SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Trong lòng tất cả mọi người không khỏi tò mò chờ đợi Độc Cô Vô Tình kết đan thành công, bước vào đại đạo Kim Đan.  

Ánh mắt Dương Bách Xuyên cũng chớp chớp nhìn chằm chằm Độc Cô Vô Tình, chỉ thấy dưới linh khí trời đất khổng lồ nuôi dưỡng, lớp vỏ bọc cháy đen trên người Độc Cô Vô Tình bị tách ra, từng lớp từng lớp rơi ra.  

Toàn thân lộ ra da thịt trắng nõn như ngọc, mỗi một chỗ đều trắng trẻo hồng hào, đầu tóc ban đầu cháy đen đến mức không mấy sợi tóc của cô vào giờ khắc này cũng mọc ra.  

Sau Thiên Kiếp, Độc Cô Vô Tình thay da đổi thịt.  

Ước chừng qua vài phút, linh khí hội tụ trên người Độc Cô Vô Tình cuối cùng cũng tiêu tán.  

Sau một phút, Độc Cô Vô Tình mở hai tròng mắt ra, hai luồng bạch quang chợt lóe rồi biến mất.  

Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt hai người cọ sát ra tia lửa.

Tình hình trong hố lớn, Độc Cô Vô Tình đứng lên, lớp vỏ bọc cháy đen khắp người tách ra, bày ra trước mắt Dương mỗ chính là một khối ngọc thể trong suốt khiến Dương mỗ chảy nước miếng.  

Trên người cô tản ra khí tức độc quyền mạnh mẽ chỉ có ở tu sĩ Kim Đan.  

Nhưng giờ phút này, Dương mỗ không để ý đến khí tức mạnh mẽ của Độc Cô Vô Tình, sau khi trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm Độc Cô Vô Tình, có phải yết hầu cũng biết nhảy lên hay không.  

“Phốc~”  

Độc Cô Vô Tình nhìn bộ dáng ngây ngốc của Dương Bách Xuyên thì không khỏi bật cười và nói: “Chảy máu mũi kìa~”  

“Chậc ~ nhìn em không chảy máu mũi mới là lạ.” Dương mỗ nói xong thì giống như sói đói nhào tới ôm lấy Độc Cô Vô Tình, trong tiếng hét kinh hoàng của Độc Cô Vô Tình, trong lòng khẽ động hai người đồng thời biến mất trong hố lớn.  

Sau một khắc, Dương Bách Xuyên và Độc Cô Vô Tình xuất hiện ở tam cung lục viện trong cung Lưu Ly.  

Hoàn cảnh nơi này rất đặc biệt, là nơi duy nhất không có môn nhân đệ tử tiến vào, ngược lại đều là lưu ly giống như gương.  

Anh vung tay lấy một cái giường mềm thật lớn từ không gian bình Càn Khôn ra, đặt ở cung Lưu Ly.  

Dương mỗ ôm Độc Cô Vô Tình đã xụi lơ đi về phía giường lớn...  

Toàn bộ ngóc ngách của cung điện Lưu Ly đều phản chiếu ra từng bức tranh cung xuân...  

… …   

Trong thời gian tiếp theo, toàn bộ người Vân Môn đều tiến vào thời kỳ toàn tâm tu luyện.  

Bởi vì Độc Cô Vô Tình độ kiếp thành công, làm cho mọi người thấy được hy vọng.  

Hôm đó, sau khi Độc Cô Vô Tình độ kiếp thành công, cùng Dương mỗ triền miên ở cung Lưu Ly ba ngày mới đi ra, sau đó lại theo lời Dương mỗ phân phó ngự kiếm phi hành ở động tiên Vân Môn biểu diễn cho mọi người một hồi.  

Theo ý Dương Bách Xuyên nói, đây là sự khích lệ cho mọi người, cũng đích thật là như thế, khi người của động tiên Vân Môn xem qua Độc Cô Vô Tình tiên tử ngự kiếm phi hành, tất cả đều giống như là hít phải thuốc lắc, càng thêm cố gắng bắt đầu tu luyện.  

Nhất là mấy người phụ nữ của Dương Bách Xuyên, sau khi nhìn thấy Độc Cô Vô Tình đi trước các cô, một đám không cam lòng bị tụt lại phía sau, bắt đầu tu luyện đều phải bước vào Kim Đan.  

Đương nhiên trong đó có hai người không tích cực tu luyện, một người là Bộ Thanh Mai, người còn lại là Viên Kim Phượng.  

Đối với Viên Kim Phượng, không có Dương Bách Xuyên cô ấy cũng không để ý lắm, chỉ thấy Viên Kim Phượng ở nhà chăm sóc ba mẹ, không đi tu luyện, dù sao ba mẹ Viên Kim Phượng đều ở Vân thôn.  

Anh cũng không có đốc thúc Viên Kim Phượng đi tu luyện, dù sao Viên Kim Phượng hiện tại vừa mới vào Trúc Cơ sơ kỳ, con đường tu luyện cũng phải thảnh thơi thoải mái, không thể quá mức sốt ruột, nếu không sẽ phản tác dụng.  

Đối với Bộ Thanh Mai, mấy ngày nay Dương Bách Xuyên lại rất chú ý đến cô, ngoại trừ mỗi ngày phóng đãng bên ngoài ra, anh sẽ giảng giải con đường tu chân cho Bộ Thanh Mai, giúp cô loại bỏ bóng ma trong lòng do quan sát Thiên Kiếp đến mức thấp nhất.  

Liên tiếp bảy tám ngày, cuối cùng cũng khiến trong lòng Bộ Thanh Mai giảm bớt không ít sự sợ hãi đối với Thiên Kiếp.  

… …   

Thời gian nhoáng lên đã đến lập xuân, ngày kết hôn của Dương Bách Xuyên sắp tới, việc lựa chọn ngày lành tháng tốt là do bà nội và Vương Huyền Cơ quyết định, vào ngày hai tháng hai Long Sĩ Đầu, vẫn còn mười ngày nữa là đến hôn lễ.  

Mấy người phụ nữ cũng đều lần lượt xuất quan, chờ đợi ngày trọng đại đến, bởi vì là hôn lễ đặc biệt, cũng không có phân đoạn đón dâu, tất cả lễ nghi đều được giản lược.  

Chỉ quyết định từ nhà cũ đón cô dâu đến động tiên Vân Môn bái thiên địa, trọng điểm cũng đặt ở trong động tiên Vân Môn trong cung Tu Đạo, cung điện này xem như mượn ngày kết hôn duy nhất của Dương Bách Xuyên mới mở cửa cho người khác vào.  

Ngày kết hôn Dương mỗ, toàn bộ giới võ cổ đều có biến hóa lớn, vì có thể tiến vào động tiên Vân Môn tu luyện, hơn nữa cũng đạt được rất nhiều lợi ích, một đám chen rách đầu đều muốn đi tham gia hôn lễ của Dương mỗ.  

Từ ngày thứ mười, bắt đầu có người lần lượt đến Vân Môn chúc mừng, mà Dương Bách Xuyên đương nhiên cũng biết những người này chỉ muốn tiến vào động tiên Vân Môn để tiếp thêm kiến thức. Dù sao cứ cách một ngày lại có rất nhiều thế lực lớn tiến vào, không thể để tất cả mọi người đều có thể tiến vào động tiên Vân Môn được, cho nên ngay sau ngày hôn lễ trọng đại, Dương Bách Xuyên vung tay lên để cho những tân khách đến đây đều có thể tiến vào động tiên Vân Môn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi