TA MAN HOANG BỘ LẠC



Trong trời sao hoang vắng bỗng có một luồng sáng vụt qua, bùm một tiếng xuyên qua một mảnh ngôi sao to lớn, chớp mắt bay đi.

Nhìn kỹ thì luồng sáng kia thế nhưng là một người.

Người này đúng là Cổ Trần đã rời khỏi Ma Vụ Tinh vân, một đường phá vỡ trời sao, rời khỏi nơi đó.

Cổ Trần để Hỗn Độn hồ ở lại chỗ đó, vật nhỏ này luôn ngủ, hắn cảm thấy không thể để nó tiếp tục lười biếng như vậy, dứt khoát bỏ lại Loạn Tinh hải.

Thực lực của Hỗn Độn hồ là điều không thể nghi ngờ, chẳng qua hơi lười, có lẽ mới ra đời không lâu, giống trẻ sơ sinh, tóm lại Cổ Trần trực tiếp ném Hỗn Độn hồ ở lại đó, mài giũa nó.


Vật nhỏ tội nghiệp, cứ như thế bị Cổ Trần bỏ lại Loạn Tinh hải, nhân danh rèn luyện, thật ra là khiến nó trưởng thành.

Còn bản thân Cổ Trần thì chạy đi Đệ Bát Thiên vực, bởi vì Mỹ Đỗ Toa còn bị nhốt trong Bích Lạc hải, nhất định phải đi cứu ra.

“Cứu Mỹ Đỗ Toa ra trước rồi mới nghĩ biện pháp giải quyết Hải Thần.

”Dọc đường đi, Cổ Trần đều đang suy nghĩ làm cách nào phá vỡ cục diện hiện tại.

Loạn Tinh hải là một chỗ không tệ, nhưng không phải tuyệt đối.

Hắn muốn một nơi càng tốt hơn, khiến Thiên giới có thể an toàn lớn lên, tốt nhất không cần bị Cửu Thiên phát hiện.

Như vậy mới có thể âm thầm phát triển, có đủ thực lực thì mới chống lại Cửu Thiên được, lỡ như vừa lên đã bị đập bẹp thì buồn cười.

Ý tưởng của Cổ Trần rất đơn giản, âm thầm lặng lẽ phát triển bên ngoài phạm vi tầm mắt theo dõi của Cửu Thiên, dưới có Man Hoang chinh phạt Hỗn Độn Giới hải trưởng thành, trên có Thiên giới lặng lẽ chiếm đoạt các Thần quốc.

Lại có U Minh Địa giới lặng lẽ thẩm thấu các phương thế giới, lớn mạnh chính mình, từng bước một cố gắng hết sức nhanh chóng trưởng thành đến trình độ đủ sức đối kháng Cửu Thiên.

“Nhân tộc quá ít, nhất định phải tìm được một ít cường giả Nhân tộc.

”Nghĩ đến điều này là Cổ Trần không kiềm được đau đầu, Nhân tộc thảm quá, nguyên Thượng giới mà không tìm được bao nhiêu Nhân tộc tồn tại.


Hơn nữa có Nhân tộc bị các Thần quốc xem như tài nguyên giao dịch nô lệ, con dân Thần quốc chăn nuôi, đều là thần nô.

Điều này khiến trong lòng hắn rất khó chịu, Nhân tộc cần có căn cơ và tộc đàn của mình mới được, tiếp tục như vậy thì sao mà vùng lên được?Thượng giới to lớn, tìm được tin tức toàn là Nhân tộc điêu linh, trốn đông trốn tây, rải rác rối loạn, căn bản không thể tụ tập ra thế lực có sức mạnh bao lớn.

Dù sao Nhân tộc trong chư thiên vạn giới bị diệt gần hết, cường giả Nhân tộc có thể đến Thượng giới cơ bản là chết một người là thiếu một người.

“Lão già thối kia chắc chắn tụ tập một đoàn cường giả Nhân tộc, những cường giả Nhân tộc cũ giấu ở nơi nào đó, tìm được bọn họ thì còn có một tia hy vọng.

”Cổ Trần đạp trời sao, giẫm lên thiên thạch khô cạn, một đường xuyên qua hư không trống rỗng hắc ám, đi qua từng mảnh tinh vực vỡ nát.

Những tinh vực này có tinh vân rách nát, tinh vực tán loạn, từng ngôi sao không có sinh cơ, ngẫu nhiên có mấy sinh vật cường đại ẩn hiện tại đây.

Vèo!Cổ Trần hóa thành một luồng sáng bay đi, xuyên qua dải thiên thạch hỗn loạn ở phía trước, một đoàn tinh vân héo rút, bên trong hoàn toàn bị đánh nát.

Nơi này từng có một Thần quốc phồn thịnh, tiếc rằng bây giờ tất cả tan hoang, trung tâm Thần quốc bị rút lấy mang đi.

Nói đến cũng kỳ, Thần Linh mở mang Thần quốc chỉ có thể tính là một tinh hệ Thần quốc nho nhỏ, Thần Linh mạnh hơn một chút thì có đại Thần quốc.

Chúng giống như từng mảnh tinh vân, tinh hệ, tinh hạch trong vũ trụ tổ hợp thành Thượng giới bao la, vô biên vô hạn.

Ba ngày sau, Cổ Trần ngừng lại trên một mảnh trời sao, nhìn mảnh nhỏ ngôi sao rách nát xung quanh, ước chừng đã rời khỏi phạm vi Đệ Ngũ Thiên vực.


“Thêm một tháng nữa hẳn là có thể chạy tới Đệ Bát Thiên vực.

”Cổ Trần đứng trên một mảnh thiên thạch, nhìn trời sao hoang vắng bốn phía, lòng thầm tính toán cự ly và phương hướng chỗ Đệ Bát Thiên vực.

Thật ra trong Thượng giới có một số địa điểm truyền tống tinh vực, ví dụ Thần Linh xây dựng một ít tinh môn, có thể liên kết với các tinh vực, thậm chí kết nối với các Thiên vực.

Nhưng thân phận của Cổ Trần không cho phép hắn đi vào, đi là chắc chắn bị lộ, khi đó hơi phiền phức, hắn không muốn như vậy.

Trước mắt quan trọng nhất là lặng lẽ phát triển, ưu tiên giải quyết chuyện hiện tại, thứ khác phải cố tránh cho phức tạp.

Cho nên, Cổ Trần buộc phải vượt hư không, vượt hư không trong Thượng giới bao la là một việc lâu dài mà cực kỳ khô khan.

Dù mạnh như Cổ Trần, dựa vào sức mạnh của mình vượt qua cũng cần mất thời gian rất lâu từ khu vực này vượt qua khu vực khác.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi