SỦNG PHI: NGẠO THẾ NGUYỆT HOA TUYẾT



Dùng sức xoáy nước đưa hủ rượu đi lần lượt theo quen bờ, đến khi tiếng đàn chấm dứt hủ rượu trôi tới nơi nào người kia được hủ rượu chỉ tới sẽ bắt đầu tuỳ hứng làm một bài thơ, nhưng nếu chưa kịp làm thì có thể uống rượu thay cho thơ, tiếp theo cứ lần lượt đó mà thể lệ cuộc thi.
Rồi rồi, đấy là những lời của một thư sinh tốt bụng ngồi bên cạnh nói nhỏ với Nguyệt Hoa Tuyết, sao thì sao cái hủ rượu chết bầm kia đừng ham muốn tới chỗ nàng là được. Hội thơ rất tấp nập, lại không ít thư sinh cùng các tú tài chuẩn bị thi năm nay cũng đến.
Có tính như thế nào cũng không tính tới lượt nàng, từ lúc xuyên qua nàng cũng đã nghe qua vài tiếng âm tấu của đại lục này, thường lệ cũng đã tới thời lượng của một bản nhạc hoa thời xưa, thời gian kia thật sự khi dứt lại không tới lượt nàng tới làm thơ.Nhưng đời có như là mơ sao? Ai biết cái miệng quạ của nàng lại mang tới xui xẻo ngay sau đó chứ?... ......
Tiếng đàn vừa dứt, cái hủ rượu trôi theo vòng nước xoáy lại nhảy tới trước mặt nàng, tay chống cằm, mắt liếc tới hủ rượu, được được rồi nàng công nhận cái số của nàng không được xui xẻo cho lắm(mà là quá xui xẻo)

_vị công tử này, có hay không thể làm một bài thơ?_một giọng nói trên đài vang lên, giọng nói khá dịu, khá ấm nhưng không ai ngờ người trên đài khi tận mắt thấy chỉ mới là nam tử 13 14 tuổi, với thân màu trắng mái tóc đen xoã tung về phía sau
_.... ......_híp mắt nhìn người kia, này này, có hay không cái đại lục này thiên thời địa lợi tốt cho nuôi dưỡng “tầm nhìn” của thể hệ nhỉ.
Mà bây giờ có hay không ai giúp nàng, thơ gì chứ? Biết không trong lớp thơ văn, nàng nghe câu này ra tai kia, rồi nàng thi đỗ vào trường y học cách nói cách cư xử, ngay cả tính cách của nàng làm sao đối đầu với thế giới truyền thông ra sao nàng cũng không biết nữa khi việc học của nàng như chơi thế kia.
(Chạng Vạng: bó tay, hay nếu như không biết cách học rồi đỗ tiến sĩ thì tỷ là người ngoài hành tinh/ Hoa Tuyết: ờ thì bây giờ có khác gì người ngoài hành tinh đâu……… / Chạng Vạng:…………. +’’+).

Liếc mắt qua các huynh nàng, hình như Ngâm-Tịch đang có ý giúp đỡ nha
~_thật sự thất lễ, tại hạ thật sự không nghĩ ra thơ, có hay không nhờ một người huynh đệ của tại hạ giúp đỡ_nói đoạn lại đưa ánh mắt sáng ngời về phía con người chịu nạn nào đó
_công tử_một người độ tuổi trung niên đứng bên người trên đài trang phục trắng
Đợi có dấu hiệu chấp nhận của hắn(nếu Nguyệt Hoa Tuyết đoán không nhầm thì người thứ ba tổ chức hội thi này là Sở Dương Thiếu của gia tộc Sở gia), người kia đứng lên nói: đề xuất này được chấp nhận nhưng vị công tử này phải ướng phạt 2 ly rượu, người công tử này?
_Ân, vậy mong Ngâm huynh có thể giúp người đệ đệ này__nhìn sang Nguyệt Ngâm cười nhẹ, là người đọc sách nàng chắc các huynh nàng sẽ làm được, ánh mắt mọi người lại đổ dồn về phía bàn của nhị ca cùng tam ca của nàng, nhận được cái cười đồng ý kia nàng mới thờ phào_vậy nhờ các huynh giúp, còn rượu cứ để ta_nói đoạn đưa tay vào nước lạnh dùng ly nhỏ lấy ít rượu rồi uống đều đặn hai ly, còn Nguyệt Ngâm bên kia lại dùng bút lông loay hoay nghĩ viết một bài văn.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi