SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thật ra nếu năm đó tiên sinh không đánh vỡ đại trận, không biết chúng tôi còn phải bị phong ấn trong trận pháp bao lâu, có lẽ sẽ càng lâu.”  

Nói đến đây, Lục Tuyết Hi tạm dừng một lúc, nói: “Chạy đề, tiếp tục nói nguyên nhân chúng tôi đến Địa Cầu, ừm có chút loạn, nói đơn giản, thật ra tổ tiên chúng tôi có được một bí văn nên chúng tôi mới đến Địa Cầu.  

Đại Tần Thủy Hoàng đế của Địa Cầu chính là người Sơn Hải Giới, Thủy Hoàng đế đi vào Địa Cầu hóa thân thành Doanh Chính càn quét các quốc gia, thành lập hoàng triều Đại Tần, thật ra là vì tìm một nơi ở thần bí, ở Sơn Hải Giới, có người gọi nó là ‘Thần Mộ Viên’…  

Thần Mộ Viên chính là một bảo tàng lớn, ai cũng muốn có được.  

Advertisement

Nghe đồn Thủy Hoàng đế tìm được Thần Mộ Viên, còn nắm giữ được phương pháp đi vào Thần Mộ Viên, nghe nói năm đó Thủy Hoàng đế là con cờ của mấy thế lực lớn Sơn Hải Giới.  

Vì tìm kiếm Thần Mộ Viên, nhưng mấy thế lực lớn không nghĩ đến, Thủy Hoàng đế là một người có dã tâm lớn, sau khi tìm được Thần Mộ Viên, muốn độc chiếm độc hưởng, không báo cho mấy thế lực lớn, nhưng bên cạnh ông ta có người của các thế lực phái đến giám thị.  

Thủy Hoàng đế vì qua mặt các thế lực, thành lập hoàng lăng Đại Tân, đã lừa tất cả người giám thị vào đó rồi giế t chết.  

Năm đó tổ tiên của tôi chính là một trong số đó, nhưng lại may mắn trốn thoát được, sau khi trở về Sơn Hải Giới đã truyền tin tức ra, hơn nữa để lại manh mối Thủy Hoàng đế đã tiến vào Thần Mộ Viên.  

Nói là lối vào Thần Mộ Viên nằm trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng, còn để lại bí pháp tiến vào Thần Mộ Viên, năm đó đám người chúng tôi đi vào Địa Cầu là để tìm kiếm bí mật này.  

Nhưng hai chị em chúng tôi là nắm giữ được lăng mộ Thủy Hoàng chân chính, lăng mộ xuất hiện bên ngoài hiện này chỉ là trận pháp mê haowcj.  

Chỉ tiếc lối vào hoàng lăng không đơn giản, không có cảnh giới Nguyên Anh thì không vào được.” Lục Tuyết Hi nói xong, trên bàn tay xuất hiện một cái hộp gấm nhỏ, đặt ở trước mặt của Dương Bách Xuyên.  

Sau đó nói: “Nơi này là địa điểm chân chính của lăng mộ Thủy Hoàng.”  

Trong lòng Dương Bách Xuyên chấn động, nếu đúng như lời của Lục Tuyết Hi, lăng mộ Thủy Hoàng chân chính chính là Thần Mộ Viên, tiến vào Thần Mộ Viên cần phải có bí pháp, tổ tiên hai chị em các cô lại từng đi theo Thủy Hoàng đế nên nắm giữ được bí pháp tiến vào Thần Mộ Viên.  

Tu vi của Lữ Xuân Thu thông thiên nhưng cũng chỉ gần tìm được Thần Mộ Viên, muốn đi vào cũng không dễ dàng, ông ấy đã tiêu phí rất nhiều thời gian để nghiên cứu đi vào như thế nào.  

Trong lịch sử Hoa Hạ, Sơn Hải Giới, Tu Chân Giới đều có người tìm kiếm Thần Mộ Viên, có thể thấy được sự bất phàm của Thần Mộ Viên.  

Dựa theo lời nói của Lục Tuyết Hi, Đại Tần hoàng đế là người duy nhất trong mấy ngàn năm đi vào được Thần Mộ Viên, có lẽ Lữ Xuân Thu là người thứ hai.  

Hiện tại Lục Tuyết Hi lấy ra bản đồ và bí pháp, như vậy có khả năng Dương Bách Xuyên sẽ là người thứ ba tiến vào Thần Mộ Viên.  

Dương Bách Xuyên mở ra hộp gấm, bên trong là một tấm bản đồ da thú, bên trên có một đám chấm tạo thành văn tự, nhìn như bản đồ, lại giống như một đám phù văn tối nghĩa, xem không hiểu.  

Nhìn Lục Tuyết Hi, Dương Bách Xuyên cười khổ nói: “Căn bản là xem không hiểu.”  

Lục Tuyết Hi nói: “Tôi đã nghiên cứu tìm được địa điểm trên bản đồ rồi, nhưng các đốm chấm sao trời trên bản đồ trông như bí pháp phù văn, là pháp chú đi vào Thần Mộ Viên, xem không hiểu.”  

Lục Tuyết Hi nhìn Dương Bách Xuyên, nói: “Thế giới này, ngài là người chị em chúng tôi tin tưởng nhất, ngài đã từng nói qua, chúng ta là người một nhà, vì vậy tôi lấy ra cho ngài.”  

Dương Bách Xuyên nghe xong, trong lòng rất cảm động, anh hiểu ý của Lục Tuyết Hi, chị em bọn họ coi anh trở thành người một nhà, là người có thể bị tín nhiệm.  

Dương Bách Xuyên nhìn Lục Tuyết Hi, nói: “Cô chuẩn bị làm như thế nào?”  

“Tôi đến trưng cầu ý kiến của ngài.” Lục Tuyết Hi nói.  

Dương Bách Xuyên thả bản đồ vào hộp gấm, nghiêm túc nói: “Tôi nói thật, ý kiến của tôi là, sự tò mò hại chết người, tôi nghe được chuyện Thần Mộ Viên qua lời kể của Lữ Xuân Thu, cũng nghe qua rất nhiều người nói, đó là thiên đại bảo tàng, vô số người muốn có được.  

Nguyên nhân vì vậy mà tôi cảm thấy, Thần Mộ Viên là một hố to, là một nơi chôn vùi, đi chính là tìm chết, vô số cường giả đều đang tìm kiếm, làm gì đến lượt đám người có tu vi chút ít như chúng ta có thể nhìn trộm?”  

Lục Tuyết Hi nhìn Dương Bách Xuyên, nói: “Ý của ngài là không dính nhiễm, không thèm nghĩ?”  

“Ý của tôi là tạm thời không nghĩ.” Trong ánh mắt của Dương Bách Xuyên hiện lên tia sáng, làm một người tu chân, gặp phải một bảo tàng tu chân lớn, nếu nói không động tâm là giả, nhưng anh biết với chút tu vi hiện giờ của mình, không động vào được.  

Hơn nữa Lữ Xuân Thu đã đi Thần Mộ Viên, hiện tại đi tìm Thần Mộ Viên, gặp phải Lữ Xuân Thu không khác tìm chết.  

Dương Bách Xuyên nhìn không thấu được tu vi của tên kia, nhưng tuyệt đối vượt qua Xuất Khiếu kỳ, anh không phải đối thủ.  

Lục Tuyết Hi cười nói: “Sao tôi lại không biết chứ, ý của tôi là, chúng ta có thể đi nhìn xem địa điểm hoàng lăng trên bản đồ, sau này tìm tòi tỉ mỉ sau.  

Tổ tiên tôi trả giá máu thịt vì nó, chị em chúng tôi cũng vậy, hiện giờ tìm được rồi, không đi nhìn một cái, tôi không cam lòng. Vì vậy đêm nay đến tìm ngài là muốn ngài đi cùng tôi đến đó nhìn.”   

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi