TA LÀ THẦN CẤP ĐẠI PHẢN PHÁI


Bây giờ Tần Cửu Ca đang nhìn Diệp Trần với vẻ mặt hơi mang theo ý cười, thấy lúc này tuy rằng ngoài mặt hắn ta không có vẻ gì kích động quá lớn, nhưng biểu cảm rất nhỏ trên gương mặt cho thấy tâm trạng của hắn lúc này đang rất khẩn trương.

Cũng đúng thôi, ở nơi này không có người nào nhận ra miếng ngọc bội này hiển nhiên có thể bị hắn tóm được đằng chuôi, loại chuyện mua được bảo vật rất tốt với cái giá cực rẻ này thật sự khiến cá nhân vô cùng hưng phấn.

Ngay khi miếng ngọc bội được cầm lên Tần Cửu Ca đã biết nó là bảo vật gì.

Không thể không nói, loại Khí Vận Chi Tử này quả nhiên có số mệnh nghịch thiên, ngay khi bản thân còn nhỏ bé như thế đã có thể nhặt được một bảo ngọc của Thiên Tôn.

Không sai, miếng ngọc bội này được luyện chế từ máu của một Thiên Tôn cộng thêm một vài bảo vật trân quý nữa.

Trong miếng ngọc bội này chứa không ít máu của Thiên Tôn, máu của những Thiên Tôn này vô cùng có lợi đối với tu sĩ luyện thể, thời gian dài đeo ngọc có thể từ từ tăng mạnh khí huyết trong cơ thể.

“Tiên Nguyệt, lát nữa ngươi đấu giá miếng ngọc bội đó đi, coi như là tặng cho ta làm quà.

” Tần Cửu Ca mỉm cười nói với Cơ Tiên Nguyệt, đương nhiên không phải bản thân hắn không thể đấu giá được miếng ngọc bội đó, chẳng qua hắn vẫn luôn cảm thấy khiêu khích châm ngòi mối quan hệ giữa nam nữ chính là việc mà hắn vẫn rất thích làm.


Tuy rằng phỏng chừng Khí Vận Chi Tử này không yếu như Khí Vận Chi Tử lần trước, vì một cô gái mà mất sạch Đạo Tâm nhưng cũng chắc hẳn có thể đả kích hắn ta.

Chỉ cần có thể khiến Khí Vận Chi Tử mất Đạo Tâm và tổn hại Khí Vận, hắn sẽ không từ thủ đoạn nào để làm.

Thật ra có đôi khi Tần Cửu Ca cũng nghĩ tại sao mình lại thích lợi dụng những nam nữ chính này, có lẽ vì làm như vậy là cách dễ nhất để phá hỏng Đạo Tâm và Khí Vận của những Khí Vận Chi Tử này.

Nhưng nếu như gặp phải những Khí Vận Chi Tử sát phạt quyết đoán, mất hết tính người đó thì lại vô dụng.

Chẳng qua theo quan sát của Tần Cửu Ca, Diệp Trần này cũng không phải loại Khí Vận Chi Tử không coi nữ chính là chuyện to tát gì, cho dù hắn ta thảo phạt quyết đoán nhưng trong lòng vẫn có một chỗ nhất định cho Cơ Tiên Nguyệt.

Kiểu này thì dễ xử thôi, loại Vận Khí Chi Tử trong lòng có sự ràng buộc là dễ đối phó nhất, có ràng buộc có nghĩa hắn có chỗ yếu mềm.

“Được, có thể!” Khi Cơ Tiên Nguyệt ở bên cạnh Tần Cửu Ca nghe thấy câu nói này rõ ràng có hơi không biết phải làm sao, giọng đáp lại cũng hơi kích động.

Công tử kêu mình đấu giá thứ này làm quà tặng cho hắn.

Lúc này cả người Cơ Tiên Nguyệt ngây ra đó, trong lòng không ngừng vang lên lời Tần Cửu Ca muốn mình tặng quà cho hắn.

Kêu mình tặng quà cho hắn.

Cơ Tiên Nguyệt cũng không cho rằng Tần Cửu Ca không thể tự mình mua được nên mới lấy lý do kêu nàng ta tặng cho hắn làm quà.

Lẽ nào Tần công tử cũng có hảo cảm với mình sao?Cơ Tiên Nguyệt vừa nghĩ đến đây vẻ mặt càng hoang mang hơn, tim đập cũng càng dữ dội hơn.

Nhưng rất nhanh nàng ta đã tỉnh lại trong nụ cười mỉm của Tần Cửu Ca.

Cơ Tiên Nguyệt lập tức đỏ mặt, trực tiếp hô với bên dưới: “Mười nghìn Linh Thạch.


”Bây giờ trong lòng nàng ta vô cùng kích động và hưng phấn, cũng mặc kệ cái giá hiện tại của miếng ngọc bội mới chỉ là mấy nghìn Linh Thạch mà nàng ta đã trực tiếp tăng vọt đến mười nghìn.

Theo quan điểm của Cơ Tử Nguyệt, chỉ cần Tần công tử thích đừng nói là thứ mười nghìn Linh Thạch mà thứ hàng trăm hàng ngàn Linh Thạch nàng ta cũng muốn mua cho Tần công tử.

“Mười nghìn Linh Thạch.

” Lúc này giọng nói của Vạn lão hô lên, vẻ mặt có hơi kích động, không ngờ thứ vốn tưởng sắp thành hàng tồn lại trực tiếp có người ra giá cao đến mười nghìn, lần này hắn ta có thể nhận được không ít tiền hoa hồng rồi đây.

“Tiên Nguyệt ra tay sao?”“Tiên Nguyệt của kiếp trước cũng ra tay nhưng cái giá ra tay không cao, chỉ cần mình nâng giá cao lên Tiên Nguyệt chắc hẳn sẽ từ bỏ.

” Diệp Trần nhìn phòng bao số một trên cùng và nói, hành động ra tay của Tiên Nguyệt thật ra cũng nằm trong dự đoán của hắn ta, dù sao kiếp trước miếng ngọc bội này cũng là thứ Cơ Tiên Nguyệt có được.

“Mười hai nghìn.

” Giọng nói thô kệch của Diệp Trần truyền ra từ trong phòng bao bên dưới lầu các.

“Mười hai nghìn, còn có người ra giá cao hơn.

” Khi Vạn lão nghe được giọng nói này màu sắc trên mặt cũng càng thêm hồng hào, hắn ta lại có thể thêm được không ít tiền phần trăm.


“Ba mươi nghìn.

” Lúc này Cơ Tử Nguyệt cũng không thay đổi sắc mặt trực tiếp tăng thành mười tám nghìn Linh Thạch, dù sao đây cũng là thứ Tần công tử muốn, về hoàng cung hoàn toàn có thể tìm Hoàng gia gia chi trả.

Cho dù không thể chi trả thì nàng cũng sẽ đào hết gia sản để mua miếng ngọc bội này, không vì cái gì hết chỉ là vì Tần công tử thích là được.

Lúc này, sắc mặt của Diệp Trần ở tầng dưới lầu các có hơi u ám, không phải chứ, kiếp trước của mình từng có lần tình cờ hỏi Cơ Tiên Nguyệt có được miếng ngọc bội này thế nào.

Nàng ta đã nói khi mình nhàm chán nhìn thấy miếng ngọc bội khá đẹp nên mua, cũng không bốn bao nhiêu Linh Thạch cơ mà.

Sao Tiên Nguyệt của hiện tại lại có lòng muốn giành được miếng ngọc bội này mạnh như vậy.

Lẽ nào Tiên Nguyệt của kiếp trước nói dối hắn?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi