TA MAN HOANG BỘ LẠC



Nàng có chút buồn cười nhìn Cổ Trần, vị này không hề thay đổi, gì đều có thể liên hệ đến ăn, không nghe lời, ăn, không thần phục, ăn.

- Ta đi đây.

Mỹ Đỗ Toa sâu thẳm nhìn Cổ Trần một cái, xoay người bước ra một bước, trong trời sao tràn ngập hơi lạnh giá.

Nàng từng bước một đạp trời sao đi tới, thân hình dần dần trở nên mông lung, từng luồng sáng lạnh càn quét, bao phủ thân thể của nàng, nhìn không rõ ràng.

Toàn bộ trời sao đều bị đóng băng.

Cổ Trần đứng yên nhìn Mỹ Đỗ Toa đi xa.

- Mỹ Đỗ Toa, nàng từng nói muốn sinh một em bé cho ta, lần sau gặp mặt nhớ thực hiện lời hứa.


Giọng của Cổ Trần bỗng xuyên qua trời sao truyền đến, khiến Mỹ Đỗ Toa hơi khựng lại, toát ra hơi lạnh buốt giá đóng băng bốn phía.

Hứa hẹn? Lời hứa gì?Đương nhiên là ngày xưa Mỹ Đỗ Toa thay Cổ Trần vào hư không từng nói rằng muốn sinh một em bé cho hắn.

Trên mặt Mỹ Đỗ Toa thoáng hiện nét xấu hổ bực dọc, lạnh lùng trừng Cổ Trần một cái, không nói tiếng nào, hóa thành luồng sáng lạnh lướt qua tinh vực, chớp mắt biến mất tăm.

Hiện trường chỉ để lại từng mảnh ánh sáng lạnh đóng băng hư không, còn có hơi sương lạnh sót lại, thật lâu mới tán đi.

- He he.

Cổ Trần cười gian nhìn Mỹ Đỗ Toa biến mất như bay đi, nói thật ra, trong lòng hắn có chút không nỡ.

Nhưng không có biện pháp, Mỹ Đỗ Toa là một Nữ Hoàng bá khí cứng rắn, có chủ kiến, việc nàng đã quyết định thì không thể nào thay đổi.

Nàng có ý tưởng và suy xét của riêng mình, nàng muốn đi thì chẳng ai ngăn được, đây cũng là lý do lớn nhất Cổ Trần không giữ lại nàng.

“Mỹ Đỗ Toa, trân trọng, hy vọng tương lai nàng và ta còn cơ hội gặp lại.

”Cổ Trần lặng lẽ nghĩ rằng, hít sâu một hơi, cả người tinh khí thần rung lên, chém đứt tất cả tâm tư và tạp niệm, hoàn toàn khôi phục lại.

Hắn có con đường của mình, không ai nói trước được tương lai ra sao.

Từ lúc bị hố bước lên con đường không lối về này, Cổ Trần biết ngay chính mình không xuống được, càng không cách nào quay đầu, chỉ có thể thẳng tiến không lùi, hoặc là thành công, hoặc chết, không thể nào lui về phía sau.

Làm Nhân Hoàng, Thiên Đế, Cổ Trần cả đời này định sẵn cô độc, hắn phải gánh quá nhiều, thậm chí có thể nói không phải bản thân hắn muốn gánh.


Vèo!Cổ Trần đứng yên thật lâu rồi mới dứt khoát xoay người, đạp vỡ hư không một bước chợt lóe, biến mất trong biển sao sâu thẳm mênh mông.

Hắn đi chuyến này là bước lên con đường không lối về chinh phạt Cửu Thiên, tình trường nhi nữ, sống và chết đã không còn quan trọng với hắn.

Lúc này, trong mảnh trời sao khác, một bóng dáng yểu điệu âm thầm nhìn trời sao bao la bên này, trong con mắt lấp lóe một lũ phức tạp.

- Nữ chủ nhân, hay là chúng ta đi theo chủ nhân đi! Răng rắc!Trên cổ tay vang tiếng giòn vang, Tinh linh mới vừa nói xong đã bị đóng băng, miệng phun ra hơi lạnh, thân hình như hạt châu run cầm cập.

“Ôi chao, nữ chủ nhân đáng sợ quá!”Tinh linh thầm kêu rên, tội nghiệp nhìn Mỹ Đỗ Toa, vị này có lẽ thủ đoạn càng gắt hơn Cổ Trần.

Hở chút là đóng băng nó, làm nó hơi kinh hồn táng đảm, khóc không ra nước mắt.

- Còn lảm nhảm nữa là nấu ngươi.

Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng nhìn chằm chằm nó, Tinh linh sợ đứng tim, lập tức im tiếng.

Sợ quá, không dám chọc.

Nó tội nghiệp nhìn Mỹ Đỗ Toa, chỉ muốn chết cho rồi, sao nữ chủ nhân này giống hệt chủ nhân, hở chút đòi nấu nó.

- Phù.

Mỹ Đỗ Toa nhẹ thở ra hơi lạnh, trở lại dáng vẻ lạnh như sông băng, xoay người bước ra một bước, người đã biến mất không thấy.

Trên đường đi, Tinh linh cẩn thận dè dặt hỏi:- Nữ chủ nhân, chúng ta định đi đâu vậy? Ta đói, muốn ăn cái gì.


- Đi Cực Hàn Băng vực, ngươi đói cũng ráng nhịn cho ta.

Mỹ Đỗ Toa nói xong bước chân không ngừng, tốc độ ngược lại càng nhanh mấy phần.

Tinh linh không nói chuyện, mắt nhắm lại dứt khoát ngủ, gặp phải hai chủ nhân như vậy thật sự là xui xẻo tám đời.

Nam chủ nhân đỡ chút, lúc trước còn được ăn một bữa ngon, nhưng qua tay tặng nó cho người khác, làm nó hơi khổ sở, đau lòng.

Nhưng nữ chủ nhân liền càng thêm đáng sợ, thậm chí có loại cảm giác bị ngược đãi, khiến Tinh linh chỉ có thể ở trong lòng kháng nghị.

Ở bên kia, Cổ Trần đang xuyên qua mảng lớn tinh vực, đi hướng khu vực tràn ngập chưa biết và nguy hiểm.

Mục tiêu của hắn là Hỗn Độn Cổ vực, một nơi tràn ngập nguy cơ nhưng chất chứa kỳ ngộ to lớn, càng là điểm bắt đầu cho bước tiếp theo.

Cổ Trần cần đến chỗ đó, dẫn Thiên giới lên, chính thức bước lên con đường đối kháng Cửu Thiên.

Thượng giới là một vùng đất dữ cực kỳ cổ xưa xa xăm trong Thượng giới, bên trong chất chứa vô số nguy cơ, hung hiểm vô cùng.

Ngay cả Thần Linh Cửu Thiên cũng không muốn đến gần, nơi đó cất giấu bí mật to lớn, nghe đồn trong Hỗn Độn Cổ vực giấu bí mật của Khởi nguyên.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi