SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Lúc này Dương Bách Xuyên không nói chuyện, đứng nhìn Trịnh Diêm Vương và Tiền Bất Nhẫn cãi nhau, chú ý Tiền Bất Nhẫn. Tiền Bất Nhẫn trong mắt hắn luôn cho hắn một loại cảm giác kỳ lạ, cảm thấy Tiền Bất Nhẫn không đơn giản giống như vẻ bề ngoài.  

Bởi vì Tiền Bất Nhẫn vẫn luôn rất bình tĩnh, điều này quả thật không bình thường, Trịnh Diêm Vương nói đúng, cộng thêm hắn, Mạnh Trường Thanh và Dương Vấn Thiên, chẳng khác nào có bốn tồn tại Phân Thần cảnh, còn Tiền Bất Nhẫn chỉ có một mình thôi. Nhưng mà từ đầu tới cuối lão đều vô cùng điềm tĩnh, không hề có dáng vẻ lo lắng chút nào, giống như có chỗ dựa, khiến trong lòng Dương Bách Xuyên có cảm giác không tốt.  

Lúc trong lòng vừa nghĩ như vậy, ngay sau đó sắc mặt hắn thay đổi, nhìn về phía Tiền Bất Nhẫn, cuối cùng cũng tin chắc cảm giác của hắn không sai.  

Tiền Bất Nhẫn quả nhiên có chỗ dựa.  

Advertisement

Chỉ thấy Tiền Bất Nhẫn đột nhiên cười nham hiểm, hỏi: “Ha ha, Trịnh lão quái, có mấy Phân Thần cảnh sơ kỳ thì giỏi lắm sao?”  

Tiền Bất Nhẫn vừa dứt lời, cả người lão đột nhiên phát ra một tiếng nổ vang.  

“Bùm!”  

Ngay sau đó lão ngửa lên trời hú một tiếng: “Grào!”  

Giờ phút này khí tức của Tiền Bất Nhẫn đã thay đổi rồi.  

Trong mắt tất cả mọi người, khí tức cả người Tiền Bất Nhẫn bắt đầu tăng vọt lên, lão là tu vi Phân Thần cảnh sơ kỳ, bây giờ khí tức tăng lên, chỉ có thể chứng tỏ Tiền Bất Nhẫn ẩn giấu khí tức.  

Tên này là cao thủ.  

Phân Thần cảnh vốn chính là cảnh giới vô cùng khó khăn, người có thể bước vào Phân Thần cảnh đều là người tài ba trong chục nghìn người, hơn nữa còn đều là những lão già tu luyện nhiều năm.  

Có điều cũng rất nhiều người chỉ dừng lại ở tu vi Phân Thần cảnh sơ kỳ thôi.  

Dương Bách Xuyên đã từng nghe Dương Vấn Thiên nói tới điểm này từ lâu, sau khi đạt đến Phân Thần cảnh sơ kỳ, tu vi muốn tăng lên không chỉ cần ngộ tính siêu cao và linh khí trời đất rộng lớn, nếu muốn đột phá còn phải cần có cơ duyên.  

Cho dù là Dương Vấn Thiên hay là Mạnh Trường Thanh du lịch hơn nửa Sơn Hải Giới, đều chưa từng thấy mấy cường giả trên Phân Thần cảnh sơ kỳ.  

Bây giờ mấy người coi như đã được mở rộng tầm mắt.  

Ai cũng không ngờ tới khí tức của Tiền Bất Nhẫn lại bắt đầu tăng lên, lão đã ẩn giấu thực lực.  

Không hề nghi ngờ tu vi của Tiền Bất Nhẫn đã đạt đến Phân Thần cảnh trung kỳ.  

“Ầm ầm!”  

Tiếng nổ phát ra từ trên người Tiền Bất Nhẫn, khí tức trên người hắn ngừng tăng.  

Nhưng tất cả mọi người đều cảm nhận được một uy áp tỏa ra từ trên người Tiền Bất Nhẫn, bao phủ trên đỉnh đầu của mọi người.  

“Phân Thần cảnh trung kỳ… Ngươi đột phá khi nào?” Trịnh Diêm Vương không khỏi nhìn Tiền Bất Nhẫn, thất thanh hỏi.  

“Ha ha!” Tiền Bất Nhẫn cười gằn: “Ngươi cho rằng ngươi tìm kiếm Thuần Dương Phân Thân, Viên Nhật Tân tìm kiếm La Hầu Truy Hồn thương, còn ta thì không làm gì hết sao?”  

“Trịnh lão quái ngươi biết trừ khử ta và Viên Nhật Tân có nguy cơ, Tiền Bất Nhẫn ta tất nhiên cũng sẽ biết có nguy cơ. Năm trăm năm trước ta đã bắt đầu chuẩn bị, thật sự cho rằng chẳng thu hoạch được gì. Ha ha, hôm nay lão phu sẽ để Trịnh lão quái ngươi mở mang kiến thức sự khác biệt giữa Phân Thần cảnh trung kỳ và Phân Thần cảnh sơ kỳ.”  

Tiền Bất Nhẫn không trả lời thẳng câu hỏi đột phá khi nào của Trịnh Diêm Vương, trong lời nói tràn đầy sự điên cuồng, ngay sau đó trong tay chợt lóe sáng, xuất hiện một cây quạt.  

“quạt Phong Lôi? Sao lại ở trong tay ngươi?” Trịnh Diêm Vương kinh ngạc kêu lên, sau đó mới ngẫm ra tự nói: “Chẳng trách, bây giờ ta hiểu rồi, ba trăm năm trước vương thành Mạo Hiểm có trộm, thì ra không phải trộm ngoài, là tên trộm nhà như ngươi đã lấy cắp quạt Phong Lôi. Nực cười lão phu còn tưởng là Quỷ Ảnh lão quỷ của hang ổ thổ phỉ lấy cắp quạt Phong Lôi.”  

Nói đến đây, vẻ mặt Trịnh Diêm Vương dữ tợn nói: “Tiền Bất Nhẫn, ngươi đáng chết, là ngươi khiến ta mất đi đứa con trai, hôm nay cho dù lão phu có xuống Địa Ngục cũng phải giết ngươi.”  

Lúc này đôi mắt Trịnh Diêm Vương đã đỏ ngầu, trong đầu hiện lên cảnh điện Mạo Hiểm có trộm ba trăm năm trước.  

Ba trăm năm trước, trong Thần Điện của điện Mạo Hiểm có một chí bảo, chính là quạt Phong Lôi trong tay Tiền Bất Nhẫn, đây là một chí bảo duy nhất tổ tiên Vua Mạo Hiểm để lại cho điện Mạo Hiểm, vẫn luôn cung phụng ở Thần Điện của điện Mạo Hiểm.  

Thế nhưng ba trăm năm trước, người phụ trách trông coi quạt Phong Lôi chính là con trai nhỏ của lão, còn có Tiền Bất Nhẫn là túc lão tuần tra khi đó. Hôm đó Tiền Bất Nhẫn cả người đầy máu gõ chuông báo động của điện Mạo Hiểm, lúc Trịnh Diêm Vương đến nơi con trai đã chết rồi, Tiền Bất Nhẫn nói là Quỷ Ảnh của hang ổ thổ phỉ đã giết con trai lão, đả thương Tiền Bất Nhẫn, lấy trộm quạt Phong Lôi.  

Năm đó Trịnh Diêm Vương quả thật đã tra ra được là Quỷ Ảnh thần công của Quỷ Ảnh giết con trai, có thể đánh cắp quạt Phong Lôi ở điện Mạo Hiểm cũng chỉ có Quỷ Ảnh thế lực đứng đầu của hang ổ thổ phỉ có thể làm được.  

Trịnh Diêm Vương không hề nghi ngờ Tiền Bất Nhẫn, bây giờ xem ra là Tiền Bất Nhẫn giá họa cho Quỷ Ảnh, giết con trai lão, biển thủ.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi