SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên nói với Lưu Tích Kỳ: “Bộ Thanh Mai rất đơn thuần, nhưng làm việc nghiêm túc, bụng dạ cũng rất tốt, để cho cô ấy đi theo Tiểu Lưu đi, cũng không thể cả ngày không có việc gì làm, sau này chuyện của công ty cũng không cần để cô ấy báo cáo với tôi. Còn về lễ tân Trương Thiến kia, lòng dạ của cô gái kia có nhiều dã tâm, cậu phải cẩn thận để ý mới được, nếu như có thể cho cô ta quyền lợi hay địa vị, có lẽ cô ta có thể mang đến cho cậu một bất ngờ đấy.”  

“Ha ha, thằng nhóc nhà cậu thật là rắc rối đó~ được, tôi biết rồi.” Lưu Tích Kỳ bảy ra biểu cảm tôi đã hiểu.  

Dương Bách Xuyên vừa nhìn đã biết anh ta hiểu lầm, mắng chửi: “Đại gia nhà cậu, tôi chỉ nhìn người một cách khách quan mà thôi, sở dĩ tôi coi trọng Bộ Thanh Mai là vì nguyên nhân lớn hơn là cô ấy có vài nét rất giống San San, không xấu xa như cậu nghĩ, quan trọng là tính nết của cô nhóc kia cũng không tệ, đáng để bồi dưỡng.”  

“Được được, cậu nói rất có lý, tôi nghe lời cậu.”  

“Tôi lúc nào chả có lý, tôi nói nghiêm túc đấy.”  

Trong lúc nói chuyện, hai người đi ngang qua khu văn phòng, lúc này rất nhiều người nhìn thấy Tổng giám đốc Lưu vỗ vai Dương Bách Xuyên đi tới, cả đám đứng lên chào hỏi, rất nhiều nhân viên mới vào cũng chưa từng gặp Dương Bách Xuyên bao giờ.  

Lưu Tích Kỳ muốn giới thiệu Dương Bách Xuyên, nhưng bị Dương Bách Xuyên ngăn lại, anh không muốn phiền phức như vậy, dù sao thỉnh thoảng anh mới có thể tới công ty.  

Lúc vào thang máy, đột nhiên đụng phải Lý Đại Nghị, nửa võ giả này hiện tại đã là quản lý bộ phận bảo vệ của Vân Kỳ.  

Sở dĩ nói Lý Đại Nghị là nửa võ giả là vì anh ta căn bản cũng không biết giới võ cổ, nhưng mà ông Tam – người truyền thụ chiêu thức võ công cho anh ta lại là một cổ võ giả.  

Từ lần trước Dương Bách Xuyên cho Lý Đại Nghị một phần “Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể” sau đó cũng không gặp lại anh ta nữa, mấy ngày rồi, đến nay lại trùng hợp gặp mặt.  

“Chủ tịch, Tổng giám đốc Lưu.” Lý Đại Nghị chào hỏi.  

Dương Bách Xuyên dùng linh thức thử thăm dò Lý Đại Nghị, trong lòng cũng không khỏi kinh ngạc, không nghĩ tới nội lực của Lý Đại Nghị đã là Minh Kình tầng tám, mắt thấy sẽ bước vào tầng chín, chỉ ngắn ngủi hơn một tháng không gặp mà anh ta đã tiến triển đến mức này, nhưng anh cũng biết có thể là liên quan đến Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể.  

“Đại Nghị, gọi là chủ tịch gì thế, gọi là nhóc Xuyên, sao vẫn chưa quen thế?”  

“Được, Tổng giám đốc Lưu rất chiếu cố tôi, tôi vẫn chưa quen, còn phải cảm ơn cậu, từ sau khi tôi kết hợp với Thuật Dẫn Thể mà cậu cho tôi, cảm giác rõ ràng tiến bộ rất lớn.”  

“Có tiến bộ là chuyện tốt, tiện thể tôi cũng cho anh một món đồ tốt đây, hy vọng có thể giúp anh tiến thêm một bước.”  

Dương Bách Xuyên nói xong thì lấy một viên “đan Tôi Thể” ra cho Lý Đại Nghị, anh tin một viên đan Tôi Thể sẽ trợ giúp rất nhiều cho Lý Đại Nghị.  

Từ khi Dương Bách Xuyên cho anh ta Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể, Lý Đại Nghị đã biết Dương Bách Xuyên không phải người thường, những món đồ mà anh đưa ra, không cần hỏi cũng biết là thứ tốt, lúc này anh ta mừng rỡ nhận lấy đan dược, liên tục nói cảm ơn.  

Sở dĩ Dương Bách Xuyên cho Lý Đại Nghị đan Tôi Thể là vì Lý Đại Nghị hiện tại đang phụ trách an toàn tài sản của toàn bộ công ty và an toàn của Lưu Tích Kỳ, tăng thực lực giúp anh ta là rất cần thiết.  

Hơn nữa anh cũng phát hiện, thiên phú trên con đường tập võ của Lý Đại Nghị rất khắc khổ, người như vậy đáng để anh trọng dụng, từ khi quen biết tới nay ấn tượng của hai bên đều không tệ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi