SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ba người Dương Bách Xuyên cố tình đi đến gần chỗ bốn tên hộ vệ bảo hộ chu toàn, cuối cùng cũng không xuất hiện tình huống thương vong nào.  

Mọi người cũng bắt đầu phản kích lại, làm yêu thú xuất hiện thương vong.  

Không bao lâu, yêu thú bị chém giết hơn nửa.  

Ngay lúc mọi người cho rằng có thể chiến thắng, biến cố xuất hiện.  

“Grào ~”  

Có một con Sài yêu ngẩng lên trời gào thét, ngay sau đó tất cả yêu thú cũng gầm theo: “Grào…”  

Sắc mặt của mọi người biến đổi, thấy được trên người một đám Sài yêu xuất hiện tinh quang lóng lánh.  

Yêu lực cường đại bắt đầu ngưng tụ lại trên người một một con Sài yêu.  

Giống như thủy triều, Sài yêu bắt đầu nhanh chóng tạo thành đoàn, không thể nghi ngờ, tiếng thét dài đó chính là tiếng triệu hoán của Yêu Vương.  

Lúc này cho dù không biết đám Sài yêu muốn làm gì, cũng có thể đoán được chuyện không xong sắp xuất hiện.  

Chỉ trong một cái hô hấp, đám Sài yêu đã hội tụ thành đàn.  

Sau khi bị thương vong hơn nửa, số lượng còn lại không chênh lệch với bên nhân tộc mấy.  

Tất cả Sài yêu quay xung quanh một con Sài yêu có hình thể nhỏ, yêu lực cường đại hội tụ lại bên nhau, lúc này trên đỉnh đầu mỗi một con yêu thú đều xuất hiện một đám Sài yêu bản thu nhỏ.  

Bày ra hơi thở vô cùng cường đại.  

Hơn nữa hơi thở còn tiếp tục dâng lên.  

Lúc này tất cả mọi người đều biết Sài yêu muốn hạ chiêu sát thủ, đây là thiên phú tấn công.  

Sắc mặt của mọi người vô cùng ngưng trọng.  

Không thể thi triển pháp thuật chân khí để tấn công, gặp phải yêu thú có thể thi triển yêu pháp thiên phú thần thông, mọi người đều biết điều này đại biểu cho điều gì.  

Dương Bách Xuyên nhìn mười hai con Sài yêu còn lại đang sử dụng pháp thuật gì đó.  

hiện tại trong đám người bọn họ không ai có thể sử dụng được pháp thuật, ngay cả dùng chân khí hộ thân cũng rất khó làm được, cũng không biết có bao nhiêu người có thể chịu đựng được. Hơn nữa bên yêu thú còn đang ngưng tụ yêu lực, yêu lực bò lên vô cùng khủng bố.  

Hai bên bậc thang hình thành đối lập, bên yêu thú chiếm cứ tiên cơ, đám người Dương Bách Xuyên đang đứng dưới.  

Trân phong ba nhìn qua va chạm vào là nổ ngay, sắc mặt của mỗi người đều trở lên xanh trắng.  

Ngoại trừ Dương Bách Xuyên, tất cả mọi người không ai nghĩ đến yêu thú sẽ thi triển pháp thuật, có yêu lực đã chiếm tiện nghi, bây giờ còn sử dụng yêu pháp, đây chính là điềm báo muốn mạng.  

Càng không nghĩ đến, trong yêu thú sẽ có Yêu Vương thống trị, một tiếng thét dài có thể chỉ huy các yêu thú hội tụ lại bên nhau phát động tấn công.  

Nhìn yêu thú đang chắn bậc thang, Lê Nặc thở dài, một tấm ngọc phù xuất hiện trong tay, phát động ngọc phù.  

“Ầm đùng ~”  

Ngay lập tức một kết giới phòng ngự xuất hiện, chắn trước mặt mọi người.  

Đây là tấm phù phòng ngự bà mất một cái giá rất lớn mới có được, lúc này đối mặt với pháp thuật ngưng tụ của yêu thú cũng chỉ có thể sử dụng.  

Rất nhiều người trong sân được bà mang đến, ngoại trừ Ba Đồ đều là người thành Tán Tu, tiếp theo còn muốn dựa vào mọi người đều đi về phía đạo cung La Phù, Lê Nặc không muốn xuất hiện thương vong.  

Đợt tấn công vừa rồi của Sài yêu, mặc dù người bên cạnh bà không chết nhưng lại có rất nhiều người bị thương, trong thời gian ngắn sẽ mất đi sức chiến đấu, chỉ có hai tên bên chỗ Diệp Vô Tâm tu vi quá thấp nên chết thảm.  

Khi kết giới phòng ngự của Lê Nặc hình thành, yêu thú cũng phát ra công kích.  

Hai bên giành giật từng giây, một phòng một công.  

Lê Nặc giành trước một bước, bày ra kết giới phòng ngự.  

Mặc dù ở chỗ này không dùng được pháp thuật, nhưng phù chú không bị hạn chế.  

Lê Nặc thi triển phù chú làm mọi người như tỉnh mộng, bản thân không thể thi triển pháp thuật, nhưng có thể thi triển phù chú.  

Thân là người tu chân, trong tay ai còn không có một vài phù chú phòng thân?  

Có thể dùng phù chú để phản kích.  

Lúc này Sài yêu đã hoàn thành yêu pháp, phát động công kích, trên đỉnh đầu của mười hai con Sài yêu đều xuất hiện Sài yêu thu nhỏ hình thành từ yêu lực, hơi thở lại còn cường đại, nhằm thẳng về phía mọi người.  

“Grào grào grào…”  

Tiếng gào rú rung trời vang lên.  

“Ầm ầm ầm…”  

Yêu pháp của Sài yêu hung hăng va chạm vào trên kết giới.  

Công kích cường đại làm kết giới phòng ngự chấn động.  

Dương Bách Xuyên cảm giác được rõ ràng nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, sớm muộn gì kết giới cũng bị phá hỏng.  

Lúc này Lê Nặc lớn tiếng nói: “Mọi người lấy hết phù chú trong tay ra phản kích, nếu không chờ kết giới bị phá vỡ, chúng ta sẽ chết.”  

Không cần Lê Nặc nhắc nhở, mọi người đều bắt đầu phản kích, sôi nổi lấy ra phù chú trong tay, tấn công đám yêu thú.  

Trong lúc nhất thời, Kiếm Khí, Cương Khí, hoặc Huyền  m Sát Khí, đủ mọi loại bùa chú lao đến tấn công đám yêu thú.  

Chủ với một đòn tấn công, yêu pháo ngưng tụ của Sài yêu bị phá hơn một nửa.  

Thấy vậy mọi người đều rất vui sướng.  

Nhưng Dương Bách Xuyên lại không lạc quan như vậy, bởi vì sư phụ từng nói cho hắn tình huống của nơi này, công kích của mọi người nhìn qua thì hung mãnh, nhưng lại không tạo thành thương tổn thực chất cho Sài yêu.   

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi