TA CÓ MỘT TOÀ ĐẠO QUAN


Lúc này, bên ngoài quán rượu có động tĩnh.

Đại Lang quay đầu, nhìn thấy hai người đang khiêng một người uống say đi đến.

“Giang chưởng quầy, Đại Lang nhà ngươi uống say rồi, Như Yên cô nương sai chúng ta đưa người về.

”Chưởng quầy nói một tiếng xin lỗi với Phó Yểu, cau mày nhờ hai người đưa người đến viện phía sau, không muốn ảnh hưởng đến khách nhân dùng bữa.

Đúng lúc này, người được gọi là Đại Lang đột nhiên vùng vẫy phát điên, luôn miệng chửi mắng: “Ta không đi! Có phải bà muốn ta đi rồi sau đó tiếp tục gian dâm với khách hay không?”Sắc mặt của chưởng quầy khẽ biến đổi vì câu nói bất thình lình kia, nàng cố đè nén cảm xúc, tự mình dìu lấy con trai đi về phía sau: “Con uống nhiều rồi, mau đi nghỉ ngơi, để lát nữa ta nấu canh giải rượu cho con.


”“Ta đã nói là không đi!” Kẻ uống say nào biết nặng nhẹ, hắn ra tay đẩy chưởng quầy ngã xuống đất, lại không hề thấy bản thân mình làm sai: “Hôm nay lại có kẻ mắng ta là được kỹ nữ nuôi, hừ, sớm biết như thế khi mẹ ta chết nên dẫn ta theo, cần gì để bà ở chỗ này giả mù sa mưa làm người tốt.

”Tình huống khó xử khiến cho khuôn mặt chưởng quầy như bị bóp méo, nàng đứng lên, sau đó quay sang nói với hai người kia: “Làm phiền hai người đưa nó vào bên trong.

”“Được được.

”“Đại Lang nhà ngươi uống nhiều nên say, mà cứ say lại phát điên rồi ăn nói linh tinh, Giang chưởng quầy chớ để trong lòng.

”Lời an ủi như vậy cũng không khiến chưởng quầy dễ chịu hơn, sau khi thưởng cho hai người vài đồng bạc, nàng sửa sang váy áo một chút, lại treo lên gương mặt tươi cười đi ra sảnh chính.


“Để các vị chê cười rồi.

” Nàng đưa tay vén lọn tóc đang rũ xuống bên tai, thần thái này đúng thật là có nét quyến rũ mà chính nàng cũng không phát hiện ra.

Hơn nữa bản thân chưởng quầy cũng chỉ khoảng ba bốn chục tuổi, là độ tuổi thành thục và xinh đẹp nhất, được nhiều khách nam thích cũng là chuyện bình thường.

Phó Yểu buông chén trà xuống, quay sang hỏi: “Đồ ăn của ta khoảng bao lâu nữa sẽ được mang lên?”Chưởng quầy như bắt được cơ hội vàng, lập tức đáp lời: “Vậy ta ra sau bếp xem thử một chút, mời chư vị cứ từ từ thưởng trà.

”Nhìn bóng dáng nàng rời đi, Đại Lang tức giận bất bình: “Vừa rồi tên kia thật quá đáng, sao có thể đối xử với mẹ của mình như vậy.

”Lời nói của hắn không được hai người còn lại hưởng ứng, bởi vì Tam Nương ở phía đối diện vẫn luôn thất thần, mà quan chủ lại bưng chén trà lên nhấm nháp! “Quan chủ……” Đại Lang khẽ gọi một tiếng, ý đồ muốn nàng hùa theo để tiếp tục câu chuyện.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi