- Chiếp...
Hắc Yểm Ma dường như phát hiện mục tiêu có thể chiến đấu thống khoái, thân hình của nó bay lên cao, ma diễm dưới chân cuồn cuộn.
Lão môn chủ không dám cho Thiên Khung Điểu ngạnh bính với Hắc Yểm Ma, hơn nữa còn phải đảm bảo an nguy của đám người này, lão môn chủ lập tức dẫn Hắc Yểm Ma táo bạo bay lên bầu trời.
Bầu trời rộng lớn, lực lượng cấp Bất Hủ phóng thích trên bầu trời có thể không ảnh hưởng tới người khác.
Thiên Khung Điểu vỗ cánh bay lên cao, hóa thành một đạo chùm tia sáng phá vỡ hỏa diễm màu đen bao phủ.
Tà ác Hắc Yểm Ma cũng không nhanh không chậm bay theo sau Thiên Khung Điểu, ma diễm hừng hực mang theo khí tức tà ác nồng đậm bay lên.
Thiên Khung Điểu và tà ác Hắc Yểm Ma bay lên cao cao thì cao thủ Yêu Thú Cung và Lâm Thành đều trông thấy.
Vô số người kinh ngạc ma đầu màu đen không ai bì nổi kia lại như vậy, hơn nửa ngày không nói được câu nào.
Bọn họ chưa từng nhìn thấy qua sinh vật tà ác như vậy.
Trong Tử Phong, từ khi Hắc Yểm Ma bị lão môn chủ dẫn rời đi thì Diệp Hoàn Sinh, Bàng Duyệt, Tiểu Tiểu, Triêu Lãnh Xuyên đổ mồ hôi lạnh từ trán xuống cổ, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu.
Cảm giác vừa rồi hoàn toàn giống như tử thần đứng bên cạnh bọn họ, nó muốn mang ai đi phải xem tâm tình của nó, mà hồn sủng của bọn họ cho dù là chúa tể cao đẳng hay chúa tể đỉnh phong cũng không tồn tại.
Mà Hạ thượng quan, Thải Vân, Vạn Quân của Thần Tông cũng bị áp lực này làm xụi lơ xuống đất, nhất là Hạ thượng quan vừa rồi suýt bị tập kích, hai chân của hắn run lên kịch liệt, hai tay cũng run lên, toàn thân như bị hư thoát!
- Ông trời...ơ...i. Cái kia... Nó rốt cuộc là gì?
Hơn nửa ngày Diệp Hoàn Sinh mới hoảng sợ nói ra lời.
- Sở Mộ... Là bảo tiêu của Sở Mộ...
Âm thanh của Bàng Duyệt run lên, nàng nói nhiều lần đứt quãng mới hết câu.
- Là Bạch Yểm Ma mà Sở Mộ mang theo, ta nhìn thấy ma diễm trên người của nó biến thành màu đen.
Tiểu Tiểu quỳ ngồi dưới đất, nàng sợ tới mức không nói nên lời, sinh vật cấp Bất Hủ nàng không phải chưa nhìn thấy qua, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy sinh vật cấp Bất Hủ đầy oán nộ như vậy.
Hiện tại Diệp Hoàn Sinh, Triêu Lãnh Xuyên bên này vẫn còn có cảm giác sống sót sau tai nạn, người bên Thần Tông cũng như vậy, đã sớm không còn ý niệm chiến đấu trong đầu.
Bọn họ ngẩng đầu nhìn qua mây lửa màu đen nồng đậm trên bầu trời. Nhìn thấy Thiên Khung Điểu của lão môn chủ bị Hắc Yểm Ma rượt đuổi như chó nhà có tang.
- Ngay cả lão môn chủ cũng không phải là đối thủ thì làm sao bây giờ?
Trong núi, đám hộ pháp sắc mặt ngưng trọng nói ra.
Cả Yêu Thú Cung cũng chỉ có lão môn chủ có thực lực cấp Bất Hủ, bất luận là hộ pháp nào cũng biết rõ ràng, trước mặt sinh vật cấp Bất Hủ thì chúa tể đỉnh phong sẽ bị miểu sát. Cho nên mặc dù ở chỗ của bọn họ có mấy trăm cao thủ nhưng không có người nào dám lên bầu trời ứng chiến.
Hắc Yểm Ma giống như đang chơi trò mèo vờn chuột, tùy ý cho Thiên Khung Điểu bay lượn. Ngàn vạn tầng ma diễm của nó bao phủ lấy Thiên Khung Điểu của lão môn chủ trong khoảng cách nhất định.
Lão môn chủ trên bầu trời hiện giờ đổ mồ hôi lạnh toàn thân.
Hắn biêt rõ Thiên Khung Điểu của mình không phải là đối thủ của Hắc Yểm Ma này, bản thân hắn cũng không kiên trì được bao lâu.
...
Bên ngoài thành có một thân ảnh thần tuấn màu đen đang xoẹt qua đại địa, thẳng tắp lao thẳng vào Lâm Thành đang bị ma diễm màu đen bao phủ.
- Chuyện gì xảy ra?
Sở Mộ nhíu mày, hắn nhìn qua thành thị bị oán khí và khí tức tà ác bao phủ, hắn có dự cảm bất an/
Cổ khí tức hắc ám này Sở Mộ vô cùng quen thuộc, đến từ Yểm Ma nhất tộc.
Nhưng mà loại khí từ tà dị bá đạo này lại khó nói nên lời.
- Chẳng lẽ là...
Sở Mộ trong giây lát ý thức được cái gì, vội vàng thúc giục Dạ.
- Dạ, tăng tốc độ lên.
Tốc độ của Dạ không ngừng nhanh hơn, khí tức hắc ám càng dày đặc thì tốc độ của nó cũng tăng lên trong phạm vi lớn.
Cả thành thị lớn như vậy nó vượt qua trong nháy mắt, đèn đuốc mông lung bỏ lại phía sau, Dạ vượt qua tầm màn hắc ám đi vào Yêu Thú Cung.
Hạ xuống bên ngoài Tử Phong thì Sở Mộ nhìn thấy không ít cường giả của Yêu Thú Cung tụ tập ở đó, bọn họ đang tiêp bọn người Diệp Hoàn Sinh Triêu Lãnh Xuyên vaf Thần Tông ra ngoài.
- Mấy vị đều không có sao chứ?
Hộ pháp vội vàng dò hỏi.
Song phương đều không có người nào tử vong, nhưng chỉ có Quang Minh Chi Nộ chết thảm trong tay Hắc Yểm Ma!
Sinh vật quang hệ là sinh vật dễ dàng làm sinh vật tà ác tức giận nhất, tuy hai con Quang Minh Chi Nộ đều là chúa tể đỉnh phong, nhưng mà chủ nhân của nó là Hạ thượng quan lại không có chút thống khổ nào, trong lòng chỉ có sợ hãi mà thôi, bởi vì lão môn chủ tới chậm thì toàn bộ bọn họ sẽ chết trong tay ma quỷ kia.
- Sở Mộ! Ngươi trở về thật đúng lúc.
Diệp Hoàn Sinh nhìn thấy Sở Mộ trở về thì bộ dáng như trút được gánh nặng.
- Sở Mộ, bảo tiêu của ngươi... Bảo tiêu của ngươi...
Bàng Duyệt cà lăm cả buổi không nói nên lời.
Ánh mắt người Thần Tông cùng Yêu Thú Cung đều nhìn lên người Sở Mộ, mà đám người Thần Tông nhìn thấy Sở Mộ thì toàn thân mỗi người run lên.
Con Hắc Yểm Ma vừa rồi có hình dạng của nam tử này.
- Ta không phải nói với các ngươi đừng có chọc giận nó hay sao?
Âm thanh của Sở Mộ lạnh như sắt.
Diệp Hoàn Sinh cùng Triêu thái tử đều co rút lại, nếu Sở Mộ tức giận thì quả thật còn đáng sợ hơn Hắc Yểm Ma nhiều, nhất là thái độ lạnh như băng của hắn.
- Là những người này, bỗng nhiên bọn chúng xâm nhập vào sơn trang của chúng ta, bỗng nhiên hạ sát thủ với chúng ta đấy.
Tiểu Tiểu chỉ vào người Thần Tông tức giận nói ra.
Ánh mắt Sở Mộ đảo qua người của Thần Tông.
Hạ thượng quan, Thải Vân, Vạn Quân cùng với mấy người khác nhìn thấy bộ dạng của Sở Mộ đã có bóng mờ, nhất là bản thân Sở Mộ cũng có khí tức tà ác của Yểm Ma, bọn họ lạnh tới linh hồn, không dám nói ra lời.
- Nghệ...
Bỗng nhiên một tiếng kêu thảm thiết từ bầu trời vang lên.
Ngay sau đó Thiên Khung Điểu bị hắc diễm bao phủ thân thể, nó như sao băng rơi xuống, nó từ trên không trung rơi thẳng vào chủ sơn Yêu Thú Cung.
Thiên Khung Điểu rơi xuống thì mọi người nhìn thấy Hắc Yểm Ma cũng lao theo, mọi người có thể nhìn rõ móng vuốt màu đen của nó dài ra. Nó muốn phát động một kích trí mạng với Thiên Khung Điểu.
Giờ khắc này người của Yêu Thú Cung hít sâu một hơi. Mà đám cao thủ trong thành thị cũng khiếp sợ không thôi.
Đây chính là Thiên Khung Điểu cấp Bất Hủ đấy.
Không ngờ hoàn toàn không phải đối thủ của sinh vật hắc ám kia! Chẳng lẽ một sinh vật cấp Bất Hủ vẫn lạc sao?
Tâm của tất cả mọi người trầm xuống.
- Bạch Tam, đủ rồi.
Bỗng nhiên một âm thanh quát tháo lạnh như băng trong Yêu Thú Cung vang lên.
Một tiếng quát tháo này dùng hồn niệm truyền ra, người của Yêu Thú Cung và cả thành thị đều nghe rõ ràng.
Một màn kinh người diễn ra.
Sinh vật tà ác kia chuẩn bị ra đòn sát thủ thì khi tiếng quát vang lên đã im bặt!
Thân thể Hắc Yểm Ma ngừng ở giữa không trung, mặc cho Thiên Khung Điểu rơi xuống.
Lệ khí và oán khí của nó trong thời khắc này tiêu tan đi, con mắt tà ác tới cực điểm của nó rút đi.
Hắc Yểm Ma chuyển động đầu lâu, nó tìm kiếm nơi phát ra âm thanh. Rốt cục nó nhìn thấy thân ảnh Sở Mộ ở Tử Phong của Yêu Thú Cung, lúc này nó thu liễm cao ngạo của mình đi tới bên cạnh Sở Mộ.
Chung quanh Sở Mộ còn trên trăm cao thủ của Yêu Thú Cung. Bọn họ nhìn thấy Hắc Yểm Ma bay tới thì như chim thú tán đi, tránh ra xa xa.
Nhưng mà tốc độ của Hắc Yểm Ma nhanh tới khủng bố. Một kỹ năng Thác Vị Ma Ảnh đã từ trên trời xuất hiện sau lưng Sở Mộ.
- Chiếp...
Hắc Yểm Ma phát ra tiếng kêu trầm thấp, cặp mắt của nó nhìn qua mấy người Thần Tông kia.
Nó nói cho Sở Mộ nghe là mấy người này gây bất lợi cho bọn người Diệp Hoàn Sinh, bọn chúng lại triệu hoán sinh vật quang hệ mà nó ghét nhất.
Người của Thần Tông chạy trốn còn không kịp, bộ dáng ngây ra như phỗng nhìn qua Sở Mộ.
Không ngờ Hắc Yểm Ma khủng bố này là hồn sủng của nam tử này.
- Môn chủ...
- Môn chủ, ngài không có sao chứ?
Lão môn chủ cũng không trực tiếp rơi xuống. Hắn đứng trên không trung nhìn qua.
Cân nhắc đến lực sát thương khủng bố của Hắc Yểm Ma thì lão môn chủ hơi do dự mới bay tới.
Nhung mà thời điểm lão môn chủ bay tới thì phát hiện oán khí và lệ khí của Hắc Yểm Ma kia đã tiêu tán rồi, nó đang khép nép đưng sau lưng nam tử bạn của Tiểu Tiểu tiểu thư mang tới.
Lão môn chủ tự nhiên nhìn ra cái gì, gương mặt mệt mỏi tái nhợt của hắn không thể tin nổi.
- Sở... Sở công tử, nó... Nó là hồn sủng của ngươi?
Lão môn chủ hỏi.
- Xem như thế đi.
Sở Mộ trả lời.
Trên thực tế Sở Mộ lắc đầu nhìn qua một đám người kinh hồn chưa định.
Bạch Tam mô phỏng bộ dáng của Sở Mộ, người sáng suốt nhìn là biêt rõ đây là hồn sủng của nam tử này, hơn nữa có thể ngăn sinh vật tà ác bá đạo hình người này thì chỉ sợ cũng là hồn sủng sư ký kết hồn ước.
- Lão môn chủ không có việc gì chứ?
Sở Mộ hỏi.
- Không có việc gì, hộ pháp, các ngươi có bị thương không?
Lão môn chủ hỏi.
- Không có, các đệ tử đều được kết giới bên ngoài Tử Phong bao phủ lại, hỏa diễm cũng không ảnh hưởng tới thành thị.
Hộ pháp nói ra.
Sau khi nghe được không có thương vong gì thì Sở Mộ cũng yên tâm rất nhiều, may mắn là mình tới kịp lúc, bằng không thì hậu quả đúng là không tưởng tượng nổi.
- Ngươi... Ngươi là người nào, tại sao có hồn sủng tà ác như vậy. Ta... Ta chính là người của Thần Tông, Quang Minh Chi Nộ của ta chết trong tay hồn sủng của ngươi.
Hạ thượng quan mang theo một tia phẫn nộ nói ra.
Nếu là hồn sủng của người khác thì cảm xúc của Hạ thượng quan tự nhiên sẽ bình tĩnh, nhưng lúc này chính là Quang Minh Chi Nộ chúa tể đỉnh phong của hắn chết nha.
Sở Mộ quét mắt nhìn qua Hạ thượng quan, lãnh đạm nói ra:
- Người không chết đã coi như ngươi may mắn. Lần sau còn tìm bằng hữu của ta gây phiền toái, ta mặc kệ ngươi là thượng quan hay chủ quan của Thần Tông, cũng giết không tha!
Tâm tình của Sở Mộ cũng không khá lắm, trước đó không lâu nhìn thấy trận chiến đấu của Trữ Mạn Nhi, trong nội tâm có lệ khí quanh quẩn khó tiêu.
Oai dọc truyện cứu tinh ba the quyết di a