TA MAN HOANG BỘ LẠC



Một vị Bát Thủ Thôn Thiên Thú cường đại lại bị Ma Chủ xử lý như vậy.

Có Ma Bia vô thượng trấn áp, Bát Thủ Thôn Thiên Thú căn bản không có cách nào chống lại được, đối mặt với Ma Chủ chỉ có thể bị chém giết tàn nhẫn.

- Gào!Cảnh tượng này rơi vào trong mắt vô số dị thú khác, nhất thời tạo ra rối loạn kịch liệt, vô số dị thú khủng hoảng gào thét vang trời.

Thậm chí có một vài con còn trực tiếp xoay người bỏ chạy, hoàn toàn không có ý định tiếp tục ở lại tiến công Vĩnh Hằng Chi Chu nữa.

Mất đi vị Bát Thủ Thôn Thiên Thú cường đại nhất kia rồi, đám còn lại căn bản không có bao nhiêu uy hiếp, đàn thú lập tức hỗn loạn.


Có điều bọn chúng là dị thú bị ô nhiễm, bọn chúng không chạy trốn, ngược lại càng trở nên điên cuồng hơn, vẫn ngang nhiên xông về phía đám người Cổ Trần.

- Muốn chết!Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, nhẹ nhàng vươn một bàn tay ra, năm ngón tay mở rộng.

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, bàn tay khẽ quét qua Hỗn Độn, chộp tất cả đám dị thú mạnh mẽ kia vào trong lòng bàn tay.

- Gào!Có dị thú hoảng sợ rống to, giãy dụa muốn chạy trốn ra ngoài.

Kết quả lại bị năm ngón tay của Cổ Trần bóp chặt, “Bộp” một tiếng đã vỡ nát, hóa thành một đám bản nguyên tinh khiến bị hắn hút sạch.

Thôn phệ xong mấy con dị thú mạnh mẽ kia, Cổ Trần cảm thấy tu vi, thể phách của mình, tăng thêm một chút.

Đừng thấy chỉ tăng một chút xíu thôi, đã đến bước này rồi, tăng lên một chút thôi cũng rất đáng quý.

Sau khi nhẹ nhàng giải quyết đám Hỗn Độn dị thú cường đại nhất kia, ánh mắt hai người Cổ Trần, Thiên Đế càng trở nên sâu sắc, đáng sợ hơn.

- Có phát hiện ra điều gì không?Cổ Trần khẽ hỏi một câu.

Thiên Đế ở bên cạnh cau mày, có chút nghi ngờ nói:- Không, sau khi luyện hóa liên tục hồn phách của mấy con dị thú cường đại, trong ý thức, trong trí nhớ của bọn chúng không có gì không ổn cả.


Đáng tiếc, không phát hiện ra được bất kỳ thứ gì.

- Không có sao?Cổ Trần nhíu chặt mày lại, cảm thấy có chút phiền phức.

Tuy không có cách nào thu hoạch được tin tức tình báo từ bàn tay đứng sau đám dị thú này, nhưng trong lòng Cổ Trần cũng đã có suy đoán đại khái, có lẽ bọn chúng bị nguồn ô nhiễm khống chế.

Chỉ tiếc Cổ Trần không có cách nào biết được vị trí của nguồn ô nhiễm, càng không có cách nào biết đám sinh vật này có phải do nguồn ô nhiễm đang khống chế hay không?- Ai đang khống chế bọn chúng?Cổ Trần nghi ngờ.

Thâm Uyên, Ma Chủ, Thiên Đế đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, vì sao không thể tìm ra được những chuyện đã xảy ra từ trong trí nhớ của bọn chúng?- Lại là Thượng Thương sao?Thâm Uyên cẩn thận hỏi.

Ma Chủ vừa quay lại, nghe thấy thế lập tức phản bác:- Không thể nào là Thượng Thương được, trừ khi nó chính là nguồn ô nhiễm, nếu không tuyệt đối không thể nào là nó.

- Ngươi xem đi, đám Hỗn Độn dị thú, hung vật này, không có một con nào là không bị thứ thần bí không rõ kia ô nhiễm, hoàn toàn chính mà một đám Hung thú bị ô nhiễm.

Nói đến đây, Ma Chủ dừng một chút rồi mới nói tiếp:- Ta đoán, kẻ đứng sau đám dị thú này chắc chắn là nguồn ô nhiễm, chỉ có nguồn ô nhiễm mới có thể có năng lực ô nhiễm ăn mòn, thậm chí khống chế bọn chúng.

Nghe thấy hắn nói như vậy, trong lòng đám người Cổ Trần, Thiên Đế đều đã có suy đoán.

Nguồn ô nhiễm, chính là kẻ ô nhiễm vô số sinh vật, cường giả trong hỗn độn, sau đó khống chế đám sinh vật cường đại bị ô nhiễm này.


- Chính chủ không xuất hiện, ngược lại phái một đám tiểu quái ra.

Cổ Trần im lặng lắc đầu, nghiêm túc nói:- Truyền lệnh xuống, giết sạch đám dị thú đột kích này, tuyệt đối không được lưu lại một tai họa ngầm.

- GiếtVĩnh Hằng Chi Chu bị bao quanh bốn phương tám hướng, ngay cả một giọt nước cũng không lọt, trong Hồng Hoang Thiên giới, Nhân tộc, và cả chúng sinh tinh nhuệ, cường giả trong Hồng Hoang, thi nhau phát ra lực lượng của bản thân, bắt đầu giết hại.

- Giết sạch bọn chúng!Từng tiếng gào thét đầy giận dữ truyền đến, Hồng Hoang mạnh mẽ phản kích, đánh cho đám dị thú kia tan tác.

Bởi vì con Bát Thủ Thôn Thiên Thú kia đã bị chém giết, đám Dị Thú Vương cường đại còn lại cũng bị giết, cho nên khiến cả đàn thú rơi vào trong hỗn loạn.

Có điều có một cỗ lực lượng đứng sau thao túng bọn chúng, cho nên đám dị thú này không chạy trốn, cũng không kinh hoảng, ngược lại còn điên cuồng lộ ra răng nanh dữ tợn của mình.

Nhìn trận đại chiến trước mắt, Cổ Trần không lo đánh thắng hay không, điều duy nhất khiến hắn lo lắng chính là kẻ đứng sau đám dị thú bị ô nhiễm này.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi