SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên thầm cười hì hì trong lòng. Tự ông nhận tôi là sư đệ của ông đấy nhé, từ đầu đến cuối tôi không nói điều này.  

Nhưng anh cũng biết mình không thể tin lời Thủy hoàng đế. Bất kể giữa ông ta và Lữ Xuân Thu có quan hệ gì, Dương Bách Xuyên chỉ tin tưởng bản thân mình và người thân thiết nhất.  

Bây giờ anh lá mặt lá trái như vậy cũng chỉ vì muốn biết một số chuyện của Thần Mộ Viên, ngoài ra còn muốn nghe xem ấn ký thần hồn của Thủy hoàng đế muốn làm giao dịch gì.  

"Giao dịch gì?" Dương Bách Xuyên thản nhiên hỏi.  

Advertisement

Thần hồn của Thủy hoàng đế trả lời: "Đừng để cho người bên Sơn Hải Giới biết vị trí của Thần Mộ Viên."  

"Người nào của Sơn Hải Giới?" Dương Bách Xuyên hỏi.  

"Thần cung Băng Tuyết, Âm Dương Tông, Bổ Thiên Cung, Tiêu Dao Cung." Thủy hoàng đế lập tức nói ra bốn tông môn Dương Bách Xuyên đã từng nghe danh.  

Advertisement

Có thể nói bốn tông môn này đều có chút quan hệ với Dương Bách Xuyên. Thần cung Băng Tuyết là nơi Dương Bách Xuyên nhất định phải tìm, phải tới. Khi xưa anh nhận ơn truyền thừa của Tư Không Nguyên trong sơn động của Hầu Đậu Đậu ở quê, anh đã đồng ý với Tư Không Nguyên sẽ đi thần cung Băng Tuyết tìm người chuyển lời nhắn.  

Âm Dương Tông là thế lực đối địch với Dương Bách Xuyên ở Sơn Hải Giới. Bổ Thiên Cung rất có tiếng tăm ở Sơn Hải Giới, trước đây anh từng gặp trích tiên Tiểu Đường Đường của Bổ Thiên Cung trên đường đến núi La Phù với Diệp Vô Tâm.  

Cuối cùng là Tiêu Dao Cung, tông môn của chị em họ Lục ở Sơn Hải Giới, hình như Lục Tuyết Hi còn là cung chủ Tiêu Dao Cung.  

Vẻ mặt của Thủy hoàng đế dường như rất kiêng dè bốn tông môn này, chắc là thế lực Sơn Hải Giới phía sau ông ta hồi đó.  

Nhưng Dương Bách Xuyên cũng biết mấy nghìn năm qua đi, có lẽ ngày xưa bốn thế lực này rất hùng mạnh, còn bây giờ thì tuyệt đối không lớn.  

Ít nhất anh biết Tiêu Dao Cung của Lục Tuyết Hi không lớn. Nếu Tiêu Dao Cung lớn mạnh như vậy, không đời nào có chuyện tông môn để cho một Kim Đan như Lục Tuyết Hi hồi đó làm cung chủ một cung.  

Trong bốn thế lực này, trước mắt Dương Bách Xuyên chỉ biết Bổ Thiên Cung rất hùng mạnh ở Sơn Hải Giới, Âm Dương Tông xếp thứ hai. Thần cung Băng Tuyết thì anh không thấy ai nhắc tới, Tiêu Dao Cung cũng vậy. Khó mà nói được đến giờ hai tông môn này còn tồn tại hay không.  

Đương nhiên cũng có khả năng những thế lực này đã ở ẩn, hoặc là cường giả Sơn Hải Giới chỉ có cấp bậc Xuất Khiếu chẳng qua là lời đồn, có cường giả mạnh hơn nhưng họ không muốn lộ diện mà thôi.  

Anh không tài nào hiểu nổi tại sao Thủy hoàng đế phải e sợ những tông môn này như vậy, đã bao nhiêu năm trôi qua rồi mà.  

Tuy nhiên, anh hoàn toàn có thể làm được điều kiện mà đối phương đưa ra, anh sẽ không đi khắp nơi tung tin. Thứ nhất là vì lúc trước anh đã hứa với Lữ Xuân Thu sẽ giữ bí mật về Thần Mộ Viên. Thứ hai là vì anh công khai chuyện Thần Mộ Viên chẳng khác nào tự rước phiền phức cho mình.  

Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên gật đầu nói: "Nếu ta giữ bí mật không nói ra thì được lợi gì?"  

"Ta có thể nói cho ngươi bí pháp tiến vào Thần Mộ Viên, ngoài ra còn cung cấp một thông đạo có thể đi thẳng từ thành Đại Tần đến Sơn Hải Giới. Chỉ có ta mới biết thông đạo này." Thủy hoàng đế trả lời.  

Dương Bách Xuyên híp mắt lại: "Được, ta đồng ý."  

"Ngươi phải thề." Thần hồn của Thủy hoàng đế vội vàng nói với Dương Bách Xuyên.  

"Dương Bách Xuyên ta xin thề với thiên đạo sẽ không tiết lộ vị trí của Thần Mộ Viên cho bốn thế lực thần cung Băng Tuyết, Bổ Thiên Cung, Tiêu Dao Cung, Âm Dương Tông. Nếu trái lời thề, trời tru đất diệt." Nói xong anh thầm bổ sung trong lòng: "Tự bọn họ biết thì không liên quan đến ta."  

Lúc này Thủy hoàng đế mới nói: "Bí pháp tiến vào Thần Mộ Viên nằm trên bia thần mộ, những ký tự kia là khẩu quyết bí pháp, nhưng phải nắm được quy luật. Ký tự trên bia thần mộ liên tục thay đổi, vì vậy không biết quy luật sẽ không vào được. Lữ lão tặc tốn mấy nghìn năm mới phá giải được.  

Bây giờ ta nói cho ngươi quy luật chuyển động của ký tự trên bia thần mộ, nhưng vào Thần Mộ Viên cần dùng sức mạnh thần hồn tác động đến ký tự trên đó, sau đó đảo ngược đựa theo vị trí chín cung. Nhớ là chỉ có đêm trăng tròn hàng tháng mới được.  

Còn thông đạo đến Sơn Hải Giới tại thành Đại Tần thì ở ngay trong hoàng cung, quanh năm có Địa Sát chi lực vận chuyển chống đỡ. Mở trận pháp bảo vệ là có thể truyền thống, còn là truyền tống hai chiều."  

"Ngươi nói xong chưa?" Dương Bách Xuyên hỏi. Anh cứ cảm thấy Thủy hoàng đế nói nửa thật nửa giả, đương nhiên anh cũng không tin hoàn toàn, sau này anh sẽ kiểm chứng.  

"Xong rồi." Thần hồn của Thủy hoàng đế đáp.  

Dương Bách Xuyên híp mắt nói: "Ngươi nghĩ lại xem có phải ngươi đã quên chuyện gì liên quan đến Thần Mộ Viên, vẫn chưa nói cho ta biết không?"  

"Hết rồi, chỉ có vậy thôi." Ánh mắt Thủy hoàng đế lấp lóe.  

"Ha ha, nếu đã vậy... thì ngươi biến mất đi!" Dứt lời Dương Bách Xuyên thúc giục Dương Thần há miệng nuốt chửng tia thần hồn cuối cùng của Thủy hoàng đế.  

"Ngươi... khốn nạn! Quả nhân đã nói hết cho ngươi, tại sao ngươi còn cắn nuốt thần hồn của quả..." Thần hồn của Thủy hoàng đế còn chưa nói xong chữ cuối cùng đã chui vào bụng Dương Bách Xuyên.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi