SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

“Anh ta thật sự ưu tú.”  

Nghĩ đến các loại ưu điểm của Dương Bách Xuyên, hơn nữa trong lòng của Độc Cô Vô Tình còn một chuyện quan trọng nhất. Cô cần thiết chữa khỏi khí độc trong cơ thể, sau đó chuyển hóa nội lực, không đúng giờ phải là chân khí, bởi vì Dương Bách Xuyên đã truyền thụ phương pháp tu chân cho cô, một loại tu hàn còn cao cấp hơn võ cổ.  

Chỉ có giải trừ khí độc trong cơ thể, cô mới không cần lo lắng về sau không thể chuyển hóa được nội lực thành chân khí. Bước vào tu chân, tăng lên tu vi mới có thể đi tìm kiếm ba mẹ ở nơi bọn họ mất tích.  

Bởi vì khí độc, nội lực của cô đã dừng bước không hề tăng tiến 3-4 năm nay.  

Vì vậy suy nghĩ từ tận trong lòng nói cho cô, cô có thể tiếp thu phương pháp song tu của Dương Bách Xuyên.  

Đầu tiên anh thật sự ưu tú, hơn nữa thông qua vài lần châm cứu, anh đã xem hết thân thể của cô. Dựa theo quy định của gia tộc, trong sạch đời này của cô đã dành cho anh.  

Thứ hai vì giải độc, vì tìm kiếm ba mẹ, cô không còn cách nào khác.  

Còn chuyện trong tương lai có lẽ Dương Bách Xuyên sẽ có rất nhiều phụ nữ, Độc Cô Vô Tình tự động xem nhẹ, cho dù không xem nhẹ cô cũng tiếp thu. Bởi vì sinh ra ở thế gia võ cổ nổi tiếng, ông nội cô có rất nhiều vợ.  

…...  

Sau khi Dương Bách Xuyên nói xong, không sốt ruột thúc giục Độc Cô Vô Tình, yên tĩnh chờ đợi.  

Theo quan điểm của anh, loại chuyện này cũng coi như chuyện lớn cả đời, mặc dù vì chữa bệnh. Nhưng chính vì như vậy, anh cho cô thời gian suy nghĩ.  

Anh tin tưởng Độc Cô Vô Tình sẽ đưa ra lựa chọn, thật sự không được, anh sẽ suy nghĩ biện pháp khác. Cũng không phải chỉ có con đường song tu nay, biện pháp hiện tại là tư tâm lúc trước của sư phụ, vì năng lượng khí độc trong cơ thể của Độc Cô Vô Tình có thể giúp tu vi của anh tăng lên.  

Nói đến cùng cũng vì tu vi của anh không đủ.  

Dương Bách Xuyên tin tưởng sau này tu vi của anh càng cao, chắc chắn sẽ có biện pháp giải quyết khí độc trong cơ thể của Độc Cô Vô Tình.  

Đối với Độc Cô Vô Tình, thật ra từ quen biết đến bây giờ, trong lòng của Dương Bách Xuyên cũng có chút tình cảm với cô. Không chỉ vì cô lớn lên đẹp, còn bởi vì chuyến đi Hoa Sơn lần trước, cô liều chết bảo vệ đã làm anh cảm động.  

Giữa nam nữ, một khi có tình cảm với đối phương sẽ tự phát hiện ra ưu điểm của đối phương.  

Trong mắt Dương Bách Xuyên ưu điểm trên người của Độc Cô Vô Tình cũng rất nhiều, từ diện mạo đến tu vi nội lực, hoặc tính cách dám làm dám chịu, ở trong mắt của Dương Bách Xuyên đều là ưu điểm.  

Vì vậy chuyện có tình cảm với cô là điều hiển nhiên.  

Hơn nữa còn nhìn hết cơ thể của người ta, làm một người đàn ông anh muốn phụ trách.  

Hai người đều chìm trong suy nghĩ riêng, từng người nghĩ về đối phương, suy xét tâm tư của mình.  

Tầm mười mấy phút sau, Độc Cô Vô Tình ngẩng đầu, nhìn về phía Dương Bách Xuyên, nhẹ giọng mở miệng nói: “Tiên sinh, Vô Tình nguyện ý, nhưng vô tình cũng muốn tiên sinh đồng ý một điều kiện của Vô Tình.”  

Dương Bách Xuyên có chút ngẩn người, anh thấy được trong lời nói của Độc Cô Vô Tình không chút gợn sóng, có nghĩa là lúc này trong lòng của cô rất bình tĩnh. Lấy lại phản ứng vội vàng nói: “Cô nói đi, chỉ cần có thể làm được chắc chắn tôi sẽ đồng ý.” 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi