SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Lúc này, miệng Diệp Vô Tâm há to, nàng đang nghĩ gì đó, nhưng khi nhìn thấy sự cuồng nhiệt trong mắt Diệp Ninh và vẻ mặt nghiêm túc của Dương Bách Xuyên, nàng chợt cảm thấy trên người Dương Bách Xuyên bao phủ một tầng sương mù. Cuối cùng, nàng không nhiều lời nữa mà cùng Diệp Ninh bắt đầu củng cố tâm trận....

Bất kể là con đường luyện khí hay trận pháp luyện đan vân vân, kỳ thật theo như lời sư phụ Vân Thiên Tà của Dương Bách Xuyên chính là tổng kết một câu, đều là kỹ năng thiết yếu của tu chân giả.  

Chỗ khác biệt chính là có hàng ngàn tiểu thế giới truyền thừa không được đầy đủ, giống như Diệp Ninh bây giờ vậy, muốn ông ta thay đổi trận pháp ban đầu trên thuyền phi hành, thậm chí gia tăng trận pháp tấn công trên cơ sở phòng ngự chính là làm khó ông ta.  

Không biết có thể gia tăng hay không, cho dù có biết cũng không biết phải ra tay thế nào, biết ra tay thế nào thì cũng không có bí thuật. Vì vậy đây là vấn đề tầm nhìn.  

So với Diệp Ninh thì Dương Bách Xuyên là tu chân giả chính tông, truyền thừa đến từ thế giới tu giả mênh mông toàn diện, hắn có một sư phụ tốt là Vân Thiên Tà.  

Mà Diệp Ninh tất nhiên không sánh bằng. Ở Sơn Hải Giới, Diệp Ninh có thể được gọi một tiếng đại sư luyện khí, nhưng nếu là tu chân giới thật sự thì đúng là một tên nhà quê.  

Vì vậy trong lòng Diệp Ninh rất kính nể Dương Bách Xuyên.  

Đương nhiên đến lúc này, trong lòng Diệp Ninh thì Dương Bách Xuyên chính là thế ngoại cao nhân mà đại tiểu thư Diệp Vô Tâm tìm đến, đặc biệt tới để chỉ điểm cho ông ta về con đường luyện khí.  

Ngoại trừ tôn kính Dương Bách Xuyên thì trong lòng ông ta biết ơn Diệp Vô Tâm hơn.  

Sau khi củng cố trận pháp trung tâm của thuyền phi hành, Diệp Ninh vô cùng chăm chú nhìn Dương Bách Xuyên. Ông ta không muốn bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào, trên con đường luyện khí thì Diệp Ninh chính là một kẻ si dại, mê muội rồi lại đam mê, từ lâu ông ta đã biết con đường đại đạo của mình sau này chính là con đường luyện khí.  

Nếu như trước kia ông ta chỉ xác định chứ không rõ ràng thì bây giờ sau khi trao đổi với Dương Bách Xuyên, Diệp Ninh lại càng kiên định với con đường luyện khí gấp trăm lần.  

Tuy rằng không nói ra nhưng trong lòng Diệp Ninh đã đặt một mục tiêu cho bản thân, đó chính là một ngày nào đó con đường luyện khí có thể đạt tới cảnh giới luyện hóa dung hợp trời đất mà Dương Bách Xuyên nói, Diệp Ninh ông ta dùng luyện khí chứng đạo.  

Chỉ thấy sau khi Dương Bách Xuyên tới chỗ trận pháp trung tâm của thuyền phi hành thì tay bắt pháp quyết, giơ tay lên vung vẫy, chân khí  mạnh mẽ hội tụ trên đầu ngón tay, rồi sa đó đột nhiên hắn vung về phía trận pháp ban đầu.  

Cảnh tượng này khiến khóe mắt Diệp Ninh giật giật, bởi vì hành động này của Dương Bách Xuyên trong mắt ông ta không phải đang thay đổi phù văn trận pháp, mà là đang hủy diệt. Dựa theo lý giải của Diệp Ninh thì từng phù văn trận pháp mà ông ta bố trí ban đầu sẽ bị phá hủy.  

