SỮA CHUA ĐÁNH ĐÁ

Sữa Chua khẽ dụi vào lòng anh, mềm mại đáp: "Vâng."

Đá vẫn không yên tâm, anh gỡ đầu cậu ra khỏi người mình, nhìn đôi mắt ướt nhẹp kia: "Em có thấy khó chịu ở đâu không?"

Sữa Chua chớp chớp mắt nhìn anh, cậu lắc đầu, sau đó lại vùi đầu vào lòng Đá.

Đáng yêu tới nỗi rối tinh rối mù.

Bác sĩ Omega vội vã trở lại phòng bệnh, theo sau là một người nữa. Ông mang vẻ mặt thần bí dẫn người kia lại gần Đá và Sữa Chua.

Đá đang không hiểu ông muốn làm gì thì bỗng Sữa Chua trong tay anh co rúm lại.

"Không... không được."

Đá hoảng hốt nhìn cậu, chỉ thấy Sữa Chua vừa run vừa kêu rên, ánh mắt đầy sợ hãi. Cả người cậu đột nhiên lạnh toát, nhưng mồ hôi lại liên tục tuôn ra.


"Đừng lại đây. Anh ơi, anh ơi..."

Đá đau lòng ôm cậu càng chặt, anh hoang mang nhìn về phía bác sĩ: "Tại sao em ấy lại..."

Bác sĩ vuốt cằm, ra hiệu cho người đằng sau ra khỏi phòng bệnh.

Sữa Chua thả lỏng người, thở hổn hển, dường như quá mệt mỏi nên cậu thiếp đi ngay lập tức.

"Em ấy ngủ rồi."

"Thế à, chắc là mệt quá. Cháu mỏi không? Thả nó xuống giường đi."

Đá thử gỡ cậu ra, khổ nỗi Sữa Chua đã ngủ nhưng vẫn bám anh rất chặt. Anh mà cố gỡ tay cậu ra khỏi áo thì cục nợ này sẽ nhăn mày bĩu môi tỏ vẻ không chịu.

Đá từ bỏ việc đặt cậu xuống giường, anh điều chỉnh lại tư thế, để cậu tựa đầu lên vai mình ngủ tiếp.

"Không gỡ ra được ạ." Đá dở khóc dở cười.


Bác sĩ cười cười, ông kéo một chiếc ghế nhựa ngồi cạnh giường, dáng vẻ như muốn nói chuyện.

Trong lúc bác sĩ đang lựa lời mở đầu câu chuyện, Đá với lấy chiếc khăn sạch ở tủ đầu giường, nhẹ nhàng thấm đi mồ hôi trên trán Sữa Chua.

"Cháu... tin tức tố của cháu có bình thường không vậy?"

Tay Đá khựng lại, là một Alpha chất lượng tốt, anh chưa bao giờ gặp loại câu hỏi nghi ngờ về năng lực của bản thân như vậy...

"Bình thường ạ. Trong đợt kiểm tra sức khỏe gần nhất, mọi chỉ số đều ở mức ổn định."

Bác sĩ Omega trầm ngâm một lúc, sau đó lại hỏi: "Ồ, vậy tin tức tố của cháu có mùi gì vậy?"

"Mùi nước đá ạ."

Bác sĩ ngạc nhiên: "Hả?"


Đá vừa nhè nhẹ vỗ lưng Sữa Chua vừa cười: "Lần đầu tiên bác nghe thấy đúng không? Nói thế nào nhỉ, thật ra cũng không có mùi cụ thể gì, nó chỉ man mát thôi."

"Thú vị thật ha."

Bác sĩ mỉm cười, sau đó nói: "Thật ra bác có một suy đoán... Bản năng của XXX không có vấn đề gì, có thể cậu bé chủ yếu dựa vào mùi để phân biệt."

"Tin tức tố của Alpha vừa mang theo áp lực vừa có mùi đặc trưng, dù có cố gắng che giấu áp lực thì mùi hương vẫn còn đó. XXX ngửi thấy mùi này, cộng thêm bản năng của Omega cho cậu bé biết đó là Alpha, nên tâm trí tự động sinh ra sợ hãi."

"Dù cháu là Alpha nhưng tin tức tố lại là mùi nước đá, cậu bé chẳng ngửi thấy gì, đương nhiên không sợ."
Đá "À" một tiếng: "Là vậy sao."

Lần đầu tiên trong đời, anh thấy mình may mắn vì tin tức tố chẳng mang mùi gì cả.

Năm Đá phân hóa, gia đình anh đã náo loạn một phen, kết quả kiểm tra cho thấy anh là một Alpha chất lượng cao, nhưng... không kiểm định được mùi tin tức tố.

Ba mẹ Đá đưa anh đi khắp các bệnh viện lớn làm kiểm tra, nhưng không ở đâu biết tin tức tố của anh là mùi gì.

Phải biết ngoài cường độ, mùi của tin tức tố Alpha cũng vô cùng quan trọng.

Chuyện xưa kể lại, từng có hai chàng Alpha cao cấp cùng theo đuổi nàng Omega xinh đẹp. Một người tin tức tố mùi sầu riêng, có chút kén người thích, người thứ hai có mùi phô mai Vieux Boulogne của Pháp, càng kinh khủng hơn. Nàng Omega hễ gặp hai người này là che mũi, tránh như tránh tà. Cuối cùng, nàng đem lòng yêu một Alpha vô cùng tầm thường nhưng có tin tức tố hương rượu Whiskey say lòng người.
Ba mẹ Đá cực kỳ phiền lòng, tại sao lại không có mùi gì? Không có mùi thì làm sao quyến rũ được Omega đây? Giả sử sau này Đá gặp người mình yêu, nhưng người đó lại bị một Alpha có tin tức tố thơm hơn đoạt mất trái tim, như vậy chẳng phải con trai họ sẽ rất đáng thương sao!

Dạo ấy Đá chẳng có phản ứng gì với việc tin tức tố của mình không có mùi cả. Anh chỉ thấy ba mẹ phản ứng hơi thái quá, nhất là mẹ, việc này thì có gì quan trọng lắm đâu?

Tuy vậy, Đá vẫn chiều lòng hai người, đi hết chỗ này tới chỗ khác làm kiểm tra. Cho tới một ngày, có vị chuyên gia nước ngoài nọ đã nghiên cứu Đá khá lâu đưa ra kết luận: tin tức tố của anh có mùi nước đá.
Cuối cùng cũng tìm ra tên mùi tin tức tố của con trai, ba mẹ Đá vừa vui vừa buồn. Vui vì Đá có mùi, buồn vì mùi này có như không có...

Đá thấy hai người lo lắng cho mình thì trong lòng cũng khó chịu. Để khiến ba mẹ an tâm, anh dùng hành động chứng minh tin tức tố chẳng quá quan trọng. Dù ở trường hay ở nhà, Đá đều thực sự rất xuất sắc và có nhân duyên tốt.

Anh cứ nghĩ mình đã đủ tốt cho đến khi gặp Sữa Chua.

Cậu từng nói sợ mình không xứng với anh, bởi anh quá hoàn hảo, nhưng lại đâu biết anh cũng có những suy nghĩ ấy.

Liệu một người có tin tức tố nhạt nhẽo như anh có giữ được Sữa Chua hay không?

Đương nhiên là có rồi. Ngay bây giờ đây, anh là Alpha duy nhất có thể ôm cậu vào lòng.

Đá nghiêng đầu, đặt lên trán Sữa Chua một nụ hôn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi