SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

So với hai lần gặp mặt trước, lần này Vương Tông Nhân vui vẻ hơn rất nhiều, có thể là bởi vì hai lần trước có ba mẹ cậu ta ở đây, hơn nữa, tính cách của cậu ta vốn hướng nội nên hai người không nói nhiều.  

Lần này lại giống được giải tỏa, ở trên xe chủ động nói chuyện với Dương Bách Xuyên về lý do cậu ta không đi học.  

Vương Tông Nhân thần bí hỏi Dương Bách Xuyên: “Anh Bách Xuyên, anh có biết tại sao em không đi học không?”  

Lúc nói chuyện, Vương Tông Nhân còn lộ vẻ kích động và phấn khích.  

Dương Bách Xuyên cười cười phối hợp hỏi: “Tại sao?”  

“Ha ha, một ông cụ của nhà họ Vương chúng tôi đã biến mất gần ba mươi năm trước mới trở về, ông ấy là một võ cổ giả rất lợi hại, còn là một thầy bói toán rất tài, sau khi nhìn thấy em còn nói em là kỳ lân nhỏ của nhà họ Vương, còn nói số phận của em cao ngút trời, tương lai rộng mở, chuẩn bị tiến cử em đến Thần Long Đàm.”  

Lúc nói chuyện, Vương Tông Nhân không che giấu được sự kích động.  

Đối với võ cổ giả, Vương Tông Nhân là con cháu của nhà họ Vương nên đương nhiên không xa lạ gì, cũng là lần trước lúc ăn cơm, cậu ta đã nghe được thân phận của Dương Bách Xuyên nên nói chuyện cũng không kiêng dè gì.  

Dương Bách Xuyên cũng nghe được từ miệng Triệu Nam nói, nhà họ Vương ở Yên Kinh là một trong tứ đại gia tộc võ cổ giả, nhà họ Vương thâm sâu thần bí, nói nhà họ Vương đặc biệt chính là bởi vì nhà họ Vương luôn dốc sức cho quân đội Trung Quốc, cống hiến cho quốc gia, từ khi dựng nước cho đến hôm nay, nhà họ Vương đều là lực lượng cốt cán vững mạnh của quân đội Trung Quốc.  

Bởi vì nhà họ Vương dựa vào quốc gia, mà Trung Quốc có một tổ chức Thần Long bí ẩn, chính là Thần Long Đàm vừa rồi trong miệng Vương Tông Nhân.  

Nghe đồn Thần Long Đàm là một lực lượng quốc gia, còn tồn tại lâu hơn so với các thế gia cổ đại, thực lực cũng không yếu hơn thế gia võ cổ, thậm chí vượt hơn nữa.  

Nghe Triệu Nam nói, toàn bộ thành viên trong Thần Long Đàm đều là những tướng sĩ tài giỏi không thuộc về bất kỳ thế lực nào, Trung Quốc có rất nhiều bộ đội đặc chiến đều là do Thần Long Đàm dạy nên.  

Đương nhiên những thứ này anh cũng chỉ nghe Triệu Nam nói, cụ thể Thần Long Đàm là tồn tại như thế nào, có lẽ chỉ có người của nhà họ Vương biết.  

Bởi vì tổ tiên của nhà họ Vương có một người từng là người của Thần Long Đàm, cho nên ngày sau, con cháu của nhà họ Vương chỉ cần là người có đủ tư chất thiên bẩm đều có quyền ưu tiên tiến vào Thần Long đàm tập võ, nhưng điều kiện tiên quyết là có thiên phú tập võ.  

Chính vì nhà họ Vương có điều kiện sẵn có như vậy, được Thần Long Đàm chống lưng cho nên mới là đứng đầu trong tứ đại gia tộc ở Yên Kinh.  

Đương nhiên đây là do mọi người ngầm thừa nhận, còn bề ngoài thì tứ đại gia tộc ở Yên Kinh không phân biệt cao thấp.  

Nghe Vương Tông Nhân nói xong, Dương Bách Xuyên cười nói: “Sao nghe không đến không cần đi học, thằng nhóc nhà cậu lại vui vẻ thế ư?”  

“Tất nhiên rồi, đi học có cái gì tốt chứ, tập võ luyện công làm việc chính nghĩa mới là ước mơ trong lòng em.” Ánh mắt Vương Tông Nhân sáng ngời nói.  

Dương Bách Xuyên cười lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ: “Lại là một thằng nhóc bồng bột.”  

Anh cũng không nói đến vấn đề này của cậu ta đúng hay sai, chỉ thuận miệng hỏi: “Người cậu vừa nói là ông cố nhà cậu ư? Mất tích hai mươi năm mới trở về, còn bói toán rất giỏi à? Quay về giới thiệu cho tôi với.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi