SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người đàn ông trung niên âm ngoan nói: “Nếu không phải đường chủ dặn dò thì ông đây đã sớm làm hai chị em các cô rồi, cho cô một cơ hội, nói ra chỗ của kho báu, nếu không ông đây sẽ giết chị gái của cô trước, sau đó lại đến lượt cô.”  

“Ha ha, ông thử xem~” Vẻ mặt Khưu Vân đầy châm chọc, cô là sát thủ, tính cách được mài giũa đã vượt ra khỏi phạm vi người thường từ căn cứ sát thủ, đối với những chuyện này nhìn rất nhạt.  

Hơn nữa cô cũng biết, tóm lại cũng không tránh thoát khỏi cái chết, hiện giờ lại không có bất kỳ lực phản kháng nào, chính là thịt cá trên thớt, đấu võ mồm với tên đàn ông trung niên này cũng không hề có ý nghĩa gì, cho nên nói ra một câu như vậy.  

Nhưng mà lại làm cho người trung niên kia nghẹn lời, không biết làm sao tiếp tục, quả nhiên là chó cắn nhím, không biết làm sao mở miệng, ngay lập tức cả người hắn ta tức giận đến phát run, giơ roi quất xuống chị gái Khưu Vân đã hôn mê.  

Dương Bách Xuyên trốn ở bên ngoài quan sát cũng nhìn thấy, khi người đàn ông trung niên nhân đánh chị gái của Khưu Vân, ánh mắt của cô mơ hồ rơi lệ, thân thể khẽ run rẩy, chỉ là không khóc thành tiếng.  

Tuy rằng cô là sát thủ nhưng cũng là người, là người sẽ có tình cảm, làm sao có thể không lo lắng cho chị gái ruột của mình, chẳng qua là biết đấu võ mồm và phản kháng cũng vô dụng, không muốn nói nhiều mà thôi.  

Dương Bách Xuyên thở dài: “Vẫn nên cứu người thôi, khí tức của cô gái kia rất yếu, đánh tiếp thì thật sự sẽ bị đánh chết.”  

Sau khi nói thầm xong, anh siết chặt kiếm Đồ Long Kiếm, nhảy lên vọt tới, mục tiêu đầu tiên là ba gã võ cổ giả Ám Kình tầng hai đang uống rượu ngoài nhà giam.  

Đối với võ cổ giả cấp bậc này, chỉ cần không nổ súng về phía anh thì Dương Bách Xuyên có thể mặt đối mặt mà đánh chết.    

“Phụt phụt phụt~”  

Tốc độ nhanh như tia chớp, kiếm Đồ Long trong tay đã chém lên người ba người, trong nháy mắt ba gã võ cổ Ám Kình tầng hai trông coi nhà giam bị Dương Bách Xuyên cắt cổ, cũng không kịp phản ứng.  

Nhưng mà âm thanh thân thể bọn họ ngã xuống đất lại kinh động đến người trung niên Ám Kình tầng năm đang hung hăng đánh cô gái trong nhà giam.  

“Ai?”  

Lúc một tiếng phát ra, Dương Bách Xuyên đã đâm về phía hắn ta.  

Vẻ mặt người trung niên hoảng sợ, vội vàng lấy trường tiên trong tay đánh về phía kiếm Đồ Long của Dương Bách Xuyên.  

“Hừ~”  

Dương Bách Xuyên hừ lạnh, vận chuyển chân khí một chút, lúc này trường tiên trong tay người trung niên từng tấc từng tấc đứt gãy còn uy thế của kiếm Đồ Long vẫn  không giảm mà vẫn như trước đâm vào ngực hắn.  

Người trung niên kinh hãi không lùi chân, giơ tay lên muốn chộp về phía kiếm Đồ Long của Dương Bách Xuyên.  

“A~”  

Lại bị Dương Bách Xuyên dùng một kiếm chém đứt bàn tay, kiếm đột nhiên đâm xuyên qua lồ ng ngực hắn ta, mất mạng ngay lập tức.  

Một võ cổ giả Ám Kình tầng năm, nếu là mấy ngày trước, có lẽ còn có thể tránh thoát kiếm Đồ Long trong tay anh, nhưng hiện tại, giết Ám Kình tầng năm cũng không có một chút khó khăn nào.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi