi uy của khu vực Kim Đan của Tóc Thắt Bím.  

Trong chớp mắt, Dương Bách Xuyên đối mặt với đao khí hùng hậu chỉ còn cách người hắn hai mét. Dương Bách Xuyên giơ kiếm Đồ Long lên cản.  

"Ầm!"  

Trong nháy mắt tuy rằng cánh tay của hắn run lên, khí huyết trong cơ thể sôi trào một trận, khóe miệng hắn cũng đổ máu, nhưng chung quy vẫn chặn được một đao kia.  

Tay phải của Dương Bách Xuyên lập tức chộp tới Tóc Thắt Bím.  

"Thâu Thiên Thủ!"  

Trong tiếng gầm rống tức giận của Dương Bách Xuyên, tay phải của hắn phát ra ánh sáng bạc lập lòe chói mắt, trong mơ hồ có thể nhìn thấy trong bàn tay phải trong suốt của Dương Bách Xuyên mang theo xương cốt.  

Trong ánh sáng chói mạnh mẽ từ tay phải, bàn tay hội tụ từ hài cốt đập về phía Cây Roi Nhỏ như nhanh như chớp.  

Lúc này trong lòng Tóc Thắt Bím như dời sông lấp biển, đây là lần đầu tiên gã đụng phải một Kim Đan vậy mà có thể phá vỡ khu vực Kim Đan, thiên địa chi thế, hơn nữa phản ứng còn vô cùng nhanh chóng.  

Trong chớp mắt Dương Bách Xuyên giơ tay lên chính là ánh sáng bạc lóng lánh, thủ cốt hài cốt tỏa ra ánh sang như sao trời ập xuống đỉnh đầu gã.  

Thủ cốt khí thế mạnh mẽ khiến Cây Roi Nhỏ hãi hùng khiếp vía, lập tức vận chuyển chân khí hai tay giơ lên đỡ lấy bầu trời, bất thình lình mà ứng phó.  

Nhưng đúng vào lúc này Tóc Thắt Bím chỉ nghe thấy từ miệng Dương Bách Xuyên lại phát ra một tiếng quát nhẹ: "Xích trói yêu, đi!"  

Trong tầm mắt Tóc Thắt Bím nhìn thấy một luồng sáng trắng bay về phía gã.  

Lúc này trên đỉnh đầu Tóc Thắt Bím là thủ cốt chân khí mạnh mẽ, trước mặt lại là một luồng sáng trắng nhanh như chớp khiến sắc mặt của gã biến đổi.Nhưng Tóc Thắt Bím cũng bó tay, gã chỉ có thể ứng phó với thủ cốt mạnh mẽ trên đỉnh đầu mình trước.  

Giữa hai thứ, Tóc Thắt Bím cảm thấy luồng sáng trắng đang xông tới trước mắt không có hơi thở nguy hiểm, mà nếu gã mặc kệ thủ cốt trên đỉnh đầu thì nhất định chính là kết cục đầu bị bóp tới nát nhừ.  

"Rống!" Trong tiếng gầm rống giận dữ, chân khí trên hai tay Tóc Thắt Bím bùng nổ, thiên địa chi uy cũng dung hợp vào tay, gã tin mình có thể đẩy lùi một kích thân thông thủ cốt này của Dương Bách Xuyên.  

"Ầm ầm!"  

Hai tay nâng trời của Tóc Thắt Bím cuối cùng cũng chặn lại được thủ cốt chi uy của thủ cốt trên đỉnh đầu của Dương Bách Xuyên, mượn thiên địa chi thế. Gã cảm thấy Dương Bách Xuyên không mạnh như trong tưởng tượng của mình, giễu cợt trong lòng.  

Ngay sau đó là bên hông bị siết chặt.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi