SỦNG ÁI ĐỘC QUYỀN DÀNH CHO EM

Chương 25:

“Phong Lãng… Hy vọng anh vĩnh viễn nhớ lời hứa của mình.” Lúc này Diệp Tâm mới nâng môi thơm lên.

Vì muốn bảo vệ Diệp Tâm, Hoắc Phong Lãng dùng số tiền lớn mua tài khoản nổi tiếng trên mạng, tỉ mỉ thiết kế bản thảo, mua thủy quân tẩy trắng ảnh chụp của mình và Diệp Tâm trên diễn đàn và trên các trang web lớn, nói rằng ảnh chụp kia là do photoshop, hơn nữa hôm đó còn có người thứ ba có mặt ở hiện trường, hoàn toàn không phải như sự bịa đặt của tin tức, luật sư của công ty giải trí Huy Hoàng cũng dùng tài khoản chính thức của công ty tuyên bố thanh minh, đồng thời tuyên bố sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật đối với người ác ý tung tin đồn.

Hơn nữa còn ám chỉ Diệp Uyển vì ghen tuông nên mới cố ý bôi đen hình tượng của Diệp Tâm.

Anh ta tẩy trắng khắp nơi quả thật đã chiếm được hiệu quả, một lần nữa Diệp Uyển lại phải làm cừu con thế tội, bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, anh ta bảo vệ Diệp Tâm, hoàn toàn không quan tâm danh dự của Diệp Uyển.

Lúc chị Hy nhìn thấy tin tức, tức đến mức nổi trận lôi đình: “Anh ta vẫn còn là đàn ông sao? Không đúng, anh ta vẫn còn là con người sao?”

Diệp Uyển thở dài: “Chị Hy, chị đừng tức giận.”

“Chị có thể không tức giận sao? Em vì công ty giải trí Huy Hoàng làm bao nhiêu chuyện, giúp anh ta kiếm tiền, đời này anh ta cũng phải cảm kích em, bây giờ anh ta lại vì người phụ nữ khác mà làm ra chuyện có lỗi với em như vậy, một hơi này chị nhịn không được.”

Chị Hy nói phải đi tìm Hoắc Phong Lãng tính sổ, bị Diệp Uyển kéo lại.

Cô đang muốn khuyên chị Hy, trợ lý Tần Viễn của Lục Cảnh Thần đã đi tới: “Bà chủ, ngài Lục mời cô tới phòng anh ấy.”

“Bà chủ? Mấy người nhận sai người phải không?” Chị Hy nhìn thấy Diệp Uyển gật đầu đáp lời, ánh mắt kinh ngạc trợn tròn: “Diệp Uyển, em… trách không được gần đầy chị cảm thấy lúc em ra vào công ty cứ là lạ, không phải em gạt chị đi gặp người nào đấy chứ?”

Nếu không phải Diệp Uyển dùng thứ trân quý nhất của mình trao đổi, sao lại có người nguyện ý đứng sau lưng duy trì diễn viên cũ đã rời khỏi giới giải trí hai năm như cô chứ.

“Chị Hy, chị đừng nghĩ nhiều, chuyện này trên đường đi em sẽ giải thích với chị.” Diệp Uyển nói xong đứng dậy đi ra ngoài.

Chị Hy có chút sốt ruột, chạy chậm đuổi theo: “Em vẫn luôn rất xuất sắc, cho dù muốn vặn ngã Diệp Tâm cũng không nên đi lệch đường. Em còn trẻ tuổi, còn có tương lai tốt đẹp phía trước!”

Ánh mắt Diệp Uyển lóe lên, nhếch môi cười: “Chị Hy, em sẽ không bán đứng bản thân. Người em muốn gặp, đợt chút nữa chị sẽ biết.”

Chỉ vì tin tưởng Diệp Uyển chị Hy mới luôn làm việc với cô, bây giờ nhìn thấy dáng vẻ này của Diệp Uyển, cảm thấy nghi hoặc lại cảm khái, nhìn chiếc xe tới đón Diệp Uyển, hừ một tiếng.

“Không biết là lão già nào, có tiền như vậy!” Cô làm người đại diện của Diệp Uyển, mấy năm nay cũng thấy không ít trường hợp lớn, loại xe hơi cấp bậc này, ở thành phố này không có mấy người có thể lái được.

Xa hoa, vững vàng, cũng không khoa trương.

Trong đầu cô lướt qua vài người, lại cảm thấy đều không đúng, tóm lấy tay Diệp Uyển: “Hai người tiến triển đến một bước kia rồi hả? Vì sao anh ta lại gọi em là bà chủ?”

Diệp Uyển mỉm cười, hình như cung phản xạ của chị Hy có chút dài.

“Chị Hy, em vẫn luôn không nói với chị, thật ra, em đã kết hôn rồi.” Trong đầu cô đột nhiên nghĩ tới người đàn ông luôn đối xử tốt với cô kia, bất giác bật cười.

“…Diệp Uyển, chuyện cười này không hề buồn cười chút nào.”

Chị Hy khiếp sợ không nói nên lời, sững sờ nhìn cô, cau mày.

Nhưng Diệp Uyển không tiếp tục giải thích mà chờ chị Hy tiếp nhận sự thật này, cô cũng không có ý định luôn giấu diếm chuyện mình và Lục Cảnh Thần kết hôn, hơn nữa chị Hy là người nhà, cô đã sớm muốn nói cho chị Hy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi