"Cho dù hắn còn sống thì có cái gì phải sợ." Dương Chí Đức cắn răng một cái, âm thầm tự nhủ, mạnh mẽ đè nén sự sợ hãi xuống.
Dương Chí Đức không biết thực lực Sở Mộ như thế nào, nửa năm trước Dương Chí Đức tùy tiện triệu hoán ra một con Hồn sủng là có thể xé tên này thành mảnh nhỏ, bây giờ cũng giống như vậy thôi.
"Tiên Huyết Thú, giết hắn đi." Dương Chí Đức chỉ tay vào Sở Mộ, dùng tâm niệm đối với Hồn sủng của mình.
"Rống!" Tiên Huyết Thú lập tức phát ra một tiếng hét giận dữ, vẹt thân thể, hung mãnh hướng Sở Mộ đánh tới.
Tiên Huyết Thú hình thể khoẻ mạnh, tốc độ chạy trốn cũng thật nhanh, bùn lầy mặt đất tại máu của nó đề hạ Địa Chấn ra vô số bùn nhão bọt nước.
Sở Mộ đứng tại chỗ cũng không có di động, trước mắt đây Tiên Huyết Thú chẳng qua là hai đoạn tám giai chừng, đối mặt như vậy Hồn sủng, Sở Mộ căn bản không cần sợ hãi.
"Xẹt."
Khi Tiên Huyết Thú chạy đến chỗ cách Sở Mộ năm thước, một đạo Nguyệt Nhận đột nhiên thoáng hiện, chém tới thắt lưng Tiên Huyết Thú cực kỳ chính xác.
Dương Chí Đức có ý thức chiến đấu cũng không kém, lập tức cho Tiên Huyết Thú tiến hành né tránh. Thân thể Tiên Huyết Thú vội di chuyển sang một bên, sau đó lập tức bỏ qua công kích lui về phía sau một đoạn.
"Nguyệt Quang Hồ?" Dương Chí Đức nhìn vào Nguyệt Quang Hồ vừa mới xuất hiện, trên mặt lộ ra vài phần kinh ngạc, sau đó từ kinh ngạc dần dần biến thành giễu cợt.
Bởi vì khí chất Sở Mộ biến hóa nên Dương Chí Đức cho rằng Sở Mộ có thể nhận được Hồn sủng mới tương đối lợi hại, nhưng khi nhìn thấy Nguyệt Quang Hồ hiện ra, Dương Chí Đức có vọng động muốn cười lên thật to.
Tiên Huyết Thú và Nguyệt Quang Hồ là hai loại Hồn sủng không cùng một cấp bậc, chỉ sợ thực lực Nguyệt Quang Hồ đạt tới bốn đoạn thì hai đoạn tám giai Tiên Huyết Thú cũng có thể dễ dàng xử lý. Nhìn thấy Sở Mộ lại bắt một con hồ ly nhỏ bé làm Hồn sủng, Dương Chí Đức làm thế nào không cảm thấy buồn cười đây?
"Sở Mộ ơi là Sở Mộ, ngươi quả nhiên y như con Nguyệt Quang Hồ này, vừa nhát gan vừa hèn yếu…"
Dương Chí Đức vốn còn định triệu hoán một con Hồn sủng khác, nhưng khi nhìn thấy Sở Mộ gọi ra Nguyệt Quang Hồ, trong lòng cảm thấy căn bản không cần thiết nữa. Hiển nhiên là lúc trước có cảm giác sợ hãi, có chút chột dạ, nhưng bây giờ thì hắn cực kỳ yên tâm.
Trên thực tế, Dương Chí Đức nói cũng không sai, Sở Mộ và Mạc Tà rất giống nhau, chẳng qua bọn họ không liên quan gì tới nhát gan, hèn yếu; mà là tĩnh táo, quyết đoán cùng với mỗi khi tức giận sẽ cực kỳ tàn nhẫn và điên cuồng.
Mạc Tà đẳng cấp chủng tộc vốn thấp, cộng thêm kỹ năng Sở Liên ngụy trang hoàn mãy, cơ hồ tất cả Hồn sủng sư lần đầu đối mặt Sở Mộ đều phạm phải sai lầm trí mạng. Gã Dương Chí Đức này cũng không ngoại lệ.
Nhìn thấy Dương Chí Đức không triệu hoán ra Hồn sủng khác, khóe miệng Sở Mộ nhếch lên nụ cười tà dị, trước đó hắn cố ý ra lệnh cho Mạc Tà công kích hai lần yếu ớt đã phát sinh hiệu quả như dư liệu.
"Tiên Huyết Thú, nuốt gọn con hồ ly đáng thương kia cho ta." Dương Chí Đức trực tiếp dùng miệng hạ lệnh.
Đối mặt một con Hồn sủng chủng tộc quá thấp, Tiên Huyết Thú và chủ nhân của nó cũng ôm thái độ khinh miệt, hoàn toàn không thèm đặt đối phương vào trong mắt.
Mạc Tà hạ thấp người xuống mặt đất bùn lầy, khi Tiên Huyết Thú bắt đầu chạy tới, Mạc Tà cũng động. Thân thể nhỏ bé màu trắng bạc trong nháy mắt lao ra, tốc độ nhanh hơn Tiên Huyết Thú gấp đôi.
"Ám Tập."
Thân ảnh Mạc Tà lại gia tốc một lần nữa, tốc độ trong nháy mắt tăng cường lên tới cực hạn. Nhìn thấy Nguyệt Quang Hồ lấy tốc độ kinh khủng phóng thẳng tới, trên mặt Dương Chí Đức lập tức biến hóa.
"Nguyệt Ảnh."
Trong quá trình Mạc Tà di chuyển thân thể bắt đầu trở nên mơ hồ, loáng thoáng có thể nhìn thấy ba con Nguyệt Quang Hồ đang đồng thời chạy tới.
"Huyết Liệt Nguyệt Nhận."
Nguyệt Nhận và Huyết Liệt Trảo kết hợp, mặc dù không có ánh trăng nhưng Nguyệt Nhận vẫn cực kỳ sắc bén và mỹ lệ. Một dãy hư ảnh đỏ rực đập vào mắt kinh tâm.
Trảo nhận lướt qua vị trí cổ họng Tiên Huyết Thú, lúc này nó vẫn duy trì tư thế giơ thú trảo lên, vốn định đánh tới nhưng lập tức cứng ngắc bất động.
Chốc lát sau, máu tươi từ cổ Tiên Huyết Thú phun trào điên cuồng, hoàn toàn không thể nào ngăn cản được.
"Gừ ~~~!" Tiên Huyết Thú rên rỉ một tiếng bi thảm, thân thể đập mạnh xuống mặt đất, máu và bùn lập tức trộn lẫn vào nhau thành một chất sềnh sệch ghê tởm, mùi vị tanh nồng bắt đầu lan tràn ra bốn phía.
Nhìn thấy Tiên Huyết Thú của mình ngã xuống, Dương Chí Đức hoảng sợ tột đỉnh vội vã niệm chú ngữ, trước khi Tiên Huyết Thú còn chưa hoàn toàn chảy hết máu liền thu hồi Tiên Huyết Thú vào không gian Hồn sủng.
Đồ án đỏ sẫm nhanh chóng xuất hiện ở dưới thân thể Tiên Huyết Thú, quang mang sáng chói lóe lên, Tiên Huyết Thú đã biến mất ngay tại chỗ.
"Mạc Tà, giết hắn." Sở Mộ hiển nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt có thể trực tiếp công kích Dương Chí Đức, âm thầm nói với Mạc Tà.
Mạc Tà tiếp tục xông thẳng tới chỗ Dương Chí Đức, trảo nhận vẫn còn dính máu chợt lóe hàn mang.
Dương Chí Đức lập tức lui về sau một đoạn, nhìn thấy tốc độ Mạc Tà vọt tới quá nhanh, sắc mặt sợ hãi tái nhợt vội vàng niệm chú ngữ.
"Phong Triền." Tốc độ Dương Chí Đức niệm chú ngữ không chậm, ngay khi Mạc Tà tiến tới gần đã hoàn thành buông thả hồn kỹ. Nhất thời một luồng khí lưu xoay tròn nhanh chóng bao phủ Dương Chí Đức vào trong.
Phong Triền là kỹ năng phòng ngự, sau khi gia trì trên người mình có thể ném địch nhân ra xa.
Mạc Tà không còn kịp dừng lại, thân thể đụng vào Phong Triền cuồn cuộn mất đi khả năng khống chế.
"Ô ~!"
Khí lưu xoay tròn gia tăng lực lượng ném Mạc Tà lên cao, Mạc Tà liên tục xoay vòng vòng trên không trung, cuối cùng rơi xuống bãi bùn cách đó mười thước.
Hiệu quả Phong Triền dần dần biến mất, da thịt trên mặt Dương Chí Đức run rẩy liên hồi, mặt mày trắng bệch không còn chút máu. Hiển nhiên là Mạc Tà đánh một kích trúng ngay bộ phận yếu hại đã giết chết Tiên Huyết Thú, cho dù Dương Chí Đức kịp thời thu hồi cũng không có cách nào làm cho Tiên Huyết Thú ngừng đổ máu.
Tiên Huyết Thú là Hồn sủng chiếm vị trí hồn ước thứ hai của Dương Chí Đức. Bây giờ Tiên Huyết Thú tử vong tất nhiên tạo thành linh hồn thương tổn đối với Dương Chí Đức. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ta sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn." Da mặt Dương Chí Đức co quắp từng đợt, lại bắt đầu niệm chú ngữ lần nữa.
Sở Mộ biết Dương Chí Đức còn có một con Hồn sủng thực lực mạnh hơn, ở khoảng cách như thế này Sở Mộ cũng không thể buông thả bất kỳ hồn kỹ nào hữu hiệu, chỉ có thể bảo Mạc Tà đề cao cảnh giác.
Dương Chí Đức niệm chú ngữ rất nhanh, đồ án đỏ sẫm dần dần hiện ra, ở giữa luồng hồng quang xuất hiện một sinh vật hình thể càng thêm to lớn.
"Thị Huyết Thú."
Sở Mộ nhìn chăm chú vào con Hồn sủng vừa mới xuất hiện, sắc mặt ngưng trọng vài phần.
Thị Huyết Thú là Yêu Thú giới - Thú hệ - Huyết Thú tộc - Thị Huyết Thú á tộc - cao đẳng cấp nô bộc.
Thị Huyết Thú là Hồn sủng hung tàn hơn cả Lão Lang, đẳng cấp chủng tộc sánh ngang với yêu thú sơ đẳng cấp chiến tướng. Hơn nữa Dương Chí Đức triệu hồi ra con Thị Huyết Thú này rõ ràng là bốn đoạn một giai.
"Rống!" Bốn đoạn Thị Huyết Thú gầm thét cuồng dã, thanh âm chấn động khiến cho tất cả sinh vật ở chung quanh hoảng sợ chạy trốn nháo nhào.
"Con Thị Huyết Thú này có tốc độ và lực lượng rất mạnh, sau khi cuồng hóa lại càng kinh khủng. Mạc Tà rất khó đối phó, để cho Ngưng ra đi." Sở Mộ nói với Mạc Tà.
Lực lượng Thị Huyết Thú mạnh kinh khủng, lực phòng ngự của Mạc Tà lại yếu, chỉ cần bị công kích trúng rất có thể sẽ lập tức mất mạng. Huống chi Sở Mộ bây giờ vẫn không rõ Dương Chí Đức nắm giữ bao nhiêu hồn kỹ, dưới tình huống này Sở Mộ không hi vọng Mạc Tà có việc gì ngoài ý muốn.
"Ô ô ô…" Đối mặt Thị Huyết Thú biểu hiện cuồng vọng và dữ tợn, Mạc Tà không có bất kỳ sợ hãi nào, cả người đã dính đầy máu đen, thể lực cũng hao phí không ít, nhưng vẫn duy trì tư thế chiến đấu ổn định, con ngươi màu bạc nhìn vào Tiên Huyết Thú, chiến ý từ từ dâng cao.
"Mạc Tà?" Cảm giác được tâm tình Mạc Tà đang muốn chiến đấu, Sở Mộ cũng phải kinh ngạc. Mặc dù tâm tình mâu thuẫn không mạnh, nhưng đây là lần đầu tiên Mạc Tà không có nghe lời hắn.
Oai dọc truyện cứu tinh ba the quyết di a