Một khi phù văn bị hủy, phòng ngự bên ngoài sẽ lập tức tan vỡ, đến lúc đó vô số yêu thú chim Phong Lôi sẽ xông tới. Trán Diệp Ninh toát mồ hôi, ông ta không dám nghĩ tới, tuy nhiên ông ta cũng nghĩ đến những tri thức về con đường luyện khí mà Dương Bách Xuyên nói lúc trước. Chẳng phải những thứ đó cũng phá vỡ nhận thức quan của ông ta hay sao?  

Hơn nữa nếu như ông ta đã lựa chọn tin tưởng Dương Bách Xuyên thì không có lý do gì nghi ngờ, Diệp Ninh dứt khoát nói trong lòng: "Thôi vậy, có lẽ hành động lần này của tiên sinh sẽ có thay đổi khác!"  

Ngay cả Diệp Vô Tâm sau khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên ra tay cũng nhíu mày. Tuy rằng nàng không hiểu về con đường luyện khí nhưng thân là đại tiểu thư của thương hội Thiên Diệp thì vẫn phải có kiến thức. Tương tự, dưới cái nhìn của nàng thì lần này Dương Bách Xuyên muốn hủy diệt nền tảng trận pháp phù văn của thuyền phi hành, nhưng liếc mắt thấy Ninh thúc thúc thay đổi sắc mặt lại không lên tiếng thì Diệp Vô Tâm cũng không nói gì.  

Lúc này Dương Bách Xuyên không để ý trong lòng Diệp Ninh và Diệp Vô Tâm nghĩ gì, một khi hắn đã bắt đầu làm chuyện gì đó thì sẽ dồn hết tinh thần, tạm thời quên đi mọi người xung quanh.  

Hơn nữa tuy rằng hắn mạnh về lý thuyết thay đổi phù văn trận pháp trên cơ sở bổ sung phù văn trận pháp tấn công của thuyền phi hành, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn thử, không thể qua loa, hắn biết hậu quả của việc thất bại.  

Vì vậy giờ phút này Dương Bách Xuyên tâm vô tạp niệm, chỉ nghĩ về một việc, bổ sung trận pháp tấn công, thay đổi thành công.  

Thay đổi và gia tăng phù văn không cần nguyên liệu gì, ngoại trừ chân khí còn cần sức mạnh thần hồn khổng lồ, nhưng điều này vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng của Dương Bách Xuyên.  

Sau một kích pháp quyết mang theo chân khí mạnh mẽ và sức mạnh thần hồn, ngón tay Dương Bách Xuyên lướt nhanh trên phù văn ban đầu của Diệp Ninh, bắt đầu khắc chồng lên, chỗ khó trong đó là không thể phá hỏng nền tảng phù văn bản đồng mới có thể bao trùm thành công.  

Điều này đòi hỏi một sức mạnh linh thức mạnh mẽ để tập trung vào, kiểm soát sức mạnh thật chính xác, nếu không sẽ thất bại.  

Dương Bách Xuyên vẫn có lòng tin về phương diện này. Dù sao hắn đã từng luyện đan dược, cũng hiểu con đường trận pháp, cả hai đều là đại đạo để tôi luyện việc vận dụng sức mạnh thần hồn chính xác.  

Đại đạo thiên hạ trăm sông đổ về một biển, trận pháp và con đường luyện khí cũng không ngoại lệ, tất cả hắn đều đã nắm chắc, hơn nữa cuối cùng là thay đổi phù văn trận pháp trên thuyền phi hành, không phải luyện khí thật sự.  

Cộng thêm chủ nhân của thuyền phi hành Diệp Ninh và Diệp Vô Tâm ở bên cạnh củng cố trung tâm thuyền phi hành cũng là sức mạnh giúp đỡ gia tăng thành công cho Dương Bách Xuyên. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi