SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên nhìn Ruth, cười sằng sặc: "Ha ha ha..."  

Anh cười rất lâu mới dừng lại, giở giọng nói: "Các người là cái thá gì chứ? Người và thế lực có thể khiến Dương Bách Xuyên này thần phục vẫn chưa xuất hiện trên đời đâu. Tôi cũng đưa ra một điều kiện cho cô, cô và gia tộc cô trở thành nô lệ của tôi. Bên cạnh tôi vẫn thiếu một hầu gái phương Tây, tôi có thể cho cô một cơ hội."

Ruth sầm mặt nhìn Dương Bách Xuyên, giọng điệu lạnh lùng: "Dương tiên sinh thân mến, anh đang sỉ nhục gia tộc Dracula chúng tôi đó. Xem ra tôi phải dạy cho anh một bài học, tiện thể cho anh thấy sức mạnh của Huyết tộc Dracula!"  

Ruth thẳng thừng nói ra danh hiệu của gia tộc mình, có thể thấy không phải cô ta ngạo mạn, mà là tự tin từ tận đáy lòng.  

Lời nói của Dương Bách Xuyên đã chọc giận Ruth, nhưng anh không quan tâm. Muốn bắt anh làm giặc phản quốc là điều không thể nào.  

Chỉ cần tông môn tu chân không xuất hiện trên trái đất, thì không có bất cứ một ai hoặc một thế lực nào có thể khiến anh thần phục.  

Cho dù anh thần phục, sư phụ Vân Thiên Tà sẽ chịu ư?  

Xét về truyền thừa, Dương Bách Xuyên là tu chân đời thứ hai danh xứng với thực.  

Tu Chân Giới rộng lớn nhường nào? Chỉ có thể miêu tả bằng từ "mênh mông vô tận". Mà sư phụ Vân Thiên Tà của anh chính là chí tôn số một số hai của Tu Chân Giới, là nhân vật trên đỉnh Kim Tự Tháp.  

Ruth chiêu hàng đúng là không biết sống chết.  

Tuy nhiên, muốn trách thì chỉ có thể trách tu vi của anh hiện tại quá yếu.  

Nếu tu vi mạnh mẽ thì ha hả... anh có thể trừ khử cô ta trong nháy mắt.  

Dương Bách Xuyên vẫn luôn cảnh giác với Ruth - người mà anh không nhìn thấu. Trong lúc Ruth nói chuyện, Dương Bách Xuyên đã dồn chân khí chuẩn bị đánh trả bất cứ lúc nào.  

Một giây sau, Ruth biến mất tại chỗ.  

Nhưng Dương Bách Xuyên vẫn cảm nhận được phía sau có gió. Anh lập tức trở tay đánh ra một cú Chấn Thiên chưởng.  

Bộp!  

Trong tiếng vang nặng nề, Dương Bách Xuyên lùi về sau.  

Anh vừa đánh hụt một chưởng, âm thanh va chạm vừa rồi là Ruth đánh trúng anh.  

Điều này khiến Dương Bách Xuyên kinh hãi xen lẫn buồn bực.  

Trong cuộc đụng độ này, mặc dù anh bị đánh lui nhưng vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng. Anh có thể đoán được Ruth không quá mạnh, cùng lắm cũng chỉ là sức mạnh của Tiên Thiên tầng một đỉnh phong.  

Điều khiến anh buồn bực là tốc độ của đối phương, có thể miêu tả bằng từ "ma quỷ". Cô ta ra tay rất nhanh, có cảm giác còn nhanh hơn Địa Tâm lão tổ sử dụng bùa tăng tốc ở đạo tràng Vu Hàm.  

Anh tự thấy một đòn vừa rồi mình đã phản ứng rất nhanh, vậy mà vẫn đánh hụt, ngay cả vạt áo người ta cũng không chạm tới, trái lại còn trúng một chưởng.  

Tốc độ của cô ta nhanh như ma quỷ.  

Trước đó Ruth nói đến Huyết tộc Dracula, bây giờ Dương Bách Xuyên có thể khẳng định cô ta là quỷ hút máu.  

Trên đời này thật sự có quỷ hút máu, hơn nữa thủ đoạn và thực lực không phải dạng vừa, nghe chừng còn là gia tộc cổ xưa.  

Sát thủ Xương Hoa chỉ là một thế lực thuộc gia tộc đó. Gia tộc này vừa cổ xưa vừa hùng mạnh, điều quan trọng nhất là bọn họ còn rất kiêu ngạo, luôn miệng kêu Dương Bách Xuyên thần phục. Điểm này khiến anh cực kỳ khó chịu. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi