SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Trong lòng Dương Bách Xuyên run rẩy mềm nhũn, biết từng câu từng chữ của Triệu Nam đều phát ra từ tận trái tim, anh cảm nhận được rất rõ điều này, nhìn cô, Dương Bách Xuyên nói: “Kể từ khi em cứu anh, thật ra em đã cắm rễ ở trong trái tim anh. Hôm nay anh cũng cho em một hứa hẹn, mặc kệ năm tháng sau này thay đổi ra sao, trong lòng anh vĩnh viễn có vị trí của em.”  

…...  

Sau khi thổ lộ tâm ý cho đối phương, hai người nhìn nhau cười, thật ra đều hiểu rõ suy nghĩ của đối phương.  

Dương Bách Xuyên nhìn Triệu Nam, bắt đầu c ởi quần áo.  

Mặt của Triệu Nam đỏ bừng, lắp bắp nói: “Không… Không được, chờ sau khi kết hôn mới có thể làm chuyện này.”  

Dương Bách Xuyên nghe cô nói chuyện, ngây người một lúc, sau khi lấy lại phản ứng, điên cuồng cười ha ha ha.  

Sau khi cười xong mới nói: “Em hiểu sai, ha ha, anh c ởi quần áo là muốn tặng em một món quà.” Nói xong Dương Bách Xuyên cởi áo Tơ Tằm Tử Kim xuống, chuẩn bị đưa cho Triệu Nam.  

Đây là bảo y linh khí hạ phẩm anh có được từ trên người Tư Không Nguyên, có thể ngăn chặn một đòn của Luyện Khí kỳ đại viên mãn.  

Bây giờ đưa cho Triệu Nam để bảo vệ cô.  

“Quần áo này tên là Tơ Tằm Tử Kim, em mặc vào người, nó có thể bảo vệ em. Quần áo này có thể chống đỡ một đòn đánh của võ giả Ám Kình như ông nội em.”  

Nói xong dùng suy nghĩ biến Tơ Tằm Tử Kim thành kích cỡ vừa với người của Triệu Nam, đưa cho cô.  

Bây giờ Triệu Nam còn chưa tu chân, cô chưa luyện hóa được Tơ Tằm Tử Kim, muốn biến hóa lớn nhỏ chỉ có thể qua tay Dương Bách Xuyên. Nhưng chuyện này cũng có chỗ lợi, sau này nếu Triệu Nam gặp nguy hiểm, anh có thể cảm ứng được. Không thể luyện hóa, có lẽ phòng ngự sẽ kém một chút, nhưng vẫn rất mạnh..  

Nghe Dương Bách Xuyên nói chuyện, Triệu Nam mới biết được bản thân hiểu lầm, còn tưởng rằng anh muốn làm chuyện đó, sắc mặt đỏ bừng, hừ một tiếng, cầm lấy quần áo.  

Dương Bách Xuyên đảo mắt, nói với cô: “Vậy lên giường ngồi đi.”  

“A ~” Triệu Nam lại mở to hai mắt nhìn.  

“Ha ha, ý của anh là em ngồi trên giường, anh truyền công pháp tu chân cho em, em xem em lại hiểu sai rồi, sao lại có thể như vậy chứ?”  

“Dương Bách Xuyên em đánh chết anh.” Triệu Nam bị Dương Bách Xuyên trêu chọc hai lần liên tiếp, khuôn mặt đỏ hồng như quả táo.  

Hai người chơi đùa, lăn xuống giường.  

“Ưm ~”  

Cả người của Triệu Nam mềm nhũn, bị Dương Bách Xuyên đụng chạm vào nơi nào đó trên cơ thể, không nhịn được r3n rỉ thành tiếng.  

Nhìn vẻ đẹp đỏ rực quyến rũ của cô, Dương Bách Xuyên nuốt nước bọt, không nhịn được hôn xuống.  

Vài phút sau, Triệu Nam dùng hết sức đẩy Dương Bách Xuyên ra, trách mắng: “Đừng làm loạn, hôm nay không được ~”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi