SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hiện tại thực lực của người cá Hạ Lộ đã ngang ngửa Xuất Khiếu hậu kỳ.  

Có điều Dương Bách Xuyên không ngờ Hạ Lộ sẽ xuất hiện ở hồ Tinh Thần thuộc khu vực cấm phía Nam châu Tây Sơn.  

Hai người nhìn nhau, trong mắt đong đầy kích động, có ngàn vạn lời muốn nói.  

Tuy nhiên, lúc này lại có một tiếng gầm vang lên: "Gừ!"  

Con giao long màu xanh dài khoảng một trăm trượng ở phía chân trời đang gầm lên với Viên Nhật Tân. Dương Bách Xuyên nhìn thấy dưới bụng nó đã mọc hai chân rồng, nếu mọc thêm hai chân nữa thì sẽ là rồng chân chính, chỉ cách chân long một bước ngắn nữa thôi.  

Đây mới đúng là giao long. So với Hạ Lộ thì con giao long màu xanh phía chân trời mới được gọi là giao long chân chính.  

Yêu khí khổng lồ gần như biến thành thực chất đang cuộn trào, uy áp khí thế khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy khó thở.   

Trước đó giao long màu xanh chưa xuất hiện, Dương Bách Xuyên cũng giống Viên Nhật Tân, nghi ngờ lời đồn về giao long trong hồ Tinh Thần là nói quá. Đường đường là giao long trong truyền thuyết khiến người của vương thành Mạo Hiểm sợ hãi, không dám tùy tiện bước vào khu vực cấm phía Nam, ai dè bị Viên Nhật Tân dùng một chiêu đánh bại. Chuyện này quá bất thường.  

Mãi cho đến khi giao long màu xanh xuất hiện, Dương Bách Xuyên mới biết lời đồn tuyệt đối không phải là giả, giao long hồ Tinh Thần thật sự tồn tại, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn lời đồn. Giao long trấn giữ thật sự là giao long màu xanh. Hiện tại Dương Bách Xuyên cũng ôm một bụng nghi vấn về Hạ Lộ, nhưng hắn tin rằng Hạ Lộ chắc chắn có quan hệ với giao long màu xanh.  

Quả nhiên chuyện xảy ra tiếp theo đã chứng thực suy đoán trong lòng Dương Bách Xuyên.  

Advertisement

Sau khi giao long màu xanh phía chân trời thét lên một tiếng, cơ thể che phủ bầu trời bay xuống. Trong tiếng gầm thét, nó quật đuôi vào người Viên Nhật Tân mặt mày biến sắc.  

Dương Bách Xuyên cảm thấy tuy hình thể của con giao long màu xanh này khổng lồ nhưng không hề ảnh hưởng tới cú quật đuôi của nó, tốc độ cực nhanh, hoàn toàn có thể miêu tả bằng cụm từ khí thế sét đánh không kịp bưng tai.  

Về phần Viên Nhật Tân, sau khi giao long màu xanh xuất hiện, ông ta lập tức căng thẳng, chỉ muốn chửi cmn bẫy nhau à, sao lại có hai con giao long?  

Trong suy nghĩ của Viên Nhật Tân, nếu giao long màu vàng xuất hiện trước chỉ là con sâu cái kiến, thì giao long màu xanh xuất hiện sau tuyệt đối là cấp bậc cự mãng, hai bên hoàn toàn không cùng một cấp bậc.  

Viên Nhật Tân thấy giao long màu xanh quật đuôi về phía mình, thần hồn cũng bắt đầu run rẩy. Trong mắt ông ta, cú quật đuôi này của giao long màu xanh mang theo sóng không gian. Phải có thực lực mạnh cỡ nào mới có thể ảnh hưởng tới không gian khi tấn công kia chứ?  

Viên Nhật Tân đột nhiên chùn bước, nhưng ông ta phát hiện thấy cho dù mình tránh thế nào, đòn tấn công này vẫn như hình với bóng.  

Không thể tránh thoát!  

Đã không tránh thoát thì Viên Nhật Tân chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.  

Ông ta hô to: "Thiên địa quy nhất, thần hồn càn khôn. Mở cho ta!"  

Viên Nhật Tân vừa hô vừa giậm chân bay lên, muốn xông đến đuôi của giao long màu xanh. Hai tay kết ấn tạo thành tư thế nắm lấy bầu trời, dường như muốn túm lấy đuôi của giao long màu xanh ném ra ngoài. Trên người ông ta phát ra ánh sáng trắng chói mắt, không nhìn thấy bóng dáng, bùng nổ khí thế mạnh mẽ, trông rất hùng hổ.  

Hai bên giao chiến.  

Ầm!  

Một tiếng nổ rung trời vang lên.  

"Á!"  

Bộp!  

Viên Nhật Tân rơi từ trên cao xuống, nói đúng ra là bị đuôi giao long đập rớt xuống đất.  

Thoạt nhìn Viên Nhật Tân đánh trả có vẻ kịch liệt, nhưng trong mắt Dương Bách Xuyên, ông ta không đỡ nổi một kích của giao long màu xanh.  

"Khụ khụ khụ!"  

Trong tiếng ho sặc sụa và bụi đất mịt mù, bóng dáng của Viên Nhật Tân hiện ra.  

Dương Bách Xuyên vừa nhìn lập tức vui vẻ. Cuối cùng thì lão già này cũng bị trừng trị. Miệng chảy máu, tóc tai bù xù, cực kỳ nhếch nhác.  

Lúc này, giao long màu xanh nhìn xuống Viên Nhật Tân, bắt đầu nói tiếng người: "Ngươi muốn thu đồ đệ của ta làm tọa kỵ ư? Ngươi có tư cách sao?"  

Giao long màu xanh vừa lên tiếng, Dương Bách Xuyên lập tức chấn động. Quả nhiên hắn không đoán sai, Hạ Lộ và giao long màu xanh có quan hệ, lại còn là quan hệ sư đồ.  

Lần này Dương Bách Xuyên hoàn toàn yên tâm rồi. Có Hạ Lộ ở đây, hắn sẽ không sao, giao long màu xanh sẽ không làm khó hắn. Còn lão già chết tiệt Viên Nhật Tân thì đã bị giao long màu xanh quật cho bị thương nặng. Tên họ Dương nào đó ôm ý xấu, nếu lát nữa giao long màu xanh tha mạng cho lão già chết tiệt này thì hắn không ngại đánh kẻ sa cơ.  

Đúng lúc này, Dương Bách Xuyên không ngờ Viên Nhật Tân lại nhìn giao long màu xanh bằng ánh mắt hung ác, chậm rãi cất lời: "Nghiệt long, ngươi tưởng lão phu dễ bắt nạt đấy à?"  

Đến lúc này rồi mà lão già chết tiệt Viên Nhật Tân còn cứng đầu, điều này khiến Dương Bách Xuyên hơi kinh ngạc, thầm nghĩ: "Lẽ nào lão già chết tiệt họ Viên còn chuẩn bị hậu chiêu gì?"   

"Ha ha! Trong mắt bản tôn, cho dù chân thân của ngươi đến cũng chẳng đáng xem. Sao nào, chẳng lẽ chỉ dựa vào một phân thân mà cũng muốn lật trời?" Giao long màu xanh nơi chân trời nói tiếng người, nghe như tiếng phụ nữ, giọng điệu sâu xa.  

Dương Bách Xuyên giật mình, hiểu ý của giao long màu xanh. Lão già chết tiệt Viên Nhật Tân này chỉ là một phân thân thôi ư?  

Nếu là vậy thì chân thân của ông ta có thực lực cỡ nào?  

Dương Bách Xuyên cực sốc.  

Lúc này, Viên Nhật Tân cất giọng âm u nói: "Ngươi chỉ là Lục Chuyển đỉnh phong mà thôi. Thân là Yêu tộc, ngươi không có thủ đoạn phân tách nguyên thần, tu luyện phân thân. Hôm nay lão phu sẽ cho con yêu nghiệt nhà ngươi nếm thủ đoạn phân thân của Nhân tộc."  

Viên Nhật Tân nói xong, chỉ thấy một đốm sáng trắng lóe lên đằng xa rồi xuất hiện bên cạnh ông ta.  

Một người có ngoại hình lẫn khí tức giống y chang Viên Nhật Tân hiện tại. Chỉ khác ở chỗ một người mặc đồ trắng, một người mặc đồ đen. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi