SỮA CHUA ĐÁNH ĐÁ

BBB nói: "Mình muốn hỏi vài câu trong đề kiểm tra."

Nghe tới chuyện học tập, Sữa Chua lập tức đồng ý: "Câu gì vậy? Cậu hỏi đi."

"Mình bị sai câu này."

Sữa Chua nhận lấy đề từ tay BBB, nghiêm túc xem xét. Câu hỏi hắn đưa cho cậu là câu khó nhất đề thi Toán, tới Sữa Chua cũng không giải được, nhưng hình như Đá biết làm thì phải. Nghĩ đến đây, Sữa Chua bỗng dưng vui vẻ, bạn trai của mình thật là thông minh quá đi.

Sữa Chua nói: "Mình cũng không biết làm đâu, nhưng mà Đá biết đấy. Tối mình hỏi anh ấy rồi mai giảng lại cho cậu nha."

BBB gật đầu, hỏi: "Hình như cậu ta đứng đầu khối mình nhỉ?"

Sữa Chua cười tươi như hoa: "Đúng vậy!"

Khóe miệng BBB hơi hạ xuống, lơ đãng hỏi: "Còn cậu thì sao? Thi tốt không?"


"Tốt lắm, lần này mình đứng thứ năm khối."

"Nhưng thứ hạng trong lớp của cậu bị giảm."

Sữa Chua ngạc nhiên: "Vậy sao? Mình không để ý, lần này là ai xếp thứ nhất vậy?"

BBB mỉm cười: "Mình, mình xếp thứ ba toàn khối."

Sữa Chua che miệng "Oa" một tiếng: "Cậu giỏi ghê! Vừa mới chuyển sang đây mà đã có thành tích tốt như vậy rồi! Chúc mừng nha!"

Khóe miệng BBB hơi hạ xuống, bàn tay cầm đề thi cũng siết chặt lại. Hắn cố gắng kiếm tìm sự ghen tỵ trên gương mặt người đối diện, nhưng không có dù chỉ một chút.

Trong lòng hắn bùng lên ngọn lửa bực tức, tại sao không có? Hắn đã điên cuồng học tập, chỉ để đạp người này xuống chân, muốn thấy sự không phục của cậu, muốn thấy bộ mặt xấu xí của cậu, chỉ thế mới khiến hắn thỏa mãn phần nào.


BBB không tin, hắn đảo mắt suy nghĩ, hỏi với giọng lo lắng: "Lần này cậu tụt hạng trong lớp đấy, chắc hẳn ba mẹ cậu sẽ buồn lắm, liệu họ có quát mắng cậu không?"

Sữa Chua nghe vậy thì bật cười: "Không, ba mẹ mình đâu có để ý mấy thứ này. Họ luôn nói chỉ cần mình sống vui vẻ là được."

Khi nói những lời này, đôi mắt Sữa Chua sáng lấp lánh, ánh sáng của hạnh phúc, của tình yêu.

Bộ dạng của cậu chỉ khiến BBB khó chịu hơn. Hạnh phúc và tình yêu là những thứ hắn chưa từng có.

Từ nhỏ ông nội và ba đã nghiêm khắc với hắn, trong khi những đứa trẻ khác được tới mẫu giáo, ba hắn lại thuê gia sư để dạy một đứa trẻ bốn tuổi kiến thức tiểu học. Thời gian hắn ở cùng gia sư còn nhiều hơn so với ba mẹ nên hắn luôn khát khao được gần gũi với hai người. Lên lớp một, khi hắn đạt được thành tích xuất sắc, việc đầu tiên là về khoe với ba mẹ, muốn nhận được khen thưởng.


Kết quả thì sao? Họ thấy không đủ! Ba hắn nói chẳng có gì đặc biệt, muốn hắn cố gắng hơn nữa.

BBB vâng lời, liên tục giành được điểm tốt trong các kì kiểm tra, bởi chỉ khi nhận được thông báo thành tích từ trường học, ba mẹ mới chịu nói chuyện với hắn vài câu, thậm chí mẹ hắn sẽ xoa đầu hắn và nói: "Con trai giỏi như vậy, lớn lên sẽ làm rạng danh dòng họ."

Giấc mơ về một gia đình hạnh phúc vỡ tan vào năm hắn mười hai tuổi. Đó là kì thi đầu tiên BBB trải qua khi bước vào cấp hai, cũng là lần đầu tiên trong đời hắn không được hạng nhất. Khi ba mẹ hắn nhận được tin báo từ trường, họ bắt hắn nhịn ăn một ngày để kiểm điểm. Lúc đó BBB nghĩ rằng hắn phụ sự kì vọng của hai người thì nên nhận phạt, ngoan ngoãn ở trong phòng. Nhưng tới lần thi thứ hai, hắn vẫn không thể giành hạng nhất.
Ba hắn cho hắn một cái tát, mẹ hắn mắng con trai ruột bằng những từ ngữ kinh khủng. Lúc đó hắn mới mười hai tuổi, chỉ biết vừa khóc xin lỗi họ. Sau này hắn lớn mới biết nước mắt chẳng giải quyết được gì, thứ hai người kia cần chỉ là bộ mặt và danh dự của gia đình. Họ cần hắn đứng nhất, có thành tích nổi bật, tác phong ưu tú. Nếu không làm được, chờ hắn chỉ có đòn roi và chửi rủa. BBB dần trơ lì, chỉ biết liều mạng học tập.

Hắn giành lại được vị trí thứ nhất ở cấp hai, người cha và người mẹ hiền từ quay trở lại. Nhưng lên cấp ba, mọi thứ không còn được như ý nữa, xuất hiện Sữa Chua, một kẻ ngáng đường, hơn nữa còn là Omega.
BBB không thể vượt qua cậu, mãi mãi chỉ đứng thứ hai. Ba mẹ hắn ngày càng quá đáng, hắn cảm thấy mình giống như một cái sọt rác để họ nhồi nhét toàn bộ kì vọng một cách tiêu cực và không điểm dừng.

Áp lực đè nặng lên vai hắn, trong khi Sữa Chua ngày ngày đều vui vẻ. Sự hạnh phúc, hòa đồng, sự thông minh nơi cậu, BBB càng nhìn càng thấy ngứa mắt. Hắn nghĩ, nếu không có cậu, hắn sẽ là người đứng trên đỉnh cao chăng?

Hắn tiếp cận Sữa Chua, quả nhiên thấy người này còn đáng ghét hơn so với tưởng tượng. Vốn là một Omega mà vẫn cố gắng, chăm chỉ học tập, không phải sau này đều sẽ thành cỗ máy sinh sản sao? Vị trí đó vốn nên thuộc về Alpha cơ trí như hắn.
Hắn quyết định giúp cậu nhận ra vị trí của bản thân. Đúng, mọi thứ hắn làm cũng chỉ muốn tốt cho cậu mà thôi. Quả nhiên, Omega thì vẫn luôn yếu ớt, chỉ vài câu nói từ miệng lưỡi những người xung quanh đã khiến cậu hoang mang.

Chỉ cần một ngòi nổ nữa, một ngòi nổ khiến cậu tỉnh ngộ.

Hắn thuê người cường bạo Sữa Chua. Lũ người kia chẳng được tích sự gì, làm việc không thành, lại còn suýt gây ra án mạng, lúc bị tạm giam còn dám khai tên hắn là đầu sỏ.

Ba mẹ hắn biết được trước tiên, họ phát điên rồi đánh hắn một trận. Sau cùng, hai người kia dùng tiền ém mọi chuyện xuống, gửi một bức thư xin lỗi nặc danh cùng tiền bồi thường tới nhà Sữa Chua, chuyện này mới coi như kết thúc.
BBB biết bức thư kia không đơn giản chỉ là xin lỗi, hai người điên đó chắc chắn còn đe dọa nhà Sữa Chua. Nếu không làm gì có chuyện cả nhà ba người cuốn gói âm thầm chuyển đi chỉ trong một đêm.

Sữa Chua đi mất, đương nhiên vị trí đứng đầu kia về lại tay BBB, cuộc sống của hắn quay trở về quỹ đạo vốn có.

Tuy nhiên, trong bữa cơm gia đình, thỉnh thoảng ba hắn lại nhắc về Omega đáng ghét kia. Ông ta luôn mồm cảnh tỉnh hắn tập trung học tập, không được lơ là, cẩn thận lại để một Omega thứ hai vượt mặt.

Lâu dần, Sữa Chua trở thành cái gai trong đầu BBB, cậu nhỏ tới nỗi không đáng nhắc tới, nhưng luôn khiến hắn thấy nhức nhối. Lâu dần hắn không chịu nổi nên lén tìm tung tích của Sữa Chua, hắn muốn xem rốt cuộc hiện tại cuộc sống của cậu thế nào.
Sữa Chua vẫn đến trường, thành tích vẫn tốt, cuộc sống vui vẻ thoải mái như bao người bình thường.

Biết được điều này khiến hắn càng khó chịu hơn nữa. BBB cũng chẳng hiểu nổi bản thân, không hiểu tại sao hắn lại có những cảm xúc này. Hắn ghen ghét, buồn bực, ấm ức, những thứ này dần ăn mòn tâm trí hắn. Hắn rất muốn giải tỏa chúng này, nhưng bằng cách nào?

Khiến Sữa Chua đau khổ ư? BBB tưởng tượng, thấy trong lòng thoải mái không ít.

Đúng vậy, miễn là cậu đau khổ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi