SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Liễu Sơn Hải lộ vẻ xúc động. Dương Bách Xuyên nói là tặng công thức điều chế đan Trú Nhan chứ không phải hợp tác!  

Từ trước đến giờ nhà họ Liễu hợp tác với Dương Bách Xuyên, Liễu Sơn Hải là người hiểu rõ nhất giá trị của đan Trú Nhan. Chưa tính lợi nhuận mà đan Trú Nhan mang lại cho nhà họ Liễu, chỉ bằng việc nhà họ Liễu nhờ vào đan Trú Nhan đã vững vàng chiếm giữ vị trí đầu tiên trong thị trường sản phẩm cao cấp ở khu vực Tây Bắc, thu được lợi ích không nhỏ, ngoài ra còn tạo dựng được mạng lưới quan hệ khổng lồ.  

Thậm chí trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, nhà họ Liễu đã mở rộng việc kinh doanh trên thị trường toàn quốc, tất cả là nhờ đan Trú Nhan của Dương Bách Xuyên.  

Huống chi đan Trú Nhan còn mang lại rất nhiều thành quả to lớn cho nhà họ Liễu!  

Vì vậy Liễu Sơn Hải rất cảm động khi nghe thấy Dương Bách Xuyên nói là sẽ tặng đan Trú Nhan cho mình. Mấy phút sau bình tĩnh lại, Liễu Sơn Hải vừa nhìn Dương Bách Xuyên vừa nghĩ trong lòng: "Nếu Liễu Sơn Hải mình có chàng rể thế này thì tốt biết mấy, tiếc là con nhóc Linh Linh kia... Haiz, mặc dù mình cũng có một đứa con trai, nhưng dù sao cũng là con nuôi..."  

Chuyện con trai là con nuôi vẫn luôn là bí mật, Liễu Sơn Hải không nói cho bất kỳ ai, cũng vì thế mà ông ta cực kỳ coi trọng việc bồi dưỡng cô con gái ruột Liễu Linh Linh, đưa cô ra nước ngoài du học.  

Sao ông ta lại không nhìn ra mối quan hệ giữa con gái mình và Dương Bách Xuyên kia chứ!  

Tuy nhiên, cuối cùng ông ta vẫn đưa con gái ra nước ngoài.  

Liễu Sơn Hải thở dài, trịnh trọng nói: "Cháu trai à, cháu nói thật lòng chứ?"  

Dương Bách Xuyên nhìn gương mặt tràn đầy xúc động của Liễu Sơn Hải, khẽ mỉm cười đáp: "Chú Liễu, ban đầu cháu điều chế ra đan Trú Nhan, chú đã hỗ trợ bán ra thị trường. Có thể nói chú đã cho cháu khoản tiền đầu tiên. Ngay cả ngôi nhà cháu đang ở cũng là chú tặng cháu, mặc dù trong đó có tác động của đan Trú Nhan.  

Nhưng cháu biết rõ chú nể tình cháu là bạn cùng lớp của Linh Ninh nên mới giúp đỡ, cũng thật lòng quan tâm chăm sóc cháu, vì vậy cháu thật lòng tặng chú Liễu công thức điều chế này. Cháu đã nói rồi, e là sau này cháu không có nhiều thời gian luyện chế, cho nên cháu dứt khoát tặng chú luôn!"  

Liễu Sơn Hải biết rằng mình không thể từ chối công thức điều chế của Dương Bách Xuyên. Hiện tại đang là thời điểm quan trọng trong việc mở rộng kinh doanh của nhà họ Liễu, không thể tách khỏi thương hiệu đan Trú Nhan.  

Hồi trước vào lần đầu tiên gặp Dương Bách Xuyên, Liễu Sơn Hải đã nói là muốn mua công thức điều chế đan Trú Nhan nhưng Dương Bách Xuyên từ chối. Tuy nhiên nhờ có một lần đầu tư vô tình là tặng cho Dương Bách Xuyên một căn nhà, mà bây giờ ông ta được tặng lại công thức điều chế.  

Ông ta cũng biết là dù có tiền cũng không mua được công thức điều chế đan Trú Nhan.  

Đây là một ân tình lớn lao.  

Liễu Sơn Hải suy nghĩ giây lát rồi nói: "Cháu trai à, nói thật là chú không thể từ chối món quà của cháu, vì vậy chú đành nhận ân tình to lớn này."  

"Vâng." Dương Bách Xuyên mỉm cười, sau đó nói với bác Phúc đang tưới hoa ở cách đó không xa: "Bác Phúc, phiền bác tìm giấy bút cho cháu ạ."  

Lúc này, Liễu Sơn Hải xua tay nói: "Để chú, cháu chờ một lát."  

Liễu Sơn Hải biết Dương Bách Xuyên muốn viết công thức điều chế đan Trú Nhan nên rất coi trọng, muốn đi tìm giấy bút thượng hạng.  

Mấy phút sau, Liễu Sơn Hải cầm một quyển sổ bìa gỗ đi ra, trịnh trọng đặt trước mặt Dương Bách Xuyên cho anh viết. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi