SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Trịnh Bân Bân quất ba roi vào con Huyết Lang cấp bậc đại viên mãn cảnh giới Xuất Khiếu.  

Trong tầm mắt Dương Bách Xuyên là một con Huyết Lang to như con trâu, cặp mắt yêu dị nhìn chằm chằm vào Trịnh Bân Bân như rắn độc. Ba roi quất xuống, con Huyết Lang này nhảy lên nhảy xuống vèo vèo vèo tránh thoát cả ba. Điều này khiến bốn người kinh ngạc.  

"Lão tam, lão tứ ra tay." Bạch Tiểu Sinh gào to, giọng nói hơi biến điệu. Không ngờ con Huyết Lang trước mặt lại mạnh như vậy, nhất là nó dễ dàng tránh được roi của lão đại. Điều này chứng tỏ thực lực của nó vượt quá tưởng tượng. Bốn người khó mà đối phó với nó. Nhưng trong tình huống này, bọn họ không có bất kỳ đường lui nào, chỉ có thể xông về phía trước, không thể ở lại, cũng không thể lùi về sau, nếu không sẽ bị Huyết Lang bao vây.  

Bạch Tiểu Sinh nói xong, Hoa Liễu Tường và Thiết Hùng lập tức ra tay. Nếu muộn một chút thôi, lão đại Trịnh Bân Bân của bọn họ sẽ bị Huyết Lang quấn lên.  

Pháp khí trong tay hai người rơi trên người Huyết Lang gần như cùng lúc.  

Tuy nhiên, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện. Con Huyết Lang xảo quyệt há miệng gầm to một tiếng, trên người phát ra ánh sáng màu đỏ máu, một lượng yêu khí khổng lồ bùng phát. Gần như chỉ trong chớp mắt, toàn thân con Huyết Lang này phát ra ánh sáng đỏ chói mắt như mặt trời, mọi người không nhìn thấy gì hết.  

Đúng lúc này, bão cát nổi lên.  

Một giây sau, Huyết Lang biến mất.  

Thế nhưng ngay sau đó, Bạch Tiểu Sinh hoảng sợ hét to: "Á!"  

Mọi người không ngờ con Huyết Lang này lại xuất hiện bên cạnh Bạch Tiểu Sinh, thình lình cắn đứt cánh tay trái của hắn ta.  

"Súc sinh!" Hoa Liễu Tường lập tức nổi giận, đâm Huyết Lang một nhát.  

Nhưng Huyết Lang xoay người, giơ chân trước đá Hoa Liễu Tường, dễ dàng hóa giải đòn tấn công của y, đồng thời túm lấy Bạch Tiểu Sinh bị đứt một tay.  

Hoa Liễu Tường, Thiết Hùng và Trịnh Bân Bân đều cuống lên, tất cả đều lao tới chỗ Bạch Tiểu Sinh. Nhưng ai ngờ con Huyết Lang xảo quyệt chỉ tung chiêu ảo. Sau khi dẫn dắt sự chú ý của ba người vào Bạch Tiểu Sinh, nó đột nhiên há cái miệng to như chậu máu ra, nhắm vào Trịnh Bân Bân...

Lúc này ba người Hoa Liễu Tường đều bị dọa gần chết, cũng không ngờ tới Huyết Lang lại xảo quyệt như vậy, mục tiêu thật sự là Trịnh Bân Bân, mà Trịnh Bân Bân cũng vì Bạch Tiểu Sinh bị thương, bản thân ngược lại không làm tốt phòng ngự, trơ mắt nhìn cái miệng Huyết Lang tới gần nàng ta, sắc mặt không còn huyết sắc. Phải biết rằng đây là một con Huyết Lang yêu ngang với cảnh giới Xuất Khiếu cấp bậc đại viên mãn, còn nàng ta mới là tu vi cảnh giới Xuất Khiếu trung kỳ, có thể chống lại được sao?  

Đúng ngay lúc này, trong tai Trịnh Bân Bân vang lên một tiếng nói: “Đừng sợ có ta ở đây.”  

Chính là tiếng nói của Dương Bách Xuyên, sau khi bắt đầu chém giết, bọn người bọn họ lại quên mất Dương Bách Xuyên, đây là vì bốn người bọn họ phối hợp với nhau quen rồi.  

Nghe thấy Dương Bách Xuyên nói chuyện, trong lòng Trịnh bân Bân không khỏi yên tĩnh lại.  

Lúc này nàng ta không thể cử động, một là chuyển biến xảy ra bất ngờ không kịp phản ứng, hai là áp bức từ trên người Huyết Lang.  

Mặc dù là Lang yêu, nhưng thật sự có thể sánh ngang với tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu đại viên mãn. Bàn về thực lực, yêu thú hoàn toàn sẽ không kém hơn tu chân giả, có một số mặt trên người còn mạnh mẽ hơn.  

Nếu như bị cái miệng này của Huyết Lang cắn thương, cho dù không chết cũng sẽ mất nửa cái mạng.  

Trịnh Bân Bân nghĩ như vậy.  

Cũng không ngờ lúc này Dương Bách Xuyên đã ra tay.  

Đối với Dương Bách Xuyên, lúc này trong lòng có hơi hổ thẹn cũng có phẫn nộ.  

Hổ thẹn là lúc bốn người Trịnh Bân Bân là khách phiêu lưu, quanh năm phiêu lưu chém giết với nhau, cho nên đã dưỡng thành ăn ý phối hợp, cho dù Dương Bách Xuyên muốn gia nhập vào bọn họ thật sự cũng không dễ dàng, gia nhập vào trong bốn người ngược lại sẽ phá hoại sự phối hợp giữa bốn người.  

Một mặt cũng là Dương Bách Xuyên muốn nhìn xem kinh nghiệm phối hợp giữa bốn người với nhau để giết Huyết Lang trên người bốn người, những điều này là không thể thấy trên sách cổ. Thế cho nên hắn không kịp phản ứng khiến Huyết Lang chặt đứt một cánh tay của Bạch Tiểu Sinh.  

Phẫn nộ tất nhiên là đối với Huyết Lang, con súc sinh này vừa xuất hiện đã làm Bạch Tiểu Sinh bị thương, điểm này là Dương Bách Xuyên tức giận tự trách, bốn người Trịnh Bân Bân đã tiếp nhận hắn là bạn bè huynh đệ, bây giờ bạn bè bị thương sao có thể không giận?  

Có điều, nói ra tu sĩ chém giết cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, Huyết Lang có thể so với Xuất Khiếu đại viên mãn này rõ ràng xảo quyệt hơn Huyết Lang khác. Ai cũng không ngờ con súc sinh này lại thi triển thủ đoạn làm mê hoặc mục tiêu cuối cùng của Hoa Liễu Tường và Thiết Hùng là Bạch Tiểu Sinh, có lẽ điểm này bản thân Bạch Tiểu Sinh cũng không nghĩ tới, bị Huyết Lang chặt đứt một cánh tay, nhưng không mất mạng đã là vô cùng may mắn rồi.  

Cho dù Dương Bách Xuyên muốn ngăn cản cũng không kịp.  

Còn về sau đó Huyết Lang lại làm động tác giả lần nữa muốn công kích Trịnh Bân Bân, Dương Bách Xuyên đã phản ứng lại, đến bên cạnh Trịnh Bân Bân, lúc này hắn tuyệt đối sẽ không để Trịnh Bân Bân bị thương.  

Nếu không tu vi Xuất Khiếu hậu kỳ bây giờ của hắn có thể đi đụng đậu phụ rồi.  

Dương nào đó cả người từ trong ra ngoài nội tình vững chắc, đối mặt với Huyết Lang yêu cao hơn hắn một cảnh giới nhỏ cũng không hề sợ hãi, trong mắt hắn Huyết Lang lợi hại thế nào cũng là một con nghiệt súc mà thôi, hắn là tu chân giả, có thể thi triển pháp thuật thần thông, Huyết Lang lại không thể.  

Vừa rồi cũng đã quan sát con súc sinh này không có thần thông thiên phú lợi hại gì, trên người bộc phát ánh sáng màu máu cũng chỉ là thủ đoạn mê hoặc người nhất thời, mặt khác chính là tốc độ nhanh.  

Nhưng có nhanh hơn nữa thì thế nào? 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi