TA DƯỠNG THÀNH MỘT TIỂU ZOMBIE BÁ ĐẠO

Thời điểm hai chiến hạm đáp xuống Trái đất, các hạm trưởng nhìn thấy Phó Tuyết Thâm vẫn đang ở trong sân tắm cho chó.

Mười mấy năm đổ lại đây Phó Tuyết Thâm mới phá vỏ, sau khi phá vỏ anh vẫn chưa một lần trở lại Claflin, vậy nên đây cũng là lần đầu tiên các chiến sĩ từ trên chiến hạm bước xuống được nhìn thấy hình dạng của vương tử điện hạ.

Trước khi tuân theo mệnh lệnh của quốc vương bệ hạ xuống Trái đất bắt vương tử điện hạ trở về, các vị chiến sĩ xuất phát từ lòng kính sợ và ngưỡng mộ người đầu tiên mang gen cấp SSS của Claflin, còn tưởng tượng ra rằng vương tử điện hạ ở trên Trái đất bận trăm công ngàn việc——

Nào ngờ thứ mà chiến hạm tàng hình nhìn thấy lại là một vương tử điện hạ anh tuấn lỗi lạc đầu đội mũ ngư dân, người quấn chăn lông, tay cầm vòi hoa sen đuổi theo con chó.

Đường đường là người đầu tiên sở hữu gien năng lực đệ nhất, cũng là người hoàn toàn xứng đáng trở thành người thừa kế nếu không phản nghịch yêu vị giống cái Trái đất kia, vậy là lúc này vương tử điện hạ lại ngồi xổm ở đó, rửa mông cho một con chó của nhân loại!

Vòi hoa sen còn là màu hồng phấn với hình dán con mèo nữa chứ!

Các vị chiến sĩ mang mặt nạ bảo hộ nên không thể biểu lộ cảm xúc, nhưng đám người hạm trưởng chắc hẳn cũng nghe thấy rõ tiếng lòng vỡ nát của bọn họ.

Thậm chí còn có một số chiến sĩ đứng ở cuối hàng lặng lẽ cất lại cuốn sổ và bút ký tên vào ngăn đựng đồ mang theo.

Rất khá, thẳng thừng rút khỏi nhóm Fan hâm mộ ngay tại chỗ.

Với tư cách là fan sự nghiệp của vương tử điện hạ, hạm trưởng đại nhân vô cùng lo lắng đứng lay khung cửa sổ, hận không thể nhảy ra ngoài tắm rửa cho con chó kia thay Phó Tuyết Thâm!

Từ chiến hạm bước xuống tổng cộng có 41 người. Người cuối cùng bước xuống là một vị mỹ nhân da trắng tóc vàng mắt xanh, tên là Marites, là hoàng tỷ của Phó Tuyết Thâm, từng đạt được huy chương nữ chiến binh của hoàng tộc Claflin vì khả năng vây trói xuất sắc.

Phái đến nhiều người như vậy, còn cử thêm Marites, đủ để cho thấy sự phẫn nộ của Claflin thứ XIII.

Nếu như Achilles trong tay Phó Tuyết Thâm sáng đến năm lần, hoặc thậm chí là mười mấy lần, lọt vào cáo buộc của đảng cầm quyền, có lẽ Claflin thứ XIII sẽ không tức giận đến nỗi như vậy.

Nhưng cách đây không lâu, vì để dập tắt tranh chấp giữa các bên, Phó Tuyết Thâm đã bất ngờ tuyên bố từ bỏ quyền thừa kế tại hội nghị truyền tin 3D! Sự việc này mới chính là nguyên nhân khiến Claflin thứ XIII tức giận đến tăng huyết áp!

Claflin thứ XIII đột nhiên nhận ra, trong lần nói chuyện qua thiết bị liên lạc 3D trên Jormungandr lần trước ông đã bị chính con trai của mình đánh lừa.

Anh luôn miệng nói rằng anh trở lại Trái đất là vì muốn điều tra môi trường Trái đất và trả ơn cho giống cái nhân loại kia, còn hứa hẹn sẽ không để Achilles phát sáng, kết quả chỉ mới vỏn vẹn nửa tháng, báo động Achilles đã phát sáng đủ năm lần vang vọng khắp trung đình*.

(Trung đình là nơi các quan đại thần đứng thiết triều – nguồn: Baidu.)

Còn chưa kể sau khi phát sáng đủ năm lần, anh liền bất chấp tất cả, chẳng buồn khống chế Achilles nữa, thế nên hiện tại Achilles đã sáng hệt như một ngôi sao Tác Tích trên bầu trời—— không, dù nổi tiếng là ‘Không bao giờ vụt tắt’, ngôi sao Tác Tích vẫn có lúc sẽ biến mất trong chốc lát do gặp thời tiết xấu, ấy vậy mà ngôi sao Achilles tương ứng với Achilles chi hoàn treo trên nóc bầu trời trung đình mấy ngày hôm nay vẫn không hề tối đi!

Hiện tại cách thức chào hỏi phổ biến nhất trong hoàng thất là: “Ê, chúng ta đặt cược xem ngôi sao Achilles của Cửu vương tử có thể phá vỡ kỷ lục Guiness Claflin, thay thế được ngôi sao Tác Tích, trở thành một ngôi sao ‘Không bao giờ vụt tắt’ khác không?”

Mấy năm gần đây Claflin không có chiến tranh, người trong hoàng thất rãnh rỗi sinh nông nỗi, cũng chán sống xúm tụm lại buôn chuyện.

Tóm lại, Claflin thứ XIII không bao giờ ngờ rằng cậu con trai út của mình vừa mới trưởng thành đã nổi loạn như vậy, các bên đảng phái nhiều năm qua tranh giành cấu xé lẫn nhau để giành quyền thừa kế, vậy mà anh vừa nói không cần liền từ bỏ ngay. Không chỉ như vậy, gần đây anh còn ngắt kết nối thiết bị liên lạc 3D với ông bố già này, hoặc kết nối nhưng ném cho Raymond, kêu Raymond truyền đạt lại.

Claflin thứ XIII vô cùng đau đớn, cảm thấy Phó Tuyết Thâm ở trên Trái đất đã lầm đường lạc lối, cần phải nhanh chóng mang anh về—— bất luận là dùng cách trói lại hay dùng thuốc.

“Hi, hoàng tỷ.” Tiểu Phó vừa thoa sữa tắm dành cho thú cưng lên lưng Golden, vừa thờ ơ liếc nhìn mỹ nhân tóc vàng mắt xanh có khuôn mặt lạnh lùng kia, “Tỷ doạ con chó của ta sợ rồi đấy.”

Golden nhát gan bắt đầu hoài nghi nhân sinh, chủ nhân mang về một phi nhân đã không nói rồi, tại sao bây giờ trên bãi cỏ lại xuất hiện thêm 41 phi nhân nữa?!

So sánh tương quan, nó quả thực không thể đánh giá bên nào nguy hiểm hơn.

Sau một hồi xoắn xuýt trong đầu, nó nhịn không được lùi lại phía sau, bước tới bên cạnh Tiểu Phó—— người vừa tắm rửa cho nó mới được một nửa.

Tiểu Phó bị Golden cọ bọt xà bông vào người, anh điểm lên mũi nó, cười nói: “Giờ đã biết ta không hề đáng sợ rồi đúng không?”

“Chó của đệ?” Marites liếc nhìn con chó, cười nhạo một tiếng: “Nhưng sao tin tức truyền đến trung đình lại là Cửu vương tử theo đuổi giống cái nhân loại kia không có kết quả, chỉ có thể vì yêu mà chấp nhận làm sủng vật? Đệ ở Trái đất trầm luân đến như vậy, có mất mặt không cơ chứ?”

“Xem ra bệnh cũ của Marites tỷ vẫn chưa sửa được nhỉ, mãi vẫn không học được cách chào hỏi cho đàng hoàng tử tế.” Tiểu Phó lãnh đạm nói: “Tình yêu không có kết quả chung quy vẫn còn tốt hơn một cái cây trọc ngọn.”

“Đệ!” Marites bị dẫm lên chỗ đau như con mèo bị dẫm phải đuôi, lập tức rút roi quất về hướng này.

Tiểu Phó ôm Golden nhẹ nhàng dịch chuyển né tránh.

Bởi vì ai cũng muốn sở hữu quyền thừa kế, thế nên mối quan hệ giữa chín người con của Claflin thứ XIII không được tốt cho lắm. Tuy rằng không đến nỗi chém giết lẫn nhau như trong mấy bộ phim cung đình cổ trang trên Trái đất —— như vậy thì quá khoa trương rồi. Nhưng giữa họ vẫn tranh giành cấu xé lẫn nhau, đào bẫy hại nhau cũng không khá hơn là bao.

Đại hoàng huynh và Lục hoàng huynh tính tình còn ôn hòa dễ mến, tương đối chiếu cố với các huynh đệ, nhưng riêng Nhị hoàng tỷ Marites này thì lại khá cáu kỉnh và rất khó hòa đồng. Trong trung đình, với bất cứ ai cô ta cũng giương cung bạt kiếm.

Bởi vì sở hữu gien cấp bậc S nên trong hoàng tộc cô ta cũng nhận được tỷ lệ ủng hộ khá cao, nhưng cô ta không ngờ rằng, vào những năm trước khi trưởng thành ở độ tuổi chín mươi, khó khăn lắm mới gặp được người định mệnh, vậy mà người đó lại là Foster, một cái cây thuộc tộc Người Cây trên Bạch Oải Tinh.

Còn là một cái cây trụi lá và trọc lóc.

Cho dù biến thành hình dạng con người, anh ta cũng là một tên trọc đầu Địa Trung Hải.

Marites tuy rằng tính tình cáu kỉnh, nhưng cô ta không có can đảm để chống lại luật pháp hoàng tộc, càng không dám liều mạng một mình vượt qua kỳ mẫn cảm đầu tiên sau khi trưởng thành, thế nên chỉ có thể thuận theo sắp đặt của số phận, cùng vị người cây Foster của Bạch Oải Tinh kia thành hôn.

Mỗi khi Marites bắt nạt một số thị vệ vô tội, cứ nhắc đến chuyện này là cô ta lại điên tiết lên.

“Muốn khai chiến sao?” Tiểu Phó miệng hỏi như vậy, nhưng động tác tắm rửa cho con chó vẫn không dừng lại.

“Đệ rõ ràng biết ta không thể đánh lại đệ mà.” Marites bực bội nói: “Rốt cuộc là đệ tính bao giờ quay về, để ta còn báo cáo kết quả công tác?”

Gien năng lực của vị vương đệ thực sự không thể tin được, đóng băng thời gian và dịch chuyển tức thời đồng nghĩa với việc, chỉ cần ai đó bước vào phạm vi của anh thì đều là cá đã nằm trên thớt, mặc anh xâu xé.

Các chiến binh trong hoàng tộc hầu hết đều thuộc loại sức mạnh, cho dù thuộc hệ thần lực thì cũng là khả năng khống chế kim khí, khống chế lửa nước, ngay cả cô ta cũng có thể điểu khiển được dây thừng, thuộc hệ tập kích như một thích khách.

Thế nhưng trong toàn bộ lịch sử của Claflin, chỉ có duy nhất một lão Cửu này là có sức mạnh tinh thần liên quan đến thời gian và không gian, nói là bất khả chiến bại cũng không ngoa tí nào.

Chưa kể ngoài các loại năng lực hiếm có, thần lực của lão Cửu cũng mạnh đến mức kinh người.

Khi anh vẫn còn là một quả trứng lớn cỡ lòng bàn tay tầm mười mấy tuổi, chưa thể điều khiển thành thạo được năng lực của mình cũng đã khiến người khác phải kiêng dè.

Lúc đó có một tên thị vệ đào tẩu đã lén lút lấy trộm chiếc thìa vàng của anh, lão Cửu vì chưa thể sử dụng thành thạo năng lực của mình đã vô tình biến toàn bộ trung đình thành một đống tro tàn, đến hiện tại vẫn còn một số điện ở góc Tây Bắc chưa được sửa chữa xong, chứ đừng nói là anh đã cử hành nghi thức trưởng thành, thần lực hiện tại lại càng thêm mãnh trướng.

Marites tuy rằng mang đến nhiều người hoành tráng như vậy, nhưng thực chất cũng chỉ làm oai cho bản thân mà thôi. Trong lòng cô ta biết rõ nếu đao thật súng thật mà ra tay, bất cứ ai cũng không có khả năng đối phó với lão Cửu.

Chỉ e là phụ vương có đích thân đến cũng không làm được gì.

Huống hồ với năng lực đóng băng thời gian và dịch chuyển tức thời của lão Cửu, cho dù không chiến đấu, anh muốn bỏ đi luôn cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt.

Đến lúc đó chắc chắn phụ vương sẽ bật thiết bị liên lạc 3D lên, trợn mắt cằn nhằn bên tai cô ta, thúc giục cô ta nhanh chóng tìm cho ra anh thì lại càng phiền phức hơn.

Phó Tuyết Thâm nói: “Phụ vương cho ta đến Trái đất một tháng, hiện tại đã được một tháng đâu? Ông ấy là chủ nhân của một hành tinh, chung quy cũng không thể lật lọng như vậy được.”

“Giao hẹn một tháng của đệ với phụ vương còn mấy ngày?”

“Sắp rồi, còn lại khoảng bảy ngày.”

Marites khoanh tay, nhìn anh với vẻ ngờ vực: “Ý của đệ là, bảy ngày sau đệ sẽ sẵn sàng cùng ta trở về?”

“Chưa chắc.” Phó Tuyết Thâm nhướng con người xanh thẳm bao la nhất trong toàn bộ hoàng tộc Claflin liếc nhìn Marites, nhếch môi cười: “Ý ta là, bảy ngày sau tỷ có thể có một chút hy vọng.”

Marites siết chặt nắm đấm, cô ta dám thề rằng vị vương đệ này theo đuổi tình yêu không có kết quả là đều có nguyên nhân cả! Anh ở trước mặt đối tượng mình muốn theo đuổi khắt khe như vậy, cả đời sống độc thân cũng xứng đáng!

“Được.” Marites ra sức nhắc nhở bản thân không được kích động, “Ta sẽ đợi đến bảy ngày sau, đến lúc đó đệ không cùng ta trở về, ta sẽ——”

Phó Tuyết Thâm hờ hững nói: “Tỷ lại có thể làm gì được ta?”

“Ta tin là đệ sẽ không muốn nhìn thấy vị nhân loại mà đệ thích kia xảy ra chuyện,” Marites nói, “Ta đã xem qua rất nhiều bộ phim trên Trái đất, chẳng hạn như ‘Iron Man’, ‘Batman’. Đệ biết không, những anh hùng trên phim đó phần lớn đều có một điểm chung, đó là vai phản diện thường bắt cóc nữ chính và treo lên không trung để uy hiếp vai nam chính, sau đó các anh hùng trên phim sẽ đến cứu nữ chính, nhưng đó chỉ là trên phim ảnh, là xã hội không tưởng, đệ cảm thấy nếu đổi lại là đệ thì sẽ có hậu như thế nào? Đệ không thể suốt ngày ở bên cạnh để bảo vệ cho cô ấy, nhưng người mà ta mang đến có thể luân phiên thay ca, không ngủ không nghĩ, chắc chắn sẽ có cơ hội thực hiện. Cho dù đệ có thể cứu cô ấy, đệ cũng sẽ trở thành một phần tử nguy hiểm trong mắt cô ấy. Trái tim của người Trái đất rất mỏng manh, còn người Claflin có thể trải qua muôn vàn thử thách cũng không gục ngã, nhưng người Trái đất có rất nhiều vấn đề, chẳng hạn như bệnh tim mạch vành, tim đập nhanh, lỡ như bị hoảng sợ đến nỗi.....”

Khuôn mặt của Tiểu Phó đột nhiên trở lạnh, hệt như một khối băng.

Anh ngừng động tác trên tay, lạnh lùng nhìn chằm chằm Marites: “Tỷ dám.”

“Hiện tại ta đương nhiên không dám.” Marites nói, “Nhưng đệ phản nghịch cũng một vừa hai phải thôi. Cho dù ta không dám, đến lúc đó đệ chọc giận phụ vương, phụ vương tự nhiên sẽ dám.”

“Marites.” Phó Tuyết Thâm nhìn chằm chằm cô ta, biểu cảm vô cùng lãnh đạm, gằn từng chữ một: “Ta rất nghiêm túc. Nếu tỷ dám dùng một đầu ngón tay chạm vào cô ấy, ta sẽ không tha thứ cho sai lầm của tỷ.”

Bầu không khí đột nhiên ngưng tụ.

Trong không khí dường như có tiếng nổ đùng đùng vang lên.

Nhóm người hạm trưởng ở biệt thự đối diện vì không có thị lực xa tốt như Tiểu Phó, phải lấy kính viễn võng ra để quan sát cuộc nói chuyện của hai vị hoàng trừ.

Hạm trưởng sốt ruột đi tới đi lui: “Tiêu rồi, chẳng lẽ lại sắp đánh nhau sao? Vương tử điện hạ có một người phải làm sao bây giờ? Vấn đề là chúng ta cũng không thể hỗ trợ, nếu hỗ trợ chúng ta sẽ làm trái lệnh của quốc vương bệ hạ, tương đương với phản quốc... Các ngươi nói nghe xem nên làm thế nào đây!”

Tinh Ba rút cỏ đuôi chó trong miệng ra, mặt không cảm xúc nói: “Hình như ngài có hiểu lầm gì về năng lực chiến đấu của ta đúng không?”

Hạm trưởng: “?”

Tinh Ba chỉ vào trán mình: “Ba lần, lần nào ta cũng không thể phản lại  được, trực tiếp bị ấn đầu xuống đất. Ý của ngài là vương tử điện hạ có thể dễ dàng đánh thắng ta, nhưng không thể đánh bại song song Marites và 40 lính đánh thuê kia? Ngài đang sỉ nhục ta đấy.”

Hạm trưởng: “Nói cái quái gì vậy? Vòng tới vòng lui nghe chẳng hiểu gì cả, có thể nói tiếng người được không?”

Raymond run rẩy nói: “Ý của đội trưởng là kêu ngài không cần lo lắng cho vương tử điện hạ, thay vì thế chi bằng ngài tự lo lắng cho bản thân, xem kế tiếp nên chọn lập trường nào.”

Ánh mắt của hạm trưởng lại một lần nữa thông qua kính viễn vọng nhìn về phía biệt thự đối diện.

Chợt nhận ra những tia lửa văng khắp nơi cuối cùng cũng dịu đi đôi chút, Marites đã lùi lại một bước.

Marites chẳng qua cũng chỉ uy hiếp trên miệng, chứ thực lòng cô ta rất sợ Phó Tuyết Thâm sẽ thật sự động thủ. Trên thực tế không chỉ có cô ta, mà bầu không khí của 40 võ sĩ đứng phía sau cũng đột nhiên trở nên căng thẳng, không kiềm chế được căng cứng cả người, trán rịnh mồ hôi.

“Ta chỉ đùa chút thôi.” Marites chủ động làm dịu bầu không khí, cười nói: “Lão Cửu, đệ cũng nghiêm túc quá rồi đấy.”

Phó Tuyết Thâm lạnh mặt không cười: “Đùa giỡn khiến đối phương cảm thấy buồn cười mới gọi đùa giỡn, còn chỉ có một mình tỷ cảm thấy buồn cười thì chính là khiêu khích.”

“OKK.” Marites giơ hai tay lên: “Ta xin lỗi đệ vậy.”

Phó Tuyết Thâm tiếp tục tắm cho con chó.

“Vậy thì,” Marites nhìn quanh một vòng, “Trong khoảng thời gian này ta sống ở đâu? Dù sao cũng đã đến Trái đất rồi, với tư cách là chủ nhà, đệ cũng nên sắp xếp chỗ ở cho ta mấy ngày này chứ hả? Ta muốn đi mua mấy cái túi xách.”

*

Tiểu Phó dĩ nhiên sẽ không để tên xấu xa Marites sống trong nhà Minh Khinh Khinh, anh ném những việc này cho hạm trưởng thu xếp.

Trong căn biệt thự đối diện vẫn còn hơn mười mấy phòng, căn lớn nhất bị Marites chiếm mất, mười mấy căn phòng còn lại đủ để chứa hơn hai mươi mấy võ sĩ.

Còn lại một số người.

Hạm trưởng phải lấy tiền từ tài khoản của vương tử điện hạ, ra ngoài thuê nhà cho bọn họ ở.

Marites đến trung tâm thương mại đi dạo cả một buổi chiều, tận hưởng vô số những ánh mắt ngưỡng mộ của giống đực Trái đất dành cho cô ta. Cảm nhận được một chút niềm vui khi du lịch tới Trái đất, tới sẩm tối, khí thế kiêu căng trên người cô ta cũng không còn hống hách như lúc sáng nữa.

Dùng bữa tối xong, cô ta đến chỗ Phó Tuyết Thâm, định xem thử giống cái nhân loại khiến lão Cửu điên đảo tâm hồn rốt cuộc trông như thế nào.

Phó Tuyết Thâm lười quan tâm đến cô ta, chỉ cúi đầu tập trung nghiên cứu vài cuốn sách.

Marites liếc mắt nhìn sang. Vì chưa thể học ngay ngôn ngữ Trái đất nên cô ta chỉ có thể lờ mờ nhận ra cái gì mà ‘Cẩm nang cho thiếu nam anh tuấn theo đuổi người khác’, ‘Quy tắc để zombie bá đạo theo đuổi vợ’, ‘Học được ba cách này những cô gái trẻ sẽ lập tức phải lòng bạn’.

Cô ta: “....”

Khoảng bảy giờ tối, từ xa xa có tiếng xe ô tô truyền tới đây.

Marites còn chưa rõ là xe của ai thì đã thấy lão Cửu đang ngồi trên sô pha thay đổi sắc mặt, ngồi thẳng lưng dậy, sửa sang lại bộ quần áo ngủ, còn gạt gạt vén vén mái tóc.

Khí chất lạnh lùng và phong cách mạnh mẽ của ban ngày lập tức biến mất, thay vào đó là một phong cách vui tươi hớn hở.

Nếu phải sử dụng một phép so sánh để diễn tả, thì chính là một con sư tử hung dữ không chỉ biết cắn người mà còn một phát tát chết người trong nháy mắt biến thành một con chó ngoan ngoãn, hiền lành với đôi mắt sáng lấp lánh.

Sau đó, Tiểu Phó liền dịch chuyển ra bãi cỏ bên ngoài, bước tới mở cửa chiếc xe kia, ngượng ngùng nói: “Em về rồi đấy à, anh đã tắm xong cho Đản Đản rồi đấy.”

Marites: “.....”

???

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi