SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Cuối cùng Hóa Thê Lương đã chết.  

Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.  

Tế đàn xương trắng bị hủy diệt, Hóa Thê Lương chết.  

Có nghĩa kết giới Thiên Trảm đã biến mất, xiềng xích vây khốn Sơn Hải Giới suốt mười vạn năm cũng không còn.  

Advertisement

Ý nghĩa từ này về sau sinh linh Sơn Hải không cần phải đi sưu tầm mảnh vỡ Thiên Trảm mới có thể chém đến Tu Chân Giới, ý nghĩa từ nay về sau tu vi đạt đến cảnh giới Nguyên Anh có thể đi đến Thiên Trảm thất trọng thiên, đăng đỉnh Thiên Trảm, đi đến Tu Chân Giới.  

Lúc này trong mắt đám người tiểu tích tiên lộ ra sự kích động, cuối cùng các nàng cũng hoàn thành được tâm nguyện của tất cả sinh linh Sơn Hải suốt mười vạn năm qua.  

Trong lòng tràn ngập các loại cảm xúc…  

Advertisement

Dương Bách Xuyên cũng thở ra một hơi, cuối cùng Hóa Thê Lương cũng chết.  

Đúng lúc này, toàn bộ đại điện bắt đầu run rẩy, bốn phương tám hướng xuất hiện khe không gian.  

“Không xong, trận pháp trung tâm hủy diệt, đại điện sắp biến mất, chúng ta nhanh đi ra ngoài.” Huyền Vũ Bắc Minh lớn tiếng nói.  

Sắc mặt của mọi người thay đổi, tất cả mọi người đều biết đại điện này không phải là một đại điện chân chính, đây là một tòa trận pháp. Hiện tại trận pháp trung tâm của tế đàn xương trắng bị hủy diệt, đến lúc đó thông đạo không gian trong không trung Thiên Trảm sẽ mở ra, bao phủ đỉnh Thiên Trảm, không nhanh chóng chạy ra ngoài tất cả mọi người sẽ bị hít vào thông đạo không gian đến Tu Gỉa Giới dưới tình huống chưa chuẩn bị gì cả.  

Mọi người gần như dùng hết sức lực bay về phía cửa đại điện.  

Nhưng tốc độ dù nhanh cũng không nhanh bằng sức mạnh không gian.  

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đại điện tan vỡ biến mất, trên đỉnh đầu mọi người xuất hiện ánh sáng chói mắt, cả người bị ánh sáng bảy màu chiếu rọi.  

Ngay sau đó thân thể của mọi người không tự chủ được bay lên, không thể phản kháng được, dưới sự quay cuồng, bị cuốn vào trong thông đạo không gian sau đó biến mất không thấy.  

Đại điện trên núi Thiên Trảm biến mất, thay thế là ánh sáng bảy màu, nhưng đám người Dương Bách Xuyên lại biến mất không thấy.

Từ khi Dương Bách Xuyên nhặt được hồ Càn Khôn, từ lúc bắt đầu gặp được sư phụ, hắn đã biết đến sự tồn tại của Tu Chân Giới.  

Nhớ rõ lần đầu gặp mặt sư phụ đã nói ông ấy đến từ Tu Chân Giới, khái niệm của Dương Bách Xuyên đối với Tu Chân Giới chỉ dừng lại ở ba chữ Tu Chân Giới.  

Sau khi tu chân hiểu biết tu chân, dọc đường đi, đến Sơn Hải Giới, đến hiện tại, cuối cùng Tu Chân Giới cũng có hình dung về Tu Chân Giới.  

Hiện tại cuối cùng hắn cũng đứng trên đại địa Tu Chân Giới, xuất hiện ở cố hương của sư phụ Vân Thiên Tà.  

Nhưng sự xuất hiện này không có bất cứ sự chuẩn bị gì.  

Vốn dĩ hắn định chờ trợ giúp đám người Đường Đường tiêu diệt Hóa Thê Lương phá kết giới Thiên Trảm, làm thông đạo không gian Sơn Hải khôi ohucj lại bình thường, liên thông với Tu Chân Giới, hắn sẽ trở về Vân Môn ở châu Tây Sơn thông báo với mọi người, sau đó thong dong đi đến Tu Chân Giới trước.  

Ai biết lại đi vào Tu Chân Giới dưới tình huống không chuẩn bị bất cứ thứ gì…  

Nhớ lại một khắc trước, thân thể quay cuồng không chịu khống chế, ngay sau đó ánh sáng bảy màu hiện lên, không cầm được lòng nhắm lại hai mắt, sau đó chỉ cảm thấy một trận hoảng hốt, sau khi mở mắt ra đã phát hiện mình xuất hiện ở một hoàn cảnh khác,  

Lúc này trong tầm mắt của Dương Bách Xuyên là một biển người tấp nập, nhìn qua có vẻ như hắn xuất hiện ở trong một trận pháp rất lớn, mặt đất dưới chân hắn đầy phù văn, từng đạo phù văn sáng lên giống như đèn chiếu xạ, mỗi một lần phù văn sáng lên sẽ có một người xuất hiện ở đây.  

Điều làm Dương Bách Xuyên mở rộng tầm mắt là, mỗi một lần phù văn sáng lên, không chỉ có mỗi Nhân tộc xuất hiện mà còn có người khổng lồ, người lùn, tóc đủ loại màu sắc…  

Dương Bách Xuyên quan sát xong hoàn cảnh lại nhìn lại chính mình, đầu tóc lại mọc ra nhưng vẫn là màu trắng, còn tính bình thường.  

Cũng may đám người bọn họ đều ở cùng nhau, bao gồm chồn nhỏ và Hầu Đậu Đậu, tất cả mọi người ở trong đại điện đều ở cùng nhau.  

Có lẽ Đường Đường nhìn ra được sự tò mò của Dương Bách Xuyên, hơi mỉm cười nói: “Nơi này gọi là giới trì, phạm vi chín dặm đều gắn đầy phù văn, phù văn ở đây đại biểu cho định vị của thông đạo không gian, vô số sinh linh của các tiểu thế giới ở các Ngân Hà Tinh Cương của Tu Chân Giới đều sẽ xuất hiện ở chỗ này.  

Vị trí hiện tại của chúng ta là Ngân Hà Tinh Cương, Sơn Hải Giới chỉ có thể coi như một trong vô số tiểu thế giới trong Ngân Hà Tinh Cương, nghe đồn trong mỗi một tiểu tinh cương có 3000 tiểu thế giới, mỗi một thế giới đại biểu một viên tinh cầu.   

Tất cả sinh linh tu luyện, sau khi đạt đến cảnh giới nhất định sẽ đi vào Tu Chân Giới vô biên cuồn cuộn, đến tột cùng Tu Chân Giới lớn đến mức nào không có ai biết, chỉ biết Tu Chân Giới có chín Tinh Cương, tất nhiên trong bí văn của Tu Chân Giới không chỉ có mỗi chín Tinh Cương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi