SỦNG TÌNH SỰ GIAM CẦM CẢ ĐỜI


Chu Tịnh Sơ đi theo thư kí, cô ta nhìn cô không chút thiện cảm:
"Tôi không biết vì sao Tống tổng lại thay cô vào vị trí của tôi, nhưng nếu được ngồi ở chiếc ghế này thì xin cô hãy làm việc hết mực."
"Tôi biết rồi." Chu Tịnh Sơ hiểu rõ suy nghĩ của thư kí, chính vì cô mà cô ta mới bị mất chức, không ghét cô thì quả thật là chuyện lạ.

Nhưng cô sẽ không giận cô ta, bởi cô sẽ không nhỏ nhen đến như vậy.

Vả lại cô cần nhờ cô ta chỉ dẫn cho mình tất cả những việc cần thực hành, nếu đắc tội cô ta rồi cô ta chỉ dạy một cách qua loa thì cô sẽ không thực hiện tốt công việc được giao, như thế người chịu thiệt cũng chỉ có cô mà thôi.

Thư kí nhìn Chu Tịnh Sơ từ trên xuống dưới, cô ta thầm đánh giá một lượt, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi:
"Cô có kinh nghiệm gì ở lĩnh vực này không vậy, nhìn trẻ như thế mà? Còn nữa, thư kí của tổng giám đốc biết ít nhất hai thứ tiếng, cô biết mấy thứ tiếng vậy?"
Thư kí vốn không đánh giá cao Chu Tịnh Sơ, cô ta còn chẳng xem cô trong mắt.

Nhưng lệnh mà Tống Lãnh Thần đã hạ xuống, cô ta không dám không nghe theo.


"Tôi biết ba thứ tiếng." Chu Tịnh Sơ không trả lời câu đầu mà chỉ tập trung vào câu hỏi thứ hai của thư kí.

"Ba ư?" Thư kí nhìn cô bằng ánh mắt hoài nghi, "Có thật không vậy?"
Chu Tịnh Sơ đã rành tiếng Anh từ lúc cô còn nhỏ, cô bắt đầu học thêm tiếng Pháp và tiếng Hàn trong quá trình trưởng thành.

Học tiếng Pháp là vì cô yêu thích nước Pháp thơ mộng, còn học tiếng Hàn là vì cô có hứng thú với nó, cô muốn một ngày nào đó trong tương lai sẽ xem được phim Hàn mà không cần phải nhờ vào lồng tiếng hay là dịch lại.

Nhờ vậy mà cô đã thành công, ngoại ngữ giúp cô rất nhiều trong cuộc sống.

Học ngoại ngữ là điều mà cô chưa từng cảm thấy hối tiếc, tuy học hơi cực nhưng thành tựu đạt được sẽ khiến con người ta thích thú.

"Tôi nghĩ chị nên dạy cho tôi được rồi đấy, để Tống tổng biết chúng ta ở đây nói chuyện phiếm thì không hay cho lắm." Chu Tịnh Sơ không muốn giải thích thêm về vấn đề của mình cho thư kí nghe, cái mà cô quan tâm nhất hiện tại đó chính là học những thứ mà thư kí sắp dạy.

Tự hứa với lòng là cô phải học cho tốt mới được, nếu không hậu quả sẽ cực kì tồi tệ.

Thư kí nghe Chu Tịnh Sơ nhắc nhở thì mặt liền biến sắc, cô ta hắng giọng một cái:
"Hừm, để xem cô có bản lĩnh ở bên cạnh Tống tổng hay không!"
Chu Tịnh Sơ vốn không thích trở thành thư kí tổng giám đốc và cô cũng hời hợt với công việc này.

Nhưng chính câu nói của thư kí như tiếp thêm động lực cho cô, thư kí đang khinh thường cô, khi dễ cô, vậy thì cô sẽ cho cô ta thấy được tài năng của cô.

Cô không rành về lĩnh vực chính trị, nhưng cô có một bộ não thông minh, một trí óc siêu phàm.

Cô sẽ dùng cái đầu của mình để chứng minh cho thư kí thấy, cái mà cô ta làm được thì cô cũng sẽ làm được!
Thế là Chu Tịnh Sơ tập trung cao độ để nghe những gì mà thư kí nói, cô thư kí không dễ chịu chút nào, cứ nói nhanh hết mức để khiến cô tiếp thu không kịp.


Nhưng dù cô ta có nói nhanh đến mức nào thì những lời thốt ra từ miệng thư kí đã nằm sâu vào trong đầu của cô, khó mà quên được.

Một giờ đồng hồ sau.

Tống Lãnh Thần gọi điện bảo Chu Tịnh Sơ sang tìm mình, cô nhìn thư kí một cái sau đó cất bước rời đi.

Thư kí dõi mắt theo bóng dáng của Chu Tịnh Sơ, lòng không khỏi dâng lên cảm giác ghen tức.

Cô có cái gì tốt vậy chứ, vì sao lại được Tống Lãnh Thần ưu ái như vậy? Đúng là khó chịu mà!
"Sao rồi?"
Chu Tịnh Sơ gõ cửa phòng Tống Lãnh Thần, ngay sau đó liền vọng ra hai tiếng "vào đi" của anh, thế là cô liền mở cửa đi vào trong.

Lúc này anh cũng đặt cây bút trên tay mình xuống và hỏi một câu.

Chu Tịnh Sơ chỉ tay vào đầu mình rồi đáp:
"Lý thuyết nằm trong đầu tôi hết rồi, nhưng còn phần thực hành thì vẫn chưa thực hiện nên chưa biết."
Tống Lãnh Thần thấy vẻ tự tin của cô thì cười, "Rồi em sẽ làm được và làm tốt nhiệm vụ của mình."
Tống Lãnh Thần từng điều tra qua Chu Tịnh Sơ, anh biết cô là một người tài giỏi chính hiệu, những thành tích mà cô đạt được trên trường thật khiến người khác ngưỡng mộ.


Cô vừa thông minh, vừa xinh đẹp.

Nghe đâu khi ấy cũng có rất nhiều chàng trai tài năng theo đuổi cô, nhưng quái nào cô lại chọn Trình Ngạn Tiêu, để rồi phải nhận lại sự phản bội đau đớn.

"Cảm ơn anh đã tín nhiệm." Chu Tịnh Sơ vẫn giữ nét mặt bình thản vốn có.

"Em cần mấy ngày?" Ý Tống Lãnh Thần là mấy ngày để cô thích ứng và tìm hiểu về Tống thị.

Anh đoán có lẽ cô sẽ nói một tuần.

Nhưng nào ngờ Chu Tịnh Sơ lại đưa ra một đáp án khác hoàn toàn, số ngày cũng bị rút ngắn so với suy đoán của anh:
"Ba là đủ.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi