TA MAN HOANG BỘ LẠC



Trong mắt nàng ta lóe lên tinh quang, cười duyên nói:- Nhân Hoàng, không ngờ vậy mà ngươi đã thu phục được Hỗn Độn Hồ, còn giết Thanh Hồ nữa, đúng là thú vị thật.

Người thanh niên bên cạnh, chính là Cổ Trần.

Sau khi rời khỏi Thú Sào, vốn dĩ hắn định trực tiếp quay về Vĩnh Hằng Chi Chu, nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hắn trực tiếp chuyển hướng đi tới Phong Sào, một trong chín Hung Sào.

Người trước mặt hắn, chính là Phong Hậu, chủ nhân của Phong Sào, vị này là một trong Hỗn Độn chín hung, là kẻ hung nhất, độc nhất, không có người thứ hai.


- Ngươi nhúng tay Hồng Hoang, để lại một đạo Trùng Hậu phân thân, là muốn làm gì?Cổ Trần nhẹ nhàng hỏi một câu.

Ánh mắt Phong Hậu lóe lên, cười nói:- Nhân Hoàng cứ đùa, chẳng qua là ta chỉ muốn giữ lại một phần sinh cơ, để tránh biến thành tro bụi thôi mà.

- Đây là một chút mật ong mà Phong Sào phải mất mười tỷ năm mới thai nghén sinh ra, Nhân Hoàng, mời dùng thử.

Nói xong, Phong Hậu đổ đầy cho Cổ Trần một chén chất lỏng màu vàng kim trong suốt sáng long lanh, mùi thơm nức mũi, thấm sâu vào lòng người.

Cổ Trần kinh ngạc nhìn một chén chất lỏng màu vàng óng trước mắt, đó là mật ong trân quý nhất, mười tỷ năm mới thai nghén sinh ra được.

Trên đời, chỉ có một phần, đang ở trong tay Phong Hậu.

Thứ này, dù chưa ăn Cổ Trần đã cảm nhận được loại khí tức bản nguyên vô cùng tinh khiết cường đại bên trong, ẩn chứa Hỗn Độn bản nguyên cực kỳ to lớn.

Còn có cả một cỗ lực lượng Khởi Nguyên, đúng là hiếm có.

- Thứ này, người bình thường ngửi một chút, có thể tăng trăm vạn năm tuổi thọ, ăn một giọt, có thể tăng một trăm triệu năm tuổi thọ, uống hết một chén, có thể sống mười tỷ năm.


”Phong Hậu mang vẻ mặt bình thản nói, thứ nó bỏ ra chiêu đãi Cổ Trần, coi như là thứ tốt nhất rồi.

Cổ Trần cũng có chút bất ngờ, hắn không nghĩ tới Phong Hậu sẽ lấy ra thứ này, khiến hắn có chút câm nín, thiếu chút nữa mắt đã trợn trắng.

Thứ này của ngươi so với Nhân Tham Quả, so với Bàn Đào còn lợi hại hơn đó.

Cổ Trần nếm thử một miếng nhỏ, lập tức cảm nhận một cỗ lực lượng bản nguyên mênh mông đang lan tràn khắp thân thể, rót vào từng tế bào trên người hắn.

Còn có một cỗ lực lượng Khởi Nguyên, đang cải tạo thân thể, chẳng qua thân thể hắn quá cường đại, căn bản không có hiệu quả lớn lắm.

Có điều hắn đã xác định, người bình thường ăn vào, đừng nói sống mười tỷ năm, mà trực tiếp biến thành tro bụi mới là thật, bởi vì căn bản người bình thường sẽ không chịu nổi, sẽ tan rã ngay tại chỗ.

- Không biết, lần này Nhân Hoàng đến đây, là vì chuyện gì?Phong Hậu bắt đầu nói đến chủ đề chính, nó muốn biết rốt cuộc vì sao lần này Cổ Trần lại đến đây, chẳng lẽ là vì chuyện phân thân kia của nàng ta?Sắc mặt Cổ Trần nghiêm lại, hai mắt nhìn thẳng vào Phong Hậu, nghiêm túc nói:- Ta muốn biết, khi đó vì sao ngươi lại cho ta viên Giới Châu kia?- Đừng nói là ngươi không biết.

Hắn trực tiếp ngăn chặn không cho đối phương lấy cớ.

Câu hỏi này, đúng là hỏi khó Phong Hậu.


Sắc mặt nàng chần chờ, giống như có điều kiêng kỵ, khiến trong lòng Cổ Trần càng thêm nghi hoặc, không phải chỉ là một hạt châu thôi à, vì sao lại phải kiêng kỵ như vậy?Chẳng lẽ, còn có bí mật gì đó trong chuyện này hay sao?Sự thật đúng như những gì Cổ Trần nghĩ, sau đó hắn nghe thấy Phong Hậu chần chừ nói:- Nhân Hoàng, không phải là ta không muốn nói, mà là trong lòng ta cũng tràn đầy nghi vấn.

- Phân thân của ta, trước đó không hiểu sao đã từng mất đi một đoạn trí nhớ, ta thân là bản thể cũng không có cách nào ngược dòng tìm hiểu được đoạn trí nhớ kia.

Phong Hậu nói tới đây thì vẻ mặt đầy nghiêm túc và ngưng trọng, nhìn Cổ Trần nói tiếp:- Ta nghi ngờ, chuyện này có liên quan đến một tồn tại có quan hệ với ngươi mà ta không thể phát hiện và tìm kiếm ra được, cho nên sau khi nhận được thứ kia ta lập tức để phân thân tận tay giao cho ngươi.

Cổ Trần nghe thấy thế thì nhíu chặt mày lại, trong những lời này, căn bản không có một chút tin tức hữu dụng nào, chỉ biết được một điều, có người bắt phân thân của Phong Hậu giao cho Cổ Trần.

Người đó, ngay cả Phong Hậu cũng không có cách nào phát hiện ra, cũng không có cách nào khôi phục lại đoạn trí nhớ đã biến mất của phân thân nàng ta, nhân vật như vậy, sẽ là ai đây?Cổ Trần suy nghĩ nát óc vẫn không nghĩ ra, vì sao lại làm vậy, có ý gì? Chỉ vì muốn đưa cho hắn viên Giới Châu kia sao?- Mỗi vấn đề đều vô cùng thần bí, sớm muốn gì ta cũng moi được tất cả các ngươi ra tẩm quất một trận.

Mặt Cổ Trần đầy vẻ khó chịu hừ một tiếng, khiến Phong Hậu có chút buồn cười.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi