SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bách Biến Thần Quân biết rằng sau khi đốt sức mạnh của cờ Chiêu Hồn, thực lực bản thân tăng vọt, xét theo một ý nghĩa nào đó thì thực lực đã vượt trên tu vi Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong.  

Thế nhưng khi giao đấu với Dương Bách Xuyên, bà ta đã ra đòn hai lần mà vẫn không đánh chết hắn, điều này khiến bà ta cực kỳ kinh ngạc.  

"Bản quân không tin mình không đánh chết ngươi." Ánh mắt Bách Biến Thần Quân như đóng băng. Lần này bà ta vung nắm đấm khổng lồ, giáng mạnh vào Dương Bách Xuyên. Bà ta cũng gia tăng sức mạnh, không tin Dương Bách Xuyên bị đánh không chết.  

Điều khiến Bách Biến Thần Quân cảm thấy kỳ lạ chính là có vẻ như Dương Bách Xuyên càng bị đánh thì càng mạnh hơn.  

Bộp!  

Một giây sau, nắm đấm lớn của Bách Biến Thần Quân và nắm đấm nhỏ của Dương Bách Xuyên va đụng, phát ra âm thanh nặng nề.  

Ngay sau đó, mặt Bách Biến Thần Quân chợt biến sắc.  

Bởi vì bà ta phát hiện ra lần này Dương Bách Xuyên cũng bị mình đánh bay, nhưng không rơi mạnh xuống đất mà chỉ bay ra tám chín mét rồi đứng vững.  

"Mạnh hơn rồi!" Bách Biến Thần Quân Giản Tịnh Tịnh lẩm bẩm, ma khí âm sát bao quanh người, sức mạnh toàn thân ngưng tụ. Bà ta chuẩn bị ra một quyền đập chết Dương Bách Xuyên.  

Chẳng phải ngươi bị đánh không chết, càng bị đánh càng mạnh sao? Vậy thì bản quân chống mắt nhìn xem rốt cuộc ngươi lợi hại cỡ nào, có thể đỡ được một quyền tập hợp toàn bộ sức mạnh của bản quân hay không.  

Dương Bách Xuyên nhìn ma khí âm sát dày đặc bao quanh nắm đấm của Bách Biến Thần Quân, biết là tên thái giám ái nam ái nữ chết tiệt này chuẩn bị dốc toàn lực.  

Nhưng hắn không sợ chút nào. Quả thật sức mạnh của hắn đã tăng vọt, hiện tại chân khí tích lũy trong kim đan đã đạt đến đỉnh phong, nhưng Dương Bách Xuyên cảm thấy còn có thể tiến thêm một bước, chỉ cần thêm một chút nữa thôi là hắn chắc chắn có thể phá đan thành anh.  

Dương Bách Xuyên không hề nao núng, vọt lên như đạn pháo, đồng thời vung nắm đấm liều mạng với Bách Biến Thần Quân Giản Tịnh Tịnh.  

Từng quyền va chạm, tạo ra sóng khí vô hình.  

Bộp!  

Lần này Dương Bách Xuyên bay ra ngoài với nụ cười trên môi, bởi vì kết quả của đợt đụng độ này là thân ma cao ba trượng do Bách Biến Thần Quân Giản Tịnh Tịnh biến ra cũng phải lùi lại.  

Dương Bách Xuyên bị đánh trúng, quyền nào cũng mạnh mẽ. Nhờ có mấy quyền này, linh khí dư thừa trong cơ thể đã phóng ra ngoài. Sau khi vận chuyển công pháp, hắn cảm thấy toàn thân khoan khoái, mà kim đan trong đan điền cũng đột nhiên chấn động.  

Dương Bách Xuyên biết là cuối cùng chân khí trong kim đan đã đạt đến đỉnh điểm bão hòa, hiện tại chính là thời cơ phá đan thành anh.  

Dương Bách Xuyên lùi lại mấy mét thì dừng lại, lần này hắn không xông lên nữa mà chuẩn bị phá đan thành anh.  

Hắn thầm niệm trong lòng, trong lúc vận chuyển công pháp bất chợt thúc giục kim đan, ngay sau đó trong cơ thể phát ra một tiếng nổ trầm đục.  

Ầm!  

Sau khi Dương Bách Xuyên thôi động chân khí, cả kim đan vỡ vụn rồi lại nhanh chóng chuyển động theo Càn Khôn Tạo Hóa Quyết vận chuyển.  

Dương Bách Xuyên quan sát thấy chân khí bên trong đan điền gần như đã biến thành thực chất, ở vị trí chính giữa ngưng tụ ra một người tí hon cao ba tấc.  

Thật ra sau khi phá đan, chân khí không nổ tung và lan rộng, mà tập trung lại dưới sự khống chế của công pháp, từ từ ngưng tụ thành một hình người.  

Dương Bách Xuyên biết người tí hon cao ba tấc trong đan điền chính là nguyên anh của mình.  

Bước đầu phá đan đã thành công, bước tiếp theo là ngưng tụ hình người, tiếp đến là chờ người tí hon cao ba tấc dần rõ nét là đạt tới cảnh giới Nguyên Anh chân chính.  

Kinh mạch trong cơ thể đã no đủ tới mức lượng linh khí khổng lồ không có chỗ giải phóng. Rốt cuộc khi Dương Bách Xuyên ngưng tụ nguyên anh, chân khí ùn ùn ập tới như xả lũ, thoáng cái đã ngưng tụ trong nguyên nhanh...  

Lúc này, nguyên anh đang dần dần ngưng thực tựa như một cái động đen, Dương Bách Xuyên cảm thấy bất kể trong cơ thể có bao nhiêu linh khí cũng có thể hấp thụ hết.  

Một giây trước linh khí khổng lồ từ đá Căn Nguyên nhiều đến nỗi khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy mình suýt nổ chết, còn giờ phút này hắn lại cảm thấy không đủ dùng.  

Buồn ơi là sầu!  

Nhưng hắn có cảm giác nếu cố gắng thì thành công lên Nguyên Anh không thành vấn đề, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, muốn tiến thêm một bước thì e là linh khí từ đá Căn Nguyên không đủ.  

Từ lúc Dương Bách Xuyên nuốt đá Căn Nguyên đến bây giờ chưa đầy mười phút ngắn ngủi, vậy mà trong cơ thể đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.  

Khí tức toàn thân không ngừng tăng cao.  

Mà người sốc nhất là Bách Biến Thần Quân Giản Tịnh Tịnh. Sau khi một quyền chứa toàn lực của bà ta đụng độ với Dương Bách Xuyên, cơ thể lùi về sau liên tục, tâm trạng mất bình như có sấm nổ đùng đoàng.  

Bách Biến Thần Quân cứ tưởng một quyền chứa toàn lực của mình có thể đánh chết Dương Bách Xuyên, ai dè thằng nhãi này quá kỳ lạ, trúng một quyền liền mạnh hơn một phần. Sau một quyền này, thân ma cao ba trượng của bà ta bị Dương Bách Xuyên đấm cho lảo đảo.  

Dương Bách Xuyên lùi lại tám chín mét, Bách Biến Thần Quân chỉ lùi lại ba bước, nhưng dù vậy cũng đủ khiến trong lòng bà ta nổi sóng to gió lớn.  

Bà ta có tu vi Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, mặc dù pháp lực bị áp chế nhưng vẫn có sức mạnh của cờ Chiêu Hồn, một kích toàn lực của Bách Biến Thần Quân có thể so với Nguyên Anh hậu kỳ, vậy mà vẫn bị Dương Bách Xuyên đánh cho chấn động, quả thật khiến bà ta kinh hãi.  

Sau đó, Bách Biến Thần Quân cảm nhận được khí tức trên người Dương Bách Xuyên không ngừng tăng lên, càng lúc càng mạnh.  

Bà ta vô cùng quen thuộc với khí tức bậc này, đây là cảnh giới tu luyện mà mỗi tu sĩ Nguyên Anh đều trải qua.  

"Phá đan thành anh, không ổn rồi, không thể để cho thằng nhãi này thuận lợi kết thành nguyên anh." Bách Biến Thần Quân cuống cuồng. Hiện tại Dương Bách Xuyên mới chỉ là Kim Đan đại viên mãn, vậy mà bà ta cố lắm mới đối phó được. Nếu đối phương thuận lợi kết thành nguyên anh thì chẳng cần nghĩ cũng biết sẽ tạo thành mối đe dọa lớn nhường nào. Hơn nữa ba chiếc chìa khóa minh văn kia đang ở trên người Dương Bách Xuyên, đến giờ bà ta chưa lấy được dù chỉ một chiếc.  

Nghĩ đến đây Bách Biến Thần Quân vô cùng sốt ruột, không kiêng kỵ gì nữa, thanh kiếm trong tay bỗng nhiên rời vỏ.  

Ong!  

Kiếm cổ rời khỏi vỏ phát ra âm thanh lảnh lót.  

"Nhãi con, trò chơi kết thúc rồi, chịu chết đi. Chém!"  

Bách Biến Thần Quân thình lình chém xuống Dương Bách Xuyên.  

Mà lúc này Dương Bách Xuyên cũng hét dài: "Á!"  

Cuối cùng thì đến giây phút này hắn cũng hoàn thành quá trình ngưng tụ nguyên anh. Người tí hon cao ba tấc có mặt mũi rõ ràng ngồi xếp bằng trong đan điền, dáng vẻ là Dương Bách Xuyên phiên bản mini. Sau một tiếng hét dài, nguyên anh của hắn mở mắt ra.  

Ngay sau đó, trong đôi mắt của nguyên anh ba tấc phóng ra hai tia sáng tím giống như tia chớp. Dương Bách Xuyên nhìn kỹ thì phát hiện trong mắt trái nguyên anh của mình là mặt trời, trong mắt phải là mặt trăng.  

Tay trái cầm kiếm Đồ Long, trong tay phải là vảy rồng bay lơ lửng.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi