SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên gật đầu, nói: “Nơi này quá quái dị, phải cẩn thận chút, nếu đã như vậy chúng ta đi về hướng Đông.”

Trên thực tế, bất cứ ai đến thế giới ngầm huyết vụ này đều phải luống cuống, dưới cái nhìn của Dương Bách Xuyên, lựa chọn phương hướng nào đều dựa vào vận khí.  

Đối với đa số người đến bí cảnh Thao Thiết, phần vận khí này chính là mảnh vỡ Thiên Trảm, có Thiên Trảm thì có thể bình an đi qua Thiên Trảm, đi sang một thế giới vô biên khác, theo đuổi cảnh giới tu vi cao hơn.  

Có thể đi vào nơi này, dù là Nhân tộc hay Yêu tộc, thực lực đều đạt đến Phân Thần cảnh sơ kỳ, ai không muốn theo đuổi cảnh giới càng cao hơn chứ.  

Advertisement

Vì vậy đối với mọi người, mảnh vỡ Thiên Trảm rất quan trọng, khác ở chỗ sói nhiều thịt thiếu.  

Đối với Dương Bách Xuyên, hắn cũng muốn có được mảnh vỡ Thiên Trảm, nhưng lại không mãnh liệt như những người này. Lần này đi vào bí cảnh Thao Thiết hoàn toàn là để bảo vệ Diệp Vô Tâm, lúc biết đến bí cảnh Thao Thiết, hắn hoàn toàn không nghĩ đến mảnh vỡ Thiên Trảm gì đó.  

Có thể có được thì tốt, không có được cũng không sao, thuận theo tự nhiên, tiếp theo, Dương Bách Xuyên chuẩn bị mở ra giết chóc.  

Advertisement

Chém chết Cóc tinh, lấy độc căn Tiên Thiên trong cơ thể nó để luyện đan cho Hầu Đậu Đậu, tìm được Quan Thiên Ngạo đoạn tuyệt hậu hoạn.  

Lúc xoay người, Dương Bách Xuyên liếc mắt nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Vô Tâm vẫn đỏ ửng, mặt già của hắn cũng không khỏi đỏ lên.  

Một loại hơi thở vô hình sinh ra giữa hai người, mặc dù không nói gì nhưng khoảng cách giữa hai trái tim lại kéo gần không ít.  

Bây giờ mọi người đều không sử dụng được pháp lực, hiện tại ở chỗ này phần lớn đua sự cường hãn của thân thể, rất nhiều ưu thế mất đi,  

Dương Bách Xuyên nghĩ thầm, nhìn xem có thể triệu hoán kiếm Đồ Long ra không, ngay sau đó kiếm Đồ Long xuất hiện trên tay, điều này làm hắn hiểu ra, kiếm Đồ Long là một chí bảo có ý thức độc lập, lúc triệu hoán cũng dùng tâm linh câu thông, không sử dụng đến pháp lực nên không bị hạn chế.  

Nghĩ lại cảm ứng giữa hồ Càn Khôn, cảm ứng được sự tồn tại…  

Điều này làm Dương Bách Xuyên yên tâm hơn rất nhiều.  

Nhưng nhẫn chứa đựng lại không có phản ứng, đã chịu hạn chế, điểm này làm Dương Bách Xuyên biết nhẫn chứa đựng chịu hạn, còn hồ Càn Khôn không chịu hạn bởi vì cấp bậc cao hơn.  

Cũng thuyết minh sự thần bí của hồ Càn Khôn.  

Có thể câu thông được với hồ Càn Khôn, đây chính là một con át chủ bài lớn, lúc gặp phải nguy hiểm, hắn có thể mượn dùng sức mạnh của Mai tỷ ở trong hồ Càn Khôn.  

Lúc này Diệp Vô Tâm mở miệng nói: “Vẫn nên cẩn thận những người có tiên phù, mặc dù nơi này hạn chế pháp lực nhưng lực lượng tiên bảo không chịu ảnh hưởng.”  

“Ngươi nói cái này?” Dương Bách Xuyên gỡ xuống tiên phù, đưa cho Diệp Vô Tâm xem.  

“Đúng vậy, đây là tiên bảo, ngươi…?” Diệp Vô Tâm nghi hoặc, không biết Dương Bách Xuyên có được từ đâu, tiên bảo là đồ vật chỉ có sáu thế lực siêu nhiên mới có được.  

“Có được sau khi chém giết Lâu Mãn.” Dương Bách Xuyên cười nói.  

Diệp Vô Tâm gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, nói: “Thì ra tiên bảo của Lâu Mãn chính là tiên phù, nhưng có vẻ không dùng được nhiều lần.”  

“Tiên bảo của sáu người các ngươi đều khác nhau?” Dương Bách Xuyên hỏi.  

“Khác nhau, ta không biết những người khác là cái gì, của ta là một cây kim thêu hoa, giết người vô hình, lúc trước ở trong trận Luyện Thiên, vốn dĩ định đánh lén Quan Thiên Ngạo, không nghĩ tới bị hắn ta phát hiện chặn lại, đánh lén thất bại.  

Chỗ tuyệt diệu của tiên bảo chính là có thể dùng suy nghĩ để điều khiển, không chịu sự hạn chế của pháp tắc nơi này, ngươi thử dùng suy nghĩ điều khiển tiên phù xem?” Diệp Vô Tâm nói với Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên nghe vậy sửng sốt, vội vàng dùng suy nghĩ điều khiển tiên phù, ngay sau đó ba đạo văn lạc lóe sáng lên trên tiên phù. Lúc này hắn mới hiểu được tại sao lúc trước dùng chân khí thúc giục tiên phù, lại chỉ hình thành được lớp phòng ngự, còn ba văn lạc lại không có động tĩnh.  

Thì ra cách dùng chân chính là dùng suy nghĩ điều khiển.  

Từ đây có thể thấy được phải thực sự cẩn thận, mặc dù nơi này hạn chế pháp lực nhưng người có tiên bảo trong người lại có thể dùng suy nghĩ điều khiển tiên bảo công kích.  

Dựa theo lời của Diệp Vô Tâm, người của sáu thế lực siêu nhiên đều có được tiên phù của riêng mình, ví dụ như nàng là một cây kim thêu hoa, còn Lâu Mãn là phù chú.  

Cũng không biết tiên bảo của Quan Thiên Ngạo là gì, không biết lúc này hắn ta đã tiến vào sào huyệt Thao Thiết chưa?  

Tin tức này của Diệp Vô Tâm rất quan trọng, làm Dương Bách Xuyên càng thêm phòng bị hơn. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi