Ly lão nhi tựa hồ đã phát hiện ánh mắt Sở Mộ có điểm khác thường, mặt mày gian trá đột ngột biến chuyển trở nên vô cùng nghiêm túc, vội vội vàng vàng nói:
"Ta chỉ biết có nhiêu đó thôi, chẳng lẽ ngươi cho rằng cái loại Hồn sủng đó người nào cũng có thể biết được sao? Số người tận mắt nhìn thấy nó còn đếm trên đầy ngón tay nữa kìa, chứ đừng nói đến giao tiếp."
"Được rồi, vậy thì nói về Thiên Thương Thanh Chập Long đi, ngươi biết gì về con Hồn sủng này." Sở Mộ cũng không dây dưa với lão về vấn đề này, lập tức mở miệng hỏi sang chuyện khác.
Trước kia Sở Mộ còn không tin tưởng nhân phẩm Ly lão nhi lắm, về chuyện Thiên Thương Thanh Chập Long lại càng phải giữ bí mật. Cho nên Sở Mộ cảm thấy không thể tùy tiện nhắc tới chuyện với người lạ, bây giờ nhớ lại chỉ là vì Sở Mộ cũng tò mò muốn biết mà thôi.
"Thanh Chập Long hả? Thứ này có rất nhiều chuyện xưa cần phải nói, sớm nhất thì phải ngược dòng thời gian trở về hai mươi năm trước, chủ thượng Hồn Minh tiến vào một mảnh không gian được gọi là Long Vực, thừa dịp đầu Thiên Thương Thanh Chập Long đang Hóa Thần liền tranh thủ cướp đoạt một món đồ cực kỳ trọng yếu của nó mang trở lại Hồn Minh." Ly lão nhi chậm rãi nói.
"Một món đồ? Là thứ gì?" Sở Mộ khó hiểu nên hỏi lại lần nữa.
"Ta cũng không biết, tóm lại món đồ đó rất trọng yếu đối với Thiên Thương Thanh Chập Long, cho dù là Chập Long Noãn, Chập Long Tâm, Chập Long nhi tử ruột thịt, con tư sinh gì gì đó đều không thể so sánh nổi." Ly lão nhi vô cùng bình thản miêu tả rõ ràng sự hiểu biết của mình.
Nhưng lúc này Sở Mộ không có nói chuyện, mà lẳng lặng cúi đầu suy tư.
"Sau khi Hồn Minh nắm giữ đồ vật này liền mạnh mẽ ép buộc Thiên Thương Thanh Chập Long thần phục. Trong những năm tháng sau đó, Thiên Thương Thanh Chập Long đã trở thành đòn sát thủ của Hồn Minh, một phương diện khác bọn họ còn cướp đoạt Chập Long Noãn mỗi khi Thiên Thương Thanh Chập Long dự định Hóa Thần. Ngoài ra nếu xuất hiện cường địch mà bọn họ không thể đối phó nổi liền ra lệnh cho Thiên Thương Thanh Chập Long xuất thủ." Ly lão nhi nói.
"Không có ai ký kết hồn ước với nó sao?" Sở Mộ lại hỏi tiếp.
"Không thể nào, Thiên Thương Thanh Chập Long là Hồn sủng cấp bậc quá cao, hoàn toàn không có cách nào ký kết hồn ước với nhân loại, địa vị Long tộc còn cao hơn nhân loại nhiều lắm, thậm chí còn có tôn xưng là lãnh tụ Hồn sủng giới, Thần Hồn sủng. Cho dù đã khống chế món đồ trọng yếu của Thiên Thương Thanh Chập Long, nhưng đám người Hồn Minh vẫn phải cung cấp nhu yếu phẩm và cung phụng nó như thần thánh." Ly lão nhi bình thản nói.
"Thiên Thương Thanh Chập Long đến tột cùng mạnh bao nhiêu?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
Ban đầu thấy Thiên Thương Thanh Chập Long chiến đấu với Hồn sủng thần bí. Ở trong trận chiến cấp bậc đó, Sở Mộ chỉ có thể nhìn thấy sự hủy diệt và sức tàn phá kinh khủng, hoàn toàn không thể nào đánh giá rõ ràng thực lực chân chính của chúng nó.
"Hồn Điện có Thất Đồ Thánh Thú là những sinh vật nằm ở tầng trên cùng trong lĩnh vực Hồn sủng. Mà toàn bộ Thất Đồ Thánh Thú hợp lại cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại Thiên Thương Thanh Chập Long, dĩ nhiên chết vài con là cái chắc rồi. Yểm Ma cung có một con Yểm Ma lão tổ, thực lực Yểm Ma lão tổ có lẽ mạnh hơn Thiên Thương Thanh Chập Long một chút. Nhưng nếu Yểm Ma lão tổ và Thiên Thương Thanh Chập Long đối chiến thì kẻ chết nhất định là Yểm Ma lão tổ." Ly lão nhi cười nói.
"Tại sao?"
"Cái này tương đối phức tạp, rất khó nói cho rõ ràng, tóm lại Yểm Ma lão tổ đã lâu lắm rồi không có xuất hiện trên thế gian." Ly lão nhi nói.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn"Nguyên Tố môn không có Hồn sủng nào có thể chống lại Thiên Thương Thanh Chập Long, Hồn sủng cung có một con nhưng sinh vật này cực kỳ thần bí. Đám người Hồn sủng cung trước giờ vẫn luôn thần thần bí bí, có quỷ mới biết bọn họ rốt cuộc có cất giấu cái thứ quái dị nào không., Linh Giáo hẳn là cũng có, mười năm trước từng có tin tức lan truyền ra ngoài nhưng không biết rõ là tin đồn hay thật. Kỳ quái, tại sao thiếu chủ đột nhiên hỏi đến mấy chuyện này?"
Ly lão nhi nói nguyên một tràng giang đại hải bỗng nhiên dừng lại, quay đầu lại hỏi Sở Mộ một câu.
"Không có gì, chỉ là có một chuyện còn chưa thể lý giải." Sở Mộ lắc đầu, cũng không có ý định nói ra sự thật.
Lúc trước Ly lão nhi nói những chủng loại Hồn sủng kia đều thuộc về phạm vi đỉnh cấp của những thế lực lớn nhất đại lục. Chẳng qua là Sở Mộ biết mình bây giờ không thể nào hiểu rõ chân chính những Hồn sủng đó cường đại đến mức nào. Vì thế hắn đành phải lắc đầu, im lặng đưa tay vuốt ve bộ lông mềm mại trên người Mạc Tà.
"Ô ô ô …"
Mạc Tà thích nhất là được Sở Mộ vuốt ve như thế, bản thân nó lại càng không thèm để ý tới Ly lão nhi chút nào, chỉ thoải mái híp mắt lại hưởng thụ, chín cái đuôi nhẹ nhàng lắc lư qua lại.
Hồi tưởng lại lúc ban đầu Thiên Thương Thanh Chập Long nói chuyện với Mạc Tà, Sở Mộ cũng âm thầm cảm khái một trận, không biết là Mạc Tà có phải là món đồ trọng yếu như lời Ly lão nhi nói không? Nếu là như thế thì...
"Quan hệ giữa Hồn Điện và Hồn Minh như thế nào?" Sở Mộ thuận miệng hỏi một câu.
"À, không tính là đồng minh, nhưng cũng không thù địch. Đề nghị thiếu chủ tranh thủ tiếp cận Hồn Điện, những lão gia hỏa của Hồn Điện tính tình đều rất quật cường, cáo già, nhưng lại là một đám người bao che khuyết điểm và bảo hộ thành viên cực kỳ tốt." Ly lão nhi cười nói.
Sở Mộ gật đầu, cũng không có nói gì thêm nữa.
Dựa vào quan hệ với mẫu thân Băng Lam, Sở Mộ bây giờ hiển nhiên phải từng bước đầu nhập vào thế lực Hồn Điện. Thế nhưng, Sở Mộ cảm thấy trước khi thực lực của mình đủ mạnh thì không nên chung đụng quá sâu vào bất kỳ thế lực nào. Coi như là Hồn Điện cũng phải có loại người lòng dạ hiểm độc.
Sau khi tiến vào trong thành, Sở Mộ tìm một gian phòng nghỉ ngơi, tắm rửa nước nóng một phen tẩy sạch bụi bặm phong trần trong một tháng qua. Một thân mùi máu tanh và lệ khí thoáng cái mất sạch.
Trong thời gian một tháng này, Sở Mộ đã sử dụng gần hết lượng hồn hạch chuẩn bị trước kia làm thức ăn cho Hồn sủng. Hiện tại Sở Mộ cũng không muốn dừng lại trong thành quá lâu, mà dự định sáng mai sẽ tiếp tục lên đường đi tới Ly thành.
Dạ Lôi Mộng Thú đã tăng cường lên tới bảy đoạn ba giai, sự chịu đựng và tốc độ di chuyển đã nhanh hơn trước rất nhiều. Nếu không đổi lại thời gian trước kia, quãng đường từ biên cảnh Ly vực đến Ly thành ít nhất cũng phải đi hơn một tháng, mà bây giờ theo như Sở Mộ dự đoán chỉ mất chừng sáu, bảy ngày mà thôi.
Trong thời gian một tháng này, Mạc Tà vẫn thường xuyên nghỉ ngơi ở trong không gian Hồn sủng nhưng thực lực cũng tăng cường một giai đạt đến sáu đoạn chín giai. Lực lượng Yêu Hỏa Tà Diễm vẫn là trạng thái cao cấp, Huyết Viêm sơ cấp.
Băng Không Tinh Linh cũng không có dậm chân tại chỗ, từ bảy đoạn một giai tăng cường lên tới bảy đoạn hai giai.
Ma Thụ chiến sĩ trải qua một tháng chiến đấu tẩy lễ vẫn đang dừng lại ở trình độ sáu đoạn chín giai, nhưng thực lực cũng dần dần tiến tới gần bảy đoạn.
Chiến Dã là đối tượng được Sở Mộ tăng cường trọng điểm đã nhảy lên tới sáu đoạn ba giai, trảo nhận từ cấp bảy sơ kỳ biến thành cấp bảy trung kỳ, phụ gia thêm cấp sáu toàn thể tiến công hồn trang nên uy lực miễn cưỡng đuổi kịp Mạc Tà.
Thế nhưng, Mạc Tà thi triển kỹ năng mạnh hơn Chiến Dã không ít, nhưng trên phương diện chiến đấu lâu dài thì Chiến Dã mới là Hồn sủng mạnh nhất.
Bạch Yểm Ma dừng lại ở bảy đoạn một giai đã được một đoạn thời gian khá lâu rồi. Lúc buổi tối khi Sở Mộ tiến vào thành dùng một nửa hồn lực nuôi nấng cho Bạch Yểm Ma thì mới trưởng thành một giai đạt tới bảy đoạn hai giai.
Quá trình Bạch Yểm Ma trưởng thành rất quỷ dị, nếu Sở Mộ không cung cấp đầy đủ hồn lực cho Bạch Yểm Ma thì nó sẽ tức giận gào thét liên tục y như một đứa nhỏ bị cắt mất khẩu phần ăn.
Quỷ Khung Quân Vương trải qua một tháng chiến đấu miệt mài cũng tăng cường lên tới năm đoạn chín giai. Sở Mộ dự định đi tới Ly thành sẽ tìm mua một viên hồn tinh cấp sáu để giúp cho Quỷ Khung Quân Vương đạt tới sáu đoạn.
Giá trị của cấp sáu hồn tinh chỉ có vài chục vạn kim tệ, nhưng Sở Mộ muốn mua không phải là cấp sáu hồn tinh bình thường, mà là mua một đống hồn tinh thuộc tính phù hợp để cho Quỷ Khung Quân Vương ăn thay cơm.
Lấy trình độ thiên phú thuộc tính của Quỷ Khung Quân Vương bây giờ chỉ có sử dụng hồn tinh áp súc phẩm chất tối ưu mới có thể phát huy ra tác dụng rõ ràng. Cái gọi là hồn tinh áp súc chính là mang những viên hồn tinh ngang cấp nhau tiến hành rèn luyện tinh hoa biến thành một viên cấp sáu hồn tinh có năng lượng khổng lồ, căn cứ vào chất lượng và số lượng trong đó để phán định ra giá tiền cụ thể.
Sở Mộ cấp cho Quỷ Khung Quân Vương loại cấp sáu hồn tinh áp súc kia ăn thay cơm, nói như thế nào cũng phải tiêu hao vài trăm vạn kim tệ, thậm chí là cao hơn vài thành.
Trải qua sáu, bảy ngày dốc toàn lực chạy đi, cuối cùng Sở Mộ cũng dần dần tiếp cận Ly thành ở vùng trung tâm Ly vực.
Phạm vi Ly thành bao trùm rộng lớn vượt xa khả năng tưởng tượng của Sở Mộ, đứng ở đằng xa dõi mắt nhìn tới chỉ có thể phán đoán đại khái không hề thua kém những tòa thành cấp mười. Mà tòa thành cấp mười trong nhận thức Sở Mộ rõ ràng nhất chính là Bạch Yểm Ma cung.
Ban đầu Sở Mộ cưỡi Sí Lăng Hổ bay trên không trung nhìn xuống cả tòa Bạch Yểm Ma thành đã thấy khí thế trang nghiêm và tráng lệ. Khiến cho trong lòng Sở Mộ rung động thật lớn.
Tòa thành cấp mười thứ hai chính là Cổ thành, trên thực tế Cổ thành cũng không thể coi là tòa thành cấp mười chân chính, bởi vì quy mô của nó còn thua kém cả Thải Khung thành cấp chín.
Tòa thành cấp mười thứ ba chính là Ốc Cổ thành của Đại Sở thế gia. Đó là một tòa thành lịch sử lâu đời, tràn đầy không khí uy nghiêm.
Mà Ly thành trước mắt có thể nói là còn muốn bàng bạc, hùng vĩ hơn cả Bạch Yểm Ma thành ở Tây Giới. Khi Sở Mộ khống chế Dạ Lôi Mộng Thú đến gần liền cảm giác được mình nhỏ bé như hạt cát trong sa mạc bao la.
Khung cảnh mỹ lệ như gấm vóc, xe ngựa qua lại như nước chảy đầu nguồn. Trong quá trình tiến vào một tòa thành như thế này sẽ mang đến cho tinh thần người ta hoàn toàn mê man, mất đi cảm giác phương hướng.
"Giới thành ở Tây Giới là thành trì do La Vực môn nắm giữ, tòa thành kia có khí thế rõ ràng là thua kém Ly thành rất nhiều. Ly thành là Giới thành ở Trạm ly giới nhưng quy mô hơn hẳn những tòa thành cùng cấp khác. Trên thực tế Giới thành nơi này phải được đánh giá là tòa thành cấp mười một." Thanh âm Ly lão nhi từ đâu đó bay ra.
Sở Mộ lẳng lặng gật đầu, đây là lần đầu tiên trong đời hắn tiến vào Giới thành, trong lòng cũng rất cảm khái và có vài phần chờ mong.
Cơ hồ mỗi tòa thành đều có con đường chính rộng lớn trải dài xuyên qua bốn cửa thành, hai bên đường sẽ có vô số cửa hàng bày bán đủ loại vật phẩm. Chỉ cần dạo quanh một vòng là có thể thường xuyên nhìn thấy các Hồn sủng sư qua qua lại lại sở giao dịch, Nguyên Tố môn, Hồn Điện, Hồn sủng cung …v …v tiến hành giao dịch, mua bán.
Lần này Sở Mộ cũng men theo con đường chính đi tới, con đường này vô cùng rộng rãi, tầm mắt có thể nhìn ra rất xa. Dòng người đi lại đôi khi phải vội vã tách ra nhường đường cho những Hồn sủng sư khống chế thú cưỡi uy mãnh phóng vút qua. Trong đó cũng không thiếu Yêu Linh tư chất ưu việt, tốc độ của chúng nó còn nhanh hơn cả Dạ Lôi Mộng Thú của Sở Mộ dốc hết toàn lực. Ở trên phố xá phồn hoa và sầm uất này, Hồn sủng Yêu Linh dựa vào năng lực né tránh tinh diệu vẫn có thể chạy đi với tốc độ nhanh nhất mà không sợ va chạm với người khác.
Lúc trước Sở Mộ cũng từng thấy một vài Hồn sủng sư cỡi thú di chuyển trong thành, nhưng rõ ràng là chỗ khác hoàn toàn không có điên cuồng như ở nơi này. Những con Hồn sủng ưu việt cắm đầu chạy đi trên đường phố nhanh như điện chớp, ngay cả Sở Mộ cũng bị vài lần né tránh, chúng nó phóng vút qua người kéo theo cơn gió vô cùng cuồng bạo.
"Thiếu chủ, ngài chú ý nhìn dưới chân đó, ngài bây giờ đang đứng ở trong khu vực tự do." Ly lão nhi chợt mở miệng nói.
"Khu vực tự do?" Sở Mộ khó hiểu cúi đầu nhìn xuống, lúc này mới phát hiện trên mặt đường có một dải phân cách tương đối rõ ràng.
"Khu vực tự do ý là được phép tùy tiện triệu hoán Hồn sủng. Ngài thử nghĩ xem, phần lớn tòa thành đều là khu vực cấm bay, một vài Hồn sủng sư nếu muốn ra khỏi thành sẽ phải di chuyển một đoạn đường không ngắn. Cự ly bình thường của Giới thành cũng lên tới vài dặm, vận khí không tốt nhiều khi mất tới vài canh giờ mới đi ra khỏi tòa thành nổi. Mà khu vực tự do chính là giảm bớt hạn chế quy định để cho các Hồn sủng sư thuận tiện hơn trong việc di chuyển."
Sở Mộ gật đầu đồng ý với nhận định này, đây là lần đầu tiên Sở Mộ nghe nói tới khu vực tự do. Giới thành quả nhiên là khác hẳn với những tòa thành khác.
"A, chẳng lẽ Mộng Thú lại được dùng để tản bộ như lừa thế nhỉ?" Một giọng nữ bỗng nhiên từ bên cạnh truyền đến.
Thanh âm này văng vẳng giữa đường mang theo vài phần khiêu khích, hình như có cả ý tứ giễu cợt ẩn trong đó. Lúc Sở Mộ quay đầu lại liền thấy một nữ tử mặc trường bào đỏ bừng, ánh mắt kiêu ngạo nhìn vào mình.
Nữ tử này có thân thể thon thả và mềm mại, gương mặt hơi gầy, làn da trắng nõn, đôi môi đỏ thắm, mái tóc dài chạm vai tỏa ra ánh sáng mỹ lệ thu hút tầm mắt người đối diện.
Nhưng Sở Mộ lại có cảm giác tương đối khác biệt, ít nhất khí chất của nàng không giống như những quý tộc thường thấy, mà có vẻ như nữ tử phong trần, hành sự tùy ý hơn.
"Nhìn cái gì vậy? Nếu có thể thắng ta, ta cho ngươi xem đủ."
Tính tình nữ tử đúng là vô cùng cuồng dã, trong lúc nói chuyện cố nghiêng nhẹ bờ eo thon, nâng cao bầu ngực đẫy đã của mình lên, trợn mắt liếc sang Sở Mộ.
"Cái gì mà thắng ngươi?"
Sở Mộ không hiểu ý tứ nữ tử nên kinh ngạc hỏi lại.
"Đương nhiên là so thuật cưỡi ngựa rồi."
Nữ tử trừng mắt liếc về phía Sở Mộ, rõ ràng là hơi tức giận vì tên này có vẻ ngu ngốc.
"Ha ha, so thuật cưỡi ngựa hả? Sa tỷ, tại sao ngươi và nam nhân lại đi so thuật cưỡi ngựa, ai cưỡi ai aa.a? Ha ha ha!"
Lúc này một thanh âm phóng đãng từ đâu đó truyền ra.
"Ha ha ha ha, lấy tính cách Sa tỷ nhất định là nàng cưỡi rồi, ha ha ha ha!"
Lời này vừa nói ra, nhóm Hồn sủng sư ở chung quanh đều cười phá lên phụ họa.
Đến bây giờ Sở Mộ mới phát hiện bên cạnh nữ tử tên Sa tỷ này còn có một đám thiếu gia, công tử đi theo nịnh hót, không ngừng trêu chọc.
Sa tỷ đương nhiên hiểu rõ đám nam nhân này đang nói điều gì, gương mặt hơi đỏ lên, thẹn quá thành giận trợn tròn mắt lườm lườm đám nam nhân vô lương bất trị kia.
Mấy gã công tử, thiếu gia nhìn thấy Sa tỷ tức giận lập tức vội vàng nín cười, nhưng mà cặp mắt vẫn không hề che giấu vẻ dâm tà nhìn chằm chằm vào bộ ngực no tròn của Sa tỷ.
"So sánh tốc độ, từ nơi này đến khu vực trung tâm."
Sa tỷ chỉ vào Sở Mộ nói lớn.
"Không có hứng thú."
Sở Mộ lắc đầu, bản tính của hắn vốn không thích tiếp xúc với bọn người kia.
"..."
Sa tỷ trừng mắt lên, hai tay chống nạnh bộ dáng cực kỳ tức giận.
"Thiếu chủ, đừng xem thường loại tỷ thí này. Mặc dù là khu vực tự do nhưng cũng có rất nhiều Hồn sủng sư cùng lúc di chuyển trên đường. Tỷ thí tốc độ ở chỗ này không chỉ khảo nghiệm tốc độ Hồn sủng, mà còn thể hiện ra năng lực phản ứng và né tránh."
Ly lão nhi nhỏ giọng nói.
"Ha ha, kinh ngạc rồi, Sa tỷ, vị bằng hữu kia hình như thuộc về hạng người bình tĩnh, ngươi sử dụng nhan sắc dụ dỗ không lọt vào mắt hắn nổi đâu!"
Cái tên nam nhân bất lương kia lại lên tiếng khiêu khích.
Đó là một người thanh niên hình dáng tuấn mỹ, khuôn mặt trắng trẻo có vài phần nhu nhược.
"50 vạn tiền đánh cuộc, nếu ngươi thắng ta, 50 vạn kim tệ thuộc về ngươi."
Sa tỷ trực tiếp móc ra một bọc tiền lớn từ trong không gian giới chỉ, nói lớn.
Oai dọc truyện cứu tinh ba the quyết di a