SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Sau khi nhìn thấy tình hình bên trong lò luyện đan thông qua linh thức, Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm rồi nở nụ cười.  

"Cảm ơn lão già nhé! Nếu không có người nhắc nhở thì lò đan Tụ Khí này sẽ hỏng mất." Dương Bách Xuyên nói với sư phụ.  

Nhưng lại nhận về sự khinh bỉ từ sư phụ Vân Thiên Tà: "Hừ, thằng nhóc thối, nếu con học thuộc kiến thức cơ bản về luyện đan thì còn cần ta nhắc nhở chuyện cỏn con này chắc?  

Không đủ sức luyện đan là tình huống thường gặp của luyện đan sư. Ở thời điểm cuối cùng, luyện đan sư giàu kinh nghiệm sẽ ngậm đan dược bổ sung chân khí trước, hoặc là dùng máu bổ sung để giảm bớt áp lực thực hiện thủ quyết nếu không còn cách nào khác.  

Đây đều là thường thức cơ bản của luyện đan sư, trong thường thức luyện đan mà sư phụ truyền dạy cho con có phần giới thiệu chi tiết. Thằng nhãi nhà con văn dốt võ nát, nếu con chăm chỉ đọc thì chẳng cần vi sư nhắc nhở, gặp phải tình huống này con sẽ biết xử lý như thế nào.  

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, con đúng là vô dụng, luyện chế một lò đan Tụ Khí bé tí mà cũng mệt như chó chết. Thật là mất mặt."  

Giọng nói của Vân Thiên Tà cực kỳ trào phúng.  

Dương Bách Xuyên tức giận, không nhịn được phản bác: "Lão già chết tiệt, lần nào người cũng mắng con. Người không thể nói dễ nghe một chút sao? Khen con vài câu thì chết à?"  

Vân Thiên Tà: "Chết đấy."  

Dương Bách Xuyên: "..."  

Anh thầm mắng mười nghìn câu đờ mờ trong lòng. Thật sự là anh bó tay với sư phụ Vân Thiên Tà.  

"Con chẳng thèm cãi nhau với người, hừ!"  

Dương Bách Xuyên mắng một câu rồi phớt lờ sư phụ Vân Thiên Tà, đi đến vỗ lên lò luyện đan rồi mở nắp ra.  

Ngay sau đó, mùi hương đan dược xộc vào khoang mũi khiến tinh thần chấn động, hô hấp thoải mái.  

Lần này Dương Bách Xuyên chỉ luyện chế được chín viên đan Tụ Khí, trông không nhiều lắm nhưng anh rất hài lòng.  

Đan dược này không lọt vào mắt sư phụ, ở Tu Chân Giới cũng chỉ là đan dược bình thường, nhưng có thể luyện chế được nó trên trái đất không phải chuyện dễ.  

Dương Bách Xuyên rất hài lòng.  

Anh ngửi mùi hương đan dược, vẫy tay bỏ đan Tụ Khí vào chín lọ đan dược, cuối cùng lấy ra một viên đặt trong lòng bàn tay chuẩn bị uống.  

Đan Tụ Khí màu trắng ngà, căng tròn, to bằng hạt thủy tinh, trên bề mặt loáng thoáng hiện ra từng đường hoa văn giống như viên mã não tròn xoe được gia công tinh tế, trông rất đẹp.  

Khi cầm trong tay có thể cảm nhận được chân khí dồi dào. Không biết đan dược này có bao nhiêu tác dụng với mình, sau khi uống liệu mình có tăng liên tiếp ba cảnh giới nhỏ hay không?  

Dương Bách Xuyên ngồi xếp bằng vững vàng, sau đó uống đan Tụ Khí.  

Đan dược vào miệng lập tức tan thành linh khí khổng lồ, đột nhiên nổ tung trong cơ thể làm Dương Bách Xuyên giật mình.  

Sau đó, một cảnh tượng bất ngờ xuất hiện.  

Dương Bách Xuyên vội vàng vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Quyết. Chỉ thấy cơ thể phát ra tiếng "rắc", toàn thân chấn động.  

Không ngờ anh lại đột phá bình cảnh Luyện Khí kỳ tầng tám một cách dễ dàng như vậy.  

Lần này bình cảnh đột phá quá nhanh khiến Dương Bách Xuyên hơi ngơ ngác.  

Sau khi hoàn hồn, anh lập tức mừng rỡ. Cuối cùng anh cũng đạt đến Luyện Khí kỳ tầng chín rồi!  

Lúc này linh khí từ đan Tụ Khí trong cơ thể anh vẫn còn rất nhiều, hơn nữa vô cùng tinh khiết, gần như đang trong quá trình vận chuyển hóa thành chân khí.  

Điều này giúp Dương Bách Xuyên cảm nhận rõ đan Tụ Khí không giống đan bình thường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi