SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thuộc tính bẩm sinh là tài liệu luyện chế linh bảo, ví dụ như tài liệu luyện khí tự mang theo thuộc tính lôi điện, khi luyện chế ra được gọi là linh bảo, khi sử dụng sẽ xuất hiện lôi điện.  

Tất nhiên còn có một loại vũ khí phong ấn yêu hồn cường đại bên trong linh bảo, giống như những cái trước, đều mang theo uy lực rất lớn.  

Dương Bách Xuyên nghĩ đến kiếm khí Huyền Hoàng trong kiếm Đồ Long, không nhịn được hỏi sư phụ: “Sư phụ, nếu nói như vậy, kiếm Đồ Long của con cũng là linh bảo?”  

“Không giống nhau, trên linh bảo còn có tiên khí, đến bây giờ vi sư vẫn chưa nhìn ra được lai lịch của kiếm Đồ Long, có lẽ ít nhất cũng là cấp bậc tiên khí, còn linh bảo là vũ khí pháp khí, xấp xỉ với pháp khí tiên khí nên rất nhiều người đều nghĩ lầm linh bảo là tiên khí. Giống như gương Côn Luân của Chiêm Khánh Nhân lúc trước, thật ra nó là linh bảo, rất nhiều người tưởng là tiên khí.” Vân Thiên Tà giải thích, nói.  

Nói đến Chiêm Khánh Nhân, suy nghĩ của Dương Bách Xuyên bắt đầu bay lên, trong lòng nghĩ đến nếu không có gì ngoài ý muốn, tất cả những người đi vào bí địa Trường Bạch đều vào Sơn Hải Giới, cũng không biết bây giờ bọn họ ở đâu?  

Nghĩ đến người thân bạn bè, đột nhiên trong lòng Dương Bách Xuyên rất bực bội, cũng không định xem xét kỹ lưỡng bảo vật trong điện. Dù sao bây giờ núi La Phù chính là hậu hoa viên của hắn, tất cả đều là của hắn, không chạy được, sau này từ từ rồi xem cũng được.  

Từ điển tịch công pháp đến vũ khí pháp khí, Dương Bách Xuyên chuẩn bị sau khi trở về sẽ đưa cho đệ tử Vân Môn, đưa cho người thân bạn bè.  

Nhưng trong đại điện có một cái hộp khắc văn không biết dùng tài liệu gì, lại là đồ vật duy nhất không chịu sự khống chế của Dương Bách Xuyên. Cái hộp này là đồ vật La Phù đạo quân để lại cho con cháu đời sau của ông ấy, Dương Bách Xuyên không có cách nào để mở ra, bởi vì cần phải có huyết mạch của con cháu La Phù đaoh quân mới có thể mở được. Hắn cũng không định mở ra, hắn đã đồng ý với La Phù đạo quân, sau khi tìm được đời sau của ông ấy sẽ trả cái hộp này về cho người ta.  

Tất nhiên tiền đề là có thể tìm được, Dương Bách Xuyên đồng ý tận tâm đi tìm, bất kể như thế nào đã hứa hẹn với người khác phải nếm thử đi làm.  

Sau đó hắn dùng ý niệm rời khỏi điện La Phù.  

Ngay sau đó hắn lại xuất hiện trước đá La Phù hoặc đá ngộ đạo, toàn bộ điện La Phù đều nằm trong cánh cửa của đá ngộ đạo này.  

Ban đầu còn định dọn đá ngộ đạo đi, nhưng bây giờ lại không cần, dù sao cả núi La Phù đều thành vật tư của hắn, không cần thiết dọn đi.  

Sau khi ra ngoài, Dương Bách Xuyên đứng trên đỉnh núi, nhắm mắt cảm nhận một chút. Lúc trước tất cả mọi người đi vào đều biến mất không thấy, toàn bộ tam cung lục viện La Phù đều hiện ra trong đầu hắn, không phát hiện bất cứ ai.  

Dương Bách Xuyên biết hắn luyện hóa núi La Phù mất ba năm, mà trước đó núi La Phù vẫn giữ nguyên định luật cũ, người đi vào chỉ có thể nghỉ ngơi ở trong núi La Phù chín ngày, đến thời gian sẽ bị núi La Phù tự động truyền tống ra ngoài/  

Nói cách khác, mọi người bao gồm Lê Nặc và đám người Diệp Vô Tâm đều bị truyền tống ra ngoài sau khi đã hết chín ngày.  

Thở dài, Dương Bách Xuyên vung tay lên, ba cung cung Tu Đạo, cung Lưu Ly, cung Pháp Bảo của núi La Phù xuất hiện bên ngoài.  

Lại phất tay, toàn bộ đạo cung La Phù đều xuất hiện trên mạch núi La Phù, kéo dài vặn dặm, vị trí nằm ở chính trung tâm núi La Phù.  

Từ này về sau Dương Bách Xuyên thả người là có thể trực tiếp đi vào đạo cung La Phù.  

Sau khi cải tạo lại toàn bộ núi La Phù, lúc này Dương Bách Xuyên mới đi ra ngoài.  

Sau một trận trời đất quay cuồng, Dương Bách Xuyên xuất hiện ở cửa vào núi La Phù ba năm trước, tiếp theo duỗi tay, một ngọn núi lớn bay đến giữa không trung.  

Cả ngọn núi nhanh chóng thu nhỏ, biến thành một ngọn núi nhỏ bằng nắm tay dừng ở trên tay của Dương Bách Xuyên, đây chính là Động Thiên núi La Phù.  

Sau đó Dương Bách Xuyên kết nối tòa Động Thiên này với hồ Càn Khôn.  

Nhìn đỉnh núi Thông Thiên đã không có một bóng người, trong lòng thổn thức, ai có thể nghĩ đến ba năm trước hắn đi vào núi La Phù sẽ xảy ra nhiều chuyện như vậy.  

Ba năm trước lúc đi vào núi La Phù, hắn là cảnh giới Kim Đan, ba năm sau đi ra đã đạt đến Nguyên Anh.  

Hiện tại là tu vi Nguyên Anh sơ kỳ.  

Suýt chút nữa chết trong núi La Phù, bị đám người Giản Hóa Phàm nhục nhã, bị đám người Hắc Hoa bà bà đuổi giết…  

Cuối cùng Dương Bách Xuyên trưởng thành, trưởng thành trong chém giết, giết chết tất cả kẻ địch.  

Đạt được La Phù Động Thiên.  

Nếu nói ai là người thắng, vậy chắc chắn là Dương Bách Xuyên.  

Sau khi đi ra ngoài, Dương Bách Xuyên nghĩ đến đã ba năm trôi qua, nghĩ đến người thân trên Địa Cầu, hắn bắt đầu rối loạn, hiện tại không cần phải để ý gì cả, bắt đầu đi tìm đám người đồ đệ trong Sơn Hải Giới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi