TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

Cựa quậy một hồi, người bị Sinh Mệnh bắt về ở trong chiếc bao tải mới thoát được ra khỏi đó, chỉ thấy đó là một cậu bé có mái tóc màu nâu, điểm lẫn trên đó có vài sợi tóc màu bạc đang ngơ ngác đánh giá cảnh vật xung quanh mình, đứng dậy đi qua đi lại căn phòng, chỗ cậu để ý nhất là cánh cửa màu đen dày đặc kia, tiến tới lại gần dùng hết sức mở thử cũng chẳng được...

" Ta xxx, nữ thần cái thá gì chứ?? Đều là lừa gạt.... " Cậu tức giận chửi mắng nữ nhân đã vô duyên vô cớ bắt cậu tới chỗ khỉ ho cò gáy, không có chút ánh sáng nào thì thôi đi, đã vậy còn ném cậu như bịch rác...

Cậu thực chất là người di cư mới di chuyển tới Helios không lâu, còn đang cùng phụ mẫu thích nghi với cuộc sống phồn hoa ở đây thì bỗng nhiên nghe được Nữ Thần Sinh Mệnh gì gì đó muốn tìm người, trùng hợp thay những gì nàng cần tìm lại trùng hợp miêu tả cậu, vì thế không khó để cậu được diện kiến người được xem là thần, những tồn tại bậc cao chỉ có trong truyền thuyết.

Sau màn chào hỏi, cô nàng chẳng nói chẳng rằng đã dùng phép nhốt cậu trong một chiếc bao tải, xong tỉnh dậy thì đã bị nhốt ở căn phòng hiện tại... Nói chung thì chẳng ai muốn mình đang tự do lại bị người khác giam giữ hết, điều này đã làm cậu triệt để đánh lên lòng hận thù với Sinh Mệnh, người quang minh chính đại bắt cóc cậu...

" Cộp... Cộp..." Đang âm thầm mắng chửi Sinh Mệnh thêm vài lần cho đỡ bực thì bên ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân, kế tới tay nắm cửa căn phòng cũng đang bị lay mở... Nhận thấy cơ hội tới gần, cậu đã nấp ngay sau chỗ cánh cửa sẽ mở ra, thủ sẵn một cây gậy không rõ lai lịch trong phòng chờ người kia bước vào sẽ tìm cách trốn thoát khỏi đây.

Lúc cánh cửa bật mở, cậu lao ra, giáng một gậy thật mạnh vào thân ảnh vừa bước vào.... Bất quá, việc trước mắt hình như lại không đúng như cậu dự định...

" Tiểu tử... Kế hoạch ngươi vạch ra rất tốt... Chẳng qua, đối với người mạnh hơn ngươi rất rất nhiều lần, hết thảy kế hoạch đều vô dụng... " Giọng nói đanh thép đánh vào tai cậu rồi một lực không rõ từ đâu đánh bật cậu dính vào góc tường không cách nào cựa quậy.

" Ngươi... Ngươi thả ta ra... " Bấy giờ cậu mới nhìn rõ người vừa bước vào, một nam nhân mặc bạch sắc phục trang, mái tóc dài được buông thõng ngang vai kết hợp cùng gương mặt khiến điên đảo chúng sinh làm cậu khó lòng rời mắt được đang bình thản ngồi xuống chiếc bàn gần đó, chiếc ghế đang ở phía xa cũng tự động dịch chuyển tới chỗ nam nhân kia, đủ để cậu hiểu người trước mắt cũng sở hữu năng lực bất phàm giống vị nữ thần lừa gạt kia.

" Ha ha... Ngươi rất có cốt khí, tiểu tử... Dám mắng chửi, không tôn trọng cả các bậc thần linh sao?? Chả lẽ ngươi không sợ bị trừng phạt... " Nam tử mỉm cười hỏi cậu.

" Hừ... Sợ cái gì!! Nếu nàng muốn giết ta chỉ cần một ngón tay đã quá đủ để dìm chết thường dân chúng ta rồi... Nói đi, các ngươi muốn ta phải lảm gì mới thả ta ra... " Nhất quyết cậu không dám nhìn mặt nam tử kia, quay đầu sang một bên kiên cường đáp.

" Kẻ thức thời luôn là kẻ thông minh... Điểm này ta rất thích tính cách của ngươi. Thế này đi, có phải gia đình ngươi đang di cư ở Helios đúng không?? " Hắn tiếp tục hỏi cậu thêm câu nữa.

" Ngươi định làm gì?? Đừng có lôi gia đình ta ra để uy hiếp ta nhằm bắt ta phục vụ cho các ngươi, bọn họ có mệnh hệ gì thì có hóa thành quỷ ta cũng không buông tha các ngươi đâu... " Động đến gia đình cậu, cậu liền xù lông như con mãnh thú quát lớn hỏi nam tử đang bình thản đợi đáp án từ cậu, đến cả gia đình còn không bảo vệ được thì chẳng làm được chuyện gì nữa cả.

" Đừng nóng... Ta đâu có nói sẽ dùng họ uy hiếp ngươi, ngươi còn đang bị ta bắt làm tù nhân đây, có quyền hạn gì mà dám bàn điều kiện với ta. Trong khi đó ta biết mọi thứ về ngươi, phụ mẫu ngươi, muội muội ngươi... Hay cả... Người ngươi thích... " Nam tử ánh mắt vẫn không hề thay đổi nhưng những lời hắn nói như lưỡi dao đang kề vào cổ cậu... Đúng thế, người trước mắt cậu không phải dễ dàng để nói chuyện, cả về thế lực lẫn sức mạnh đều vượt xa cậu, một sai lầm nho nhỏ trong cách cư xử với người tùy ý đang nói chuyện cùng cậu thì rất có thể gia đình cậu sẽ gặp chuyện bất trắc.

" Xin... Xin lỗi... Ngươi nói tiếp đi... " Ngoài mặt thì cậu đã hoà hoãn hơn nhiều, rủ đầu xuống lắng nghe nam tử nói chuyện, còn trong lòng đang thầm ghi hận hắn, đợi ngày mạnh hơn cậu sẽ trả lại gấp bội lần.

" Tiểu tử thối... Hay bây giờ ta cho ngươi cơ hội trả thù luôn cho đỡ phải nghĩ nhiều, ta sẽ đứng im cho ngươi muốn làm gì thì làm... " Bất ngờ, nam tử kia lại đọc được suy nghĩ trong đầu cậu, nói thẳng ra luôn làm cậu hơi sững người, áp lực cố định cậu vào tường đã biến mất khi nào không hay, cậu giờ đã ngồi xuống chiếc giường gỗ cũ kĩ, mặt đối mặt với người đàn ông thần bí có phong phạm làm người ta không tự chủ sợ hãi.

" Ta... Ta... " Suy cho cùng, cậu cũng mới chỉ có mười mấy tuổi, nào có trải qua chuyện đáng sợ như đang gặp phải.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi