TA MAN HOANG BỘ LẠC



Sau đó Cổ Trần đột nhiên thét dài một tiếng, Hỗn Độn quang mang vô lượng tuôn ra từ trong cơ thể, hai tay hắn đan vào nhau, đánh ra từng đạo hoa văn u ám.

Đó là hoa văn đại đạo, ngàn vạn đại đạo hội tụ lại, ba nghìn hoa văn hợp thành một, một luồng ánh sáng vô thượng tuôn ra từ trong cái kén đại đạo kia.

Răng rắc!Cả người Cổ Trần dung nhập vào trong đó, trong nháy mắt đã xé rách cả bầu trời, dùng tư thế không thể ngăn cản nổi đánh xuyên qua thân thể Thời Không Cự Thú.

Tiếng “Phụt phụt” vang lên, trong nháy mắt cái đuôi của con cự thú kia đã bị đánh bay, ngã xuống thời không trùng điệp biến mất không thấy đâu nữa, máu tươi vô tận vương vãi.


- Gào…Thời Không Cự Thú phát ra một tiếng rít gào thảm thiết, vô cùng thống khổ, cái đuôi của nó vậy mà lại bị một chiêu chặt đứt, không thể ngăn cản được.

Vệt ánh sáng kia xuyên qua thân thể Thời Không Cự Thú, trong nháy mắt mang theo một vệt máu tươi đẹp, cả thời không cũng bị đâm xuyên, không ngừng lắc lư, liên tiếp sụp đổ.

Ầm ầm! Quang mang vô tận, dần dần hóa thành bóng người Cổ Trần, nhìn có vẻ hơi chật vật, khí tức cũng giảm xuống một mảng lớn, phân thân Thâm Uyên tách ra khỏi cơ thể, khí tức cũng giảm đi rất nhiều.

Khí tức của hai người đều hỗn loạn, sắc mặt tái nhợt nhìn con Thời Không Cự Thú đáng sợ kia, nó vẫn nằm yên ở đó không nhúc nhích, hai mắt trợn trừng, ánh mắt trống rỗng vô hồn.

Giống như no đã mất đi ý thức, cả người đều bị đông cứng lại, giống như một bộ thi thể nằm vắt ngang ở nơi giao hội hàng tỷ dòng sông thời không, không hề có động tĩnh gì.

Từ chỗ cái đuôi bị đứt gãy tuôn ra vô số huyết dịch, mỗi giọt huyết dịch đều ẩn chứa khí tức thời không, khiến hai mắt Cổ Trần sáng lên.

- Nuốt!Không nói hai lời, Cổ Trần trực tiếp triển khai cướp bóc, thôn phệ vô số huyết dịch của Thời Không Cự Thú vương vãi khắp nơi, hút vào trong người để luyện hóa, lập tức bổ sung lại tiêu hao to lớn trong cơ thể.

Gần như chỉ trong nháy mắt Cổ Trần đã khôi phục lại như cũ, có thể nói là, huyết dịch của Thời Không Cự Thú ẩn chứa năng lượng quả thực dồi dào đến mức đáng sợ.

- Nó chết rồi sao?Thâm Uyên lộ ra vẻ mặt kinh hãi hỏi.


Hắn nhìn Thời Không Cự Thú không hề có động tĩnh gì, hiển nhiên là không thể xác định được nó đã chết hay chưa.

Nhưng Cổ Trần lại lắc đầu:- Không chết được, nó quá cường đại, gần như đã dung nhập trong hàng tỷ dòng sông thời không rồi, muốn giết chết nó, trừ khi hủy diệt hàng tỷ dòng sông thời không kia đi mới có thể làm được.

Nghe thấy điều này, Thâm Uyên sợ ngây người, ánh mắt kinh hãi nhìn Thời Không Cự Thú.

Thứ này, vậy mà vẫn không giết được?Một chiêu vừa rồi của bản tôn Cổ Trần, chính là át chủ bài cường đại nhất, đáng sợ nhất, dưới một chiêu ấy, Thời Không Cự Thú cũng bị chém chết ý thức.

Nhưng một chiêu đáng sợ như vậy, vẫn không thể giết chết được Thời Không Cự Thú như cũ, bởi vì nó đã dung nhậpvào trong hàng tỷ dòng thời không từ lâu rồi, rất khó có thể giết chết được.

Trừ khi dùng một chiêu hủy diệt cả hàng tỷ dòng thời không, nếu không, không có cách nào chân chính giết chết được con cự thú đáng sợ này, chẳng mấy chốc nó sẽ hội tụ ra được ý thức hoàn chỉnh tử trong hàng tỷ dòng thời không kia.

Giống như nó có năng lực trọng sinh vô hạn, căn bản không thể giết chết được nó, muốn làm được điều này, nhất định phải phá hủy cả hàng tỷ dòng thời không cùng một lúc.

Nhưng hiện giờ Cổ Trần không làm được đến mức ấy, muốn dùng một chiêu hủy diệt hàng tỷ dòng thời không, trước mắt căn bản hắn không làm được, có lẽ trong tương lai đạt đến cấp bậc cao hơn hắn sẽ có thể làm được.

- Vậy phải làm sao bây giờ?Thâm Uyên cảm thấy có chút lo lắng không yên.


Cự thú đáng sợ như vậy, nếu như không thể giết chết trong lòng hắn khó có thể yên tâm.

Có điều Cổ Trần lại không nghĩ như vậy, Thời Không Cự Thú cường đại đáng sợ, tuy giết không chết, nhưng lại có một thứ tốt khiến hắn thèm nhỏ dãi.

Đó chính là bản nguyên của Thời Không Cự Thú, nếu như thôn phệ nó, lĩnh ngộ về Thời Không đại đạo của bản thân ắt sẽ tăng lên một đỉnh cao mới.

Ầm!Một bên khác, Thiên Đế nhân cơ hội hai người Cổ Trần và Thâm Uyên ngăn cản Thời Không Cự Thú, lái Vĩnh Hằng Chi Chu cuối cùng cũng xuyên qua được khu vực giao hội của hàng tỷ dòng thời không, thành công tiến vào trong khởi nguyên.

Nhìn thấy cảnh này, lo lắng trong lòng Cổ Trần mới được buông lỏng, ánh mắt hắn lại lần nữa rơi vào trên người Thời Không Cự Thú.

Lúc này, hai mắt trống rỗng vô hồn của Thời Không Cự Thú đột nhiên ngưng tụ lại, vô số quang mang cường đại lít nha lít nhít từ trong hàng tỷ dòng thời không xông đến, tụ lại.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi