TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

387: Sự Thật Năm Đó


Dưới sự chỉ dẫn của Anh Linh thiếu nữ, rất nhanh Preyta đã tìm thấy khu vực âm u nhất ở chỗ này...!Trùng hợp nó lại là nơi cậu tận mắt thấy bố mẹ mình bị đám quỷ giết chết...!Thế nhưng bất chợt, đầu Preyta đau nhói lên một cái, hình ảnh đó lại không phải đám quỷ nhớm nhiếc kia...!Mà đó là hình ảnh một pháp trận khổng lồ sáng chói lúc cậu chơi bên ngoài nhà, nó có hoa văn khá kì lạ, tuy vậy mục tiêu nó nhằm tới là địa phận nhà cậu...!Bất kì ai cũng không thể trốn thoát được, may mắn cậu được một vị pháp sư cứu giúp.
Tuy vậy, kí ức của cậu lại bị vị đó sửa đổi...! Thay vì mắt thấy chiếc ma pháp khổng lồ kia giáng xuống tiêu hủy cả nhà cậu nay trở thành lũ quỷ tàn phá ...!Chính lũ luôn tượng trưng cho chính nghĩa kia là thứ cậu căm ghét nhất...!Đồng ý việc chiến tranh sẽ không thoát khỏi cảnh có nhiều người hi sinh...!Thế nhưng những người vô tội bị bọn họ sát hại thì sao ?? Ngay cả một lời xin lỗi cũng không có, ngược lại rất nhiều đứa trẻ mồ côi, con mất cha, vợ mất chồng.
Chính nghĩa cái chó má gì chứ ?? Cậu thà dấn thân vào hắc ám còn có dáng vẻ hơn đâm giả tạo này...
Lão già mặc bộ giáp màu vàng sừng sừng ngồi đó như chờ quyết định của cậu, chính lão là người đánh tráo ký ức của cậu cho nên ông cũng đại diện cho kẻ thù lớn nhất của cậu, đồng thời là Chúa Quỷ ở đây.
" Chàng trai trẻ...!Thù hận chỉ làm mục rữa trái tim của cậu thôi.

Đừng sa đoạ vào đó thêm nữa...!" Lão mở miệng nhưng đáp lại chỉ là luồng ma khí cực mạnh toát ra từ Preyta, cậu nhếch mép cười đầy khinh thường đáp trả : " Lão Già, thay vì khuyên ta thì ngươi nên lo cho bản thân ngươi đi thì hơn...!Độc Long : Hoả Độc...!"
Cây quyền trượng vốn vô dụng giờ mới phát huy khả năng độc nhất của mình khi có đủ nguồn ma lực khổng lồ cung cấp cho nó, thân ảnh một con rồng xanh lá khổng lồ được mô phỏng theo con rồng gấu bông cậu ôm lúc ngủ xuất hiện cạnh Preyta, nghe theo lệnh chủ nhân khè ra ngọn lửa màu xanh dày đặc về phía lão cự nhân, đồng thời thoắt một cái cây quyền trượng lại biến đổi thành một cây cung , được Preyta nhắm kĩ bắn về phía lão già.
Ngọn lửa cực mạnh mang theo chất độc ảnh hưởng đến bất cứ linh hồn nào cho dù nó có ở dạng nào đi nữa đều bị thổi bay hết cả, tuy vậy cậu biết vẫn là chưa đủ, bởi vốn dĩ lão cũng từng là ý thực còn sót lại của vị đại hộ pháp trong Tháp Quang Minh, vì vậy nhiêu đây đòn tấn công chưa chắc đã ảnh hưởng đến lão.
" Phừng...!Phừng...!" Trong biển lửa xanh rực, quả nhiên lão vẫn không hề hấn gì, giờ đã mang theo một chiếc chùy lớn trên vai, ánh mắt bất biến nhìn Preyta mở lời : " Quay đầu đi...!Ma đạo không phù hợp với ngươi.

Ta biết bản thân phe Quang Minh có lỗi với những người thân cận của ngươi , thế nhưng chúng ta cũng là bất đắc dĩ mới phải làm vậy, Thánh Nữ chỉ còn cách đó mới diệt trừ được thế lực hắc ám từ Vực Hỗn Mang ".
" Ha ha...!Vì thế nên các ngươi chà đạp lên sinh mạng của những người vô tội, xem chúng ta là vật hi sinh khi cần thiết phải không ?? Cái gì mà quang minh sẽ bảo hộ những người dân thiện lành, soi đường chỉ lối cho họ !!! Tất cả các ngươi , cả con Thánh Nữ chết tiệt kia đều là đám bất nhân bất nghĩa, giả tạo tới cực điểm thôi...!" Càng nói sự tức giận của Preyta càng tăng, độc khí của dị hoả đã hoá thành thực thể đứng cạnh cậu như những u linh màu xanh lam sẵn sàng đợi lệnh để tiến công.
Lão già nghe được Preyta chửi cũng chỉ trầm mặc...!Trong ý chí của lão chỉ có mục đích duy nhất là phục vụ cho Quang Minh là phục vụ cho chính nghĩa , chưa từng nghĩ đến việc khác, thở dài vác cây chùy đánh về phía cậu.
Hai u linh huyễn hóa từ dị hoả cũng đợi mệnh lệnh của Preyta nên không tiến công, dần dà chúng nhập vào hai cánh tay cậu thành hai chiếc găng tay cực quỷ dị màu xanh làm lão già nhíu mày nhưng đòn đã ra sao có thể rút về được.
Chùy đấu với quyền va chạm với nhau tạo ra dư chấn lan rộng ra xung quanh, ngay cả Anh Linh Thiếu Nữ đang bay trên không trung cũng phải trầm trồ vì soái ca chủ của thế giới nội tâm này vốn phải yếu đuối nhưng không ngờ mạnh đến vậy.
Ở đằng xa, Thiên Hồ cùng End thì thản nhiên hơn, ngồi trước hẳn màn hình lớn xem Preyta giao chiến , tay còn mang theo cả bỏng ngô để xem cho chân thực.
" Xem ra vật chủ lần này rất phù hợp ...!Ta nghĩ đứa con của ta sẽ không chê cơ thể này đâu...!" End hào hứng nhìn Preyta chửi mắng và đấu với lão già kia nói.

" Ừm...!Ngay cả khả năng lẫn nội tâm đều khớp đến gần một trăm phần trăm, ngươi không biết ta đã phải hi sinh nhan sắc để dành lấy mầm mống tốt thế này dành cho ngươi đâu...!" Thiên Hồ ôm lấy End kể khổ.
" Phi...!Được ôm hôn ngươi còn chê cái gì...!Vả lại ta còn có thêm bất ngờ nữa cho ngươi, cứ đợi xem...!" End phì cười, tiếp tục ngắm nhìn tạo vật hoàn hảo nhất nàng từng trông thấy cùng Thiên Hồ.
...
Tiếp tục giao chiến, Preyta cùng lão già càng tung thêm nhiều chiêu thức, một bên là chính một bên là tà, cả hai giao thoa liên tục không ngừng hệt như trận chiến năm đó Volkath một mình chống lại tất cả các thế lực khác.

Chỉ khác Ma Lực của Preyta vẫn chỉ là hạng bình thường không thể sánh bằng Volkath khi nàng lấy chính sức mạnh của Lokheim, còn Preyta là lấy sức mạnh hấp thu từ đám quỷ đã chết của nàng nên yếu hơn.
" Chàng trai...!Đừng chấp mê bất ngộ nữa, cải tà quy chính là cách tốt nhất để giúp ngươi thoát rằng buộc với thế lực bóng tối, hơn nữa cũng là tích đức cho đời sau...!" Lão già cũng sắp tiêu hao hết Quang Minh Chi Lực còn sót lại, bắt đầu khuyên can Preyta.
" Thật sao ?? " Preyta thu hồi lại quyền nghi hoặc.
" Thật sự...!Chỉ cần ngươi đồng ý dung nạp phần ý thức này của ta thì sẽ đạt được những thứ như ta vừa nói...!"

" Ân...!Vậy thì trước hết ngươi nên chết trước cho ta xem đã...!" Cười lạnh một tiếng , không biết Preyta đã thuấn di ra sau lão già kia từ bao giờ, quyền trượng trong tay cậu đã biến thành thanh kiếm dài hơn hai mét đâm xuyên người lão già, nhân lúc lão không để ý đã phân tách cơ thành nhiều phần nhờ độc vô ảnh của độc dị hoả, kết thúc sinh mạng lão già lắm mồm hay nói đạo lí.
" Oa ...!Ngươi thật lợi hại nha...!Kể cả Chúa Quỷ cũng giải quyết được...!Uy, đợi đã, cho ta theo cùng với...!" Anh Linh thiếu nữ không thèm để tâm đến lão già đã chết, gọi với theo Preyta đã bỏ đi.
" Phiền phức nữ nhân...!" Đã giết chết được người tạo ra tâm ma của cậu, thế giới ảo cậu tưởng tượng ra cũng vì thế biến mất, khác với chỉ là hành lang thông thường Thiên Hồ nhìn thấy, từ đầu đến giờ nơi cậu chiến đấu là nơi ác mộng cậu bắt đầu, thành phố cổ thời hoang tàn đổ nát vì chiến tranh.

Đến giờ cậu đã đánh bại được lão già kia thì khung cảnh thành phố đã biến mất, duy chỉ còn lại toà lâu đài màu bạc lơ lửng trên không trung.

388: Toà Lâu Đài Hy Vọng

Hình dáng thực sự của nơi Preyta dày công luyện tập hiện tại mới được cậu nhìn thấy... Thì ra nó vốn không phải là chiều không gian như cậu tưởng tượng mà là một toà lâu đài , giống một chiếc tháp rất nhiều tầng ... Lâu đài mang theo sự hi vọng mãnh liệt đến với cậu...

" Lên nào... Độc Long... " Cưỡi lên Độc Long, Preyta mặc kệ Anh Linh thiếu nữ đang nói, bay về phía lâu đài kia, thậm chí cánh cửa cũng được mở sẵn như để chào đón cậu trở về.

" Nơi này quá rộng đi... Thật đẹp. " Anh Linh thiếu nữ bay cạnh rồng của cậu cũng đã tiếp đất, tò mò nhìn tổ hợp phong cảnh bên trong được phối trí vô cùng đẹp, hồ bơi, khu luyện tập hay cả những thác nước đổ xuống đều tạo cảm giác cho người ta lạc vào trốn tiên cảnh , quả thật là nơi lý tưởng dành cho nơi âm u như này...

Bất chợt, Anh Linh thiếu nữ đang muốn chạm vào một vật toả sáng lấp lánh thì một giọng nói trầm ấm đã truyền vào tai : " Cô gái , nghịch ngợm lung tung có ngày mang hoạ sát hồn đó... "

" Anh ... Em trở về rồi... " Chưa kịp định thần để trả lời chủ nhân giọng nói, thì Anh Linh thiếu nữ đã phải chứng kiến cảnh nam nhân nàng ở cùng khá lâu lạnh còn hơn cả băng đang nằm trong lồng ngực một nam nhân cao lớn, còn cao hơn cả Preyta cả một cái đầu, Preyta thì ôm chặt hông nam nhân kia, thân mật cọ cọ đầu vào vai hắn như chú cún con lâu ngày mới gặp chủ nhân của mình..

" Hèn chi lạnh nhạt với người ta như vậy... " Anh Linh thiếu nữ lẩm bẩm, nàng lúc còn cơ thể cũng đã chứng kiến nhiều tình yêu tuyệt đẹp lẫn bi thảm trong Tháp Quang Minh, nổi tiếng nhất không thể không biết đến Thánh Nữ Ilumia và Volkath chúa tể hắc ám như hiện tại. Trong mắt người khác có lẽ người hợp với Volkath nhất chỉ có Ilumia nhưng thiếu nữ lại chỉ nhìn thấy tình cảm đơn phương từ một phía của Ilumia, còn Volkath và Marja thì mới chính thức dành tình cảm thực sự cho nhau.

Tình yêu mà, hiếm ai không có sự ích kỉ dành cho nó. Đối với hành động đày đoạ Marja dẫn tới cái chết và sự ma hoá của nàng, một phần cũng vì cơn ghen của Ilumia với Marja vì đã dành được tình cảm của người mình thích. Chính tâm lí như thế mới tạo ra giai thoại bi đát về tình yêu, nếu ta không có được nó thì chàng cũng đừng mong sống yên ổn với người mình yêu, dù bằng cách nào đi chăng nữa.

Mà hiện tại, Preyta chính giống vậy, đơn phương yêu thích người kia nhưng chỉ có người ngoài cuộc như nàng mới thấy được thuần túy trong mắt nam nhân cao to kia chỉ xem hắn như đệ đệ mà đối đãi thôi... Yêu càng nhiều, người càng thiệt chỉ có ngươi thôi...

" Xem ra ngươi đã nhìn ra đi... " End thần bí không biết lúc nào đã ở sau lưng nàng, vỗ vai Anh Linh thiếu nữ làm nàng xém chút giật bắn cả mình, vô thức gật đầu.

" Ân... Bởi vậy tình cảm cũng là thứ làm nhân loại dễ bị chi phối nhất, thậm chí đánh đổi tất cả mọi thứ vì nó mà không màng đến hậu quả. Cái này lão Edras có dạy các ngươi không ?? " Kệ hai người kia đang tâm tình với nhau, End lại cùng Anh Linh thiếu nữ trò chuyện, với cấp độ của nàng thừa sức có thể đọc được suy nghĩ của thiếu nữ và đối đáp nàng tiếp tục câu chuyện.



" Không có... Đạo sư chỉ thuần túy dạy chúng ta nhiều về ma pháp cũng như cách để được thánh quang tán thành... " Anh Linh thiếu nữ như gặp được tri kỉ đã lâu không gặp khi nghe đến tên đạo sư đỉnh cao của Tháp Quang Minh, Edras.

" Vậy nên các học trò của lão mới tự đánh nhau trong suốt nhiều năm... Mà ngươi đã có dự định gì chưa khi thoát được khỏi đây ?? "

" Vẫn chưa có... " Anh Linh thiếu nữ nhẹ cau mày, nói thật sau khi biết được nhiều thông tin do Preyta kể ra nàng có phần không tin tưởng vào nơi nàng từng tín ngưỡng nữa, thậm chí có thêm nét chán ghét trong đó.

" Ngươi biết Kahlii không ?! Nàng giờ cũng đã đi theo phe Vực Hỗn Mang rồi , nếu muốn khi trở về ngươi có thể tìm nàng để hỏi xem thử lý do nàng làm vậy... "

" Ế... Đại tế tư Kahlii ?? Được rồi, khi đó ta phải hỏi kĩ mới được... " Xem ra lôi kéo thêm được thành viên mới trợ lực cho Vực Hỗn Mang có vẻ hết sức đơn giản, nhất là khi cô nàng đã có ý định muốn không quay về phía kia.

Trò chuyện thêm một hồi, phía còn lại Thiên Hồ vẫn còn đang nghe Preyta bày tỏ nỗi mong nhớ thế nào, hơn nữa kể cho hắn nghe chuyện về gia đình mình bị chết oan ức ra sao nữa, cuối cùng đã khóc ngủ trong ngực Thiên Hồ..

" Hi hi... Mỹ nhân ngủ trong ngực cảm giác không tệ đúng không, phu quân ?? " End cười nghiêng ngả nhìn nét mặt đang cười như không cười nhìn hai cô gái đang dùng ánh mắt hâm mộ về phía hắn và Preyta, hận không được xem thêm những cảnh đặc sắc hơn.

" Các ngươi cười đủ chưa ?? Nàng mang theo Eira đi nghỉ ngơi trước đi, đợi lát ta sẽ gọi hai người sau ... " Thiên Hồ nói xong cũng bế theo Preyta biến mất trước mắt hai người, hắn còn việc quan trọng hơn cần phải làm trước khi rời khỏi thế giới nội tâm.

" Sao hắn biết được tên ta ?? Ta nhớ ta chưa từng tiết lộ mà ... " Eira đầy nghi hoặc nghĩ thầm nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo End, dù là Anh Linh nàng vẫn tương đối thích sạch sẽ a...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi