TA - BỆNH CÔNG TỬ TUYỆT THẾ VÔ SONG

Sau khi trở về phủ đệ, Bắc Mạc Khanh sai Ám đi mua chút đồ ăn, dù sao còn có một đứa nhỏ, không thể nhịn đói.

Hệ thống

Một Đoàn tử nhỏ (đoàn tử là bánh bao nha) lôi tha lôi thôi vui vẻ cười lớn "Ha ha ha ha... Cuối cùng ta cũng tìm được rồi."

"Thì ra là thế, kí chủ mà biết nhất định sẽ rất cao hứng."

Hệ thống chủ nhìn Tiểu Đoàn Đoàn vẫn đang cười vui vẻ, cưng chiểu nói: "Chuyện gì vậy? Vui vẻ như vậy."

"Đó là việc của ký chủ nhà ta. Ta mất gần hai tháng mới tra được nha."

Hệ thống chủ có chút chua, ủy khuất nhìn Tiểu Đoàn Đoàn hỏi: "Ký chủ của ngươi đẹp hơn hay ta đẹp hơn?"

Tiểu Đoàn Đoàn tự hào nói: "Đương nhiên là kí chủ nhà ta đẹp trai, kí chủ nhà ta đẹp nhất thiên hạ."

Hệ thống chủ chua chua nói: "Ký chủ nhà ngươi? Vậy ta là nhà ai?"

Tiểu Đoàn Đoàn nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng "Ngươi cũng là người nhà của ta, ta nói ký chủ của ta là người đẹp trai nhất, đương nhiên, hệ thống chủ của ta là hệ thống đẹp trai nhất."

Tiểu Đoàn Đoàn xấu hổ bỏ chạy, “Gần hai tháng rồi ta không về với ký chủ, ta đi trước.” Nói xong liền biến mất tại chỗ.

Hệ thống chủ cười nhìn nơi tiểu bảo bối của mình biến mất, lầm bầm nói: "Aii, tại sao ta lại đồng ý cho y đi làm nhiệm vụ, cứ như vậy bị bắt cóc. Chao ôi, có kí chủ liền quên mất phu quân."

Sau bữa tối, Bắc Mạc Khanh tiễn tiểu công chúa về, sau khi trở lại phủ liền nằm trên giường không làm gì.

Trong đầu bỗng vang lên một giọng nói "Ký chủ, tôi về rồi, ký chủ có nhớ ta không?"

"Hệ thống?"

"Hee hee, đúng, ta đã trở lại, ký chủ, ta nói cho ngài một đại hỉ sự nha."

"Hỉ sự gì?"

"Ta đã tra sự tình của Quốc Vương Nam Cung và đại ca ca của ký chủ, hệ thống phát hiện bọn họ thực sự có quan hệ nha."

Bắc Mạc Khanh lập tức ngồi dậy, hưng phấn nói: "Thật sao? Hệ thống ngươi mau nói."

"Sau khi đại ca ca kí chủ chết, hồn phách trở về Địa Phủ, trong lúc đầu thai thì Địa Phủ náo loạn, làm đại ca ca kí chủ đầu thai đến thế giới này. Bất quá đại ca ca kí chủ đã uống canh Mạnh Bà, đây là lí do y bị mất kí ức, nhưng vẫn cảm thấy quen thuộc với ngài."

Bắc Mạc Khanh có chút nghi hoặc "Hệ thống, tuổi tác không đúng, có lầm không?"

"Không đâu ký chủ, chỉ là hai không gian có tuyến thời gian khác nhau."

Bắc Mạc Khanh hiểu ra, gật gật đầu, trong lòng rất vui vẻ, lúc trước đại ca bảo vệ ta, lần này đến lượt ta bảo vệ y.

"Hệ thống đã thay kí chủ đăng nhập trong khoảng thời gian này. Ta sẽ phát những phần thưởng đăng nhập sau, trước tiên ta sẽ thống kê."

"Chúc mừng kí chủ đã nhận được toàn bộ công pháp trong Tàng Thư Các và độ thuần thục các kỹ năng (bao gồm công pháp, linh kỹ, võ kỹ, kiếm kỹ, v.v.) (hoàn toàn thông thạo tất cả  công pháp),"

"Chúc mừng kí chủ nhận được nhẫn không gian đế phẩm 【Linh Cảnh nhẫn】 (trong không gian này rất giàu Linh khí, phong cảnh rất đẹp, kí chủ lúc rãnh rỗi có thể vào nghỉ ngơi)."

"Chúc mừng ký chủ đã nhận được thông thạo tất cả võ công của Địa Tạng (ký chủ chỉ có thể lấy sau khi đạt được tu vi Võ Giả)"

"Chúc mừng kí chủ nhận được vài kiện y phục."

"Chúc mừng kí chủ..."

"..."

Không biết qua bao lâu, thanh âm nhắc nhở của hệ thống rốt cuộc dừng lại, Bắc Mạc Khanh nhìn quần áo trong không gian, một nửa để vào Linh Cảnh nhẫn, một nửa để trong nhẫn không gian.

Bắc Mạc Khanh nhìn những thứ trong không gian hệ thống, nhíu mày, nhiều tiền như vậy cũng đã đủ rồi, nhưng không ngờ giờ lại thêm nhiều nữa, nào là đan dược, vũ khí, dược liệu, v.v. …

Khi Bắc Mạc Khanh đang đau đầu, hệ thống lại bắt đầu. "Để đền bù cho kí chủ, hệ thống đặc biệt cấp cho kí chủ khả năng cầm kỳ thi họa hoàn hảo."

Bắc Mạc Khanh nhìn đống phần thưởng, công pháp và linh kỹ, võ kỹ (mặc dù hiện tại không dùng được), kiếm kỹ, còn có một quả trứng.

Bắc Mạc Khanh cầm lấy nhẫn Linh Cảnh nhỏ máu nhận chủ rồi đeo trên tay, sau đó đi vào, không thể không nói, thật sự rất đẹp, linh khí cũng rất phong phú, Bắc Mạc Khanh ngồi xếp bằng.

"Hệ thống, trích ra toàn bộ công pháp độ thuần thục, dung nạp từng cái một."

"Vâng, ký chủ."

Trong đầu đột nhiên xuất hiện vô số tên công pháp, mỗi một công pháp đều khắc sâu vào tâm trí Bắc Mạc Khanh, sau đó thân thể bắt đầu nóng lên, một dòng nước ấm tràn ngập khắp cơ thể.

Thật lâu sau, khí tức bên người Bắc Mạc Khanh dần dần suy yếu, dung nạp công pháp mới hoàn thành.

Sau đó là dung nạp kiếm kỹ.

Trong đầu Bắc Mạc Khanh hiện ra vài bức hình, cơ bắp trên người hắn chậm rãi tăng cường, xương cốt phát sinh biến hóa, toàn bộ thân thể Bắc Mạc Khanh đều được bao quanh bởi kiếm ý.



Không biết qua bao lâu, dung nạp cuối cùng cũng hoàn thành, Bắc Mạc Khanh chậm rãi đứng lên, hắn có thể rõ ràng cảm giác được thực lực của mình đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, không chỉ là một chút, dù sao trước đây hắn cũng không có tu luyện công pháp gì.

Bắc Mạc Khanh không rời khỏi không gian, mà rèn sắt khi còn nóng, tìm một ít kiếm pháp trong nhẫn không gian, hắn không thể mãi mãu dựa vào đăng nhập lấy phần thưởng, phải tăng cường học vài bộ kiếm pháp.

Thấy kí chủ chăm chỉ như vậy, hệ thống đã dùng "Bắc Mạc Khanh" giả để nói với những người bên ngoài rằng hắn sẽ bế quan.

"Ký chủ, ngài có thể an tâm tu luyện. Hệ thống đã dùng nhân vật ảo báo cho bọn họ biết ngài đang bế quan."

"Cảm ơn hệ thống."

Bắc Mạc Khanh cầm lấy một bản Ngự Kiếm Thuật, cái này đơn giản, Bắc Mạc Khanh vừa học liền biết, ngự kiếm bay lên không trung, một bản Vong Tình Kiếm Pháp, một bản Thanh Liên Kiếm Pháp, còn có một bản Thị Huyết Kiếm Pháp, mỗi một kiếm thuật đều có thế mạnh riêng, sau khi Bắc Mạc Khanh mở ra, những ký tự trong đó trực tiếp chảy vào tâm trí Bắc Mạc Khanh, Bắc Mạc Khanh luyện từng chiêu một.

Mấy ngày sau, Bắc Mạc Khanh thuần thục múa từng chiêu kiếm, hắn rất hài lòng, chuẩn bị xuất quan.

Ám nhìn thấy Bắc Mạc Khanh mở cửa, xuất hiện bên cạnh Bắc Mạc Khanh hành lễ: "Công tử, mấy ngày nay Hoàng Thượng đến hai lần. Hôm qua đến nghe nói ngài vẫn đang bế quan, liền để thuộc hạ sau khi ngài xuất quan đem cái này giao cho ngài.” Nói xong, một lá thư xuất hiện trên tay Ám.

Bắc Mạc Khanh đem phong thư mở ra, đọc xem, nhíu mày cười lạnh một tiếng, đám người kia thật đúng là không kiên nhẫn, dám có ý đồ với ta, thật sự không biết sống chết. Vào ngày yến tiệc, nếu bọn hắn thật sự dám, vậy cũng đừng trách hắn nhẫn tâm, Bắc Mạc Khanh đọc xong thì đốt phong thư.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi