SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bây giờ xem ra Thủy hoàng đế đúc tượng đồng không phải mấy lời đồn đãi. Thu binh khí khắp thiên hạ, trấn áp vận mệnh gì đó... đều không phải là chân tướng.

Luyện chế con rối mới là chân tướng thật sự.

Theo lời Lục Tuyết Hi thì Thủy hoàng đế là người tu chân đến từ Sơn Hải Giới, ông có thể luyện chế con rối cũng chẳng có gì lạ.

Mười hai con rối tượng đồng.

Dương Bách Xuyên nhìn trái ngó phải, bỗng dưng muốn cười. Anh lẩm bẩm một mình: "Hoa văn tứ chuyển, tương đương với con rối cấp bậc Nguyên Anh. Anh đây nhận món quà này nhé, he he!"

Trong mắt Dương Bách Xuyên, những con rối này kém xa hai con rối đen trắng của anh. Con rối đen trắng là con rối cao cấp có thể tăng thực lực theo tu vi của anh đó.

Đương nhiên chỉ cần cung cấp năng lượng là có thể theo kịp. Mượn câu nói của sư phụ, hai con rối đen trắng có thể đi cùng anh đến Đại Thừa.

Mà mười hai con rối tượng đồng trước mặt thấp hơn con rối đen trắng một bậc, thực lực không thể tăng lên, chỉ có thể là cấp bậc Nguyên Anh.

Dương Bách Xuyên đã có hai con rối đen trắng cao cấp, tất nhiên anh am hiểu cấu tạo của con rối hơn người khác, vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra trình độ của mười hai con rối tượng đồng.

Trong mắt anh, mười hai con rối tượng đồng có cấp bậc Nguyên Anh không thể tăng thực lực, tuy cấp bậc không cao bằng con rối đen trắng song vẫn có ưu điểm.

Thứ nhất là đẳng cấp thực lực đồng đều. Thứ hai là chất liệu luyện chế mười hai tượng đồng rất tốt. Dương Bách Xuyên nhìn ra tất cả đều là luyện kim, nếu có phương pháp luyện chế con rối cao cấp thì có thể luyện chế lại thành con rối cao cấp.

Điểm cuối cùng cũng là điểm quan trọng nhất, mười hai con rối tượng đồng có thể lập trận pháp giết địch, đến lúc đó uy lực không chỉ đơn giản là một cộng một bằng hai.

Vì thế, Dương Bách Xuyên đã nở nụ cười sau nỗi hoảng sợ ban đầu khi nhìn thấy mười hai con rối tượng đồng.

Anh cho rằng đây là món quà Thủy hoàng đế tặng mình.

Anh thầm nghĩ nếu như thu lấy mười hai con rối tượng đồng này, tương lai luyện chế thành con rối cao cấp, lập trận pháp Thập Nhị Đô Thiên, thì đây sẽ là một vũ khí lợi hại, trong tay anh lại có thêm một vũ khí tuyệt chiêu.

Có lẽ đối với người khác mà nói, đối phó với mười hai con rối tượng đồng kết hợp tấn công là một chuyện nhức đầu. Nhưng với Dương Bách Xuyên thì chẳng có gì khó.

Đành chịu thôi, tên họ Dương nào đó có tới hai con rối cao cấp, anh nắm rõ nhược điểm của con rối và biết cách hàng phục con rối mà không cần tốn nhiều sức lực.

"Hì hì, đồ dâng đến tận tay, ngu gì không nhận?" Dương Bách Xuyên bật cười tự nói một mình. Thấy mười hai con rối tượng đồng xông về phía mình, anh không hề sợ hãi. Cho dù hiện tại anh đang ở trạng thái nguyên thần xuất khiếu, thực lực không mạnh bằng lúc có thân thể, nhưng anh không sợ chút nào.

Tốt xấu gì cũng là hai thần m - Dương hợp nhất thành nguyên thần mạnh mẽ, dùng nguyên thần đối phó với mười hai con rối tượng đồng trước mặt càng có lợi thế hơn. Ngoài ra anh còn biết điểm yếu của mười hai con rối tượng đồng này.

Không có gì to tát.

Thoáng cái Dương Bách Xuyên đã bị mười hai con rối tượng đồng bao vây vào giữa vòng tròn có đường kính ba mét.

Lúc này mười hai con rối đồng loạt ra tay, đột ngột vung nắm đấm nện xuống Dương Bách Xuyên. 

Nếu đánh trúng nguyên thần của Dương Bách Xuyên thì nguyên thần nát bươm là cái chắc.

Nhưng Dương Bách Xuyên không hề hoảng loạn, anh khẽ thốt ra một chữ: "Hóa!"

Sau khi nói xong, nguyên thần của Dương Bách Xuyên tỏa ra ánh sáng vàng. Khi mười hai con rối tượng đồng đánh tới, nguyên thần hóa thành một vệt sáng vàng, sau đó thuận thế chui vào trong ngực một con rối.

Ngực là vị trí quan trọng của con rối, là nơi khắc ấn ký trận pháp, chỉ cần biết trận pháp con rối là có thể tiến vào bộ phận cốt lõi của nó.

Mà trận pháp con rối, khắc chữ... sư phụ Vân Thiên Tà đã truyền dạy cho Dương Bách Xuyên sau khi anh thu phục được con rối đen trắng.

Dương Bách Xuyên cũng từng xâm nhập nghiên cứu hai con rối đen trắng, thần thức tiến vào trong chữ khắc trận pháp trên người con rối đen trắng, có thể nhìn rõ mọi thứ. Vì vậy, anh liếc mắt một cái là có thể tìm ra vị trí trung tâm trận pháp. Nguyên thần hóa thành một đốm sáng vàng chui vào trong trung tâm trận pháp của một con rối tượng đồng.

Chỉ cần tiến vào xóa ấn ký thần hồn mà chủ nhân của con rối tượng đồng để lại, Dương Bách Xuyên có thể thu phục và khống chế con rối tượng đồng.

Mà con rối tượng đồng là Thủy hoàng đế lại, chắc chắn ông là chủ nhân của chúng.

Dương Bách Xuyên không biết Thủy hoàng đế mạnh cỡ nào, nhưng có một điểm rất rõ ràng, đó là hành động và thực lực của mười hai con rối tượng đồng giống hệt nhau chứng tỏ cùng một người điều khiển.

Điều khiển mười hai tượng đồng cùng lúc tức là phải chia ra mười hai ấn ký thần hồn. Sau khi chia tách, ấn ký thần hồn chắc chắn không mạnh lắm. Hơn nữa, trên ngực mười hai con rối tượng đồng khắc bốn ấn ký, cấp bậc Nguyên Anh, có nghĩa là ấn ký thần hồn trong cơ thể con rối tượng đồng mà Thủy hoàng đế để lại cùng lắm cũng chỉ có cấp bậc Nguyên Anh.

Mà Dương Bách Xuyên là thần hồn cảnh giới Xuất Khiếu, chẳng lẽ lại sợ thần hồn cấp bậc Nguyên Anh?

Tất nhiên đáp án là không.

Vì vậy Dương Bách Xuyên dứt khoát xông vào trung tâm trận pháp của con rối tượng đồng không chút do dự. Chỉ cần tiến vào xóa ấn ký thần hồn của Thủy hoàng đế là có thể thu phục con rối tượng đồng.

Sau khi Dương Bách Xuyên tiến vào trung tâm trận pháp của con rối tượng đồng, một tiếng hừ lạnh vang lên bên tai: "To gan!" 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi