TA MAN HOANG BỘ LẠC



Bựt!Giây sau, mũi tên nhọn xuyên không, một lính trinh sát bay trên trời nổ tung, ngay tại chỗ hóa thành vô số máu thịt rơi xuống.

Cảnh tượng trước mắt khiến vô số người rung động.

Vù vù vù vù vù!Cổ Trần lần lượt giương cung, chiến khí mạnh mẽ rót vào ngưng tụ thành các mũi tên nhọn xuyên không, bắn chết từng lính trinh sát bay Thạch tộc.

Đều không ngoại lệ, không có một người nào có thể tránh thoát mũi tên đáng sợ kia, tất cả bị bắn chết.

Trên bầu trời, còn sót lại ba tên lính trinh sát bay cuối cùng, họ trốn nhanh nhất.

Vèo vèo!Chỉ thấy Cổ Trần giương cung lần cuối, trên chiến cung hội tụ từng đợt chiến khí cường đại, thoáng chốc ngưng tụ ra ba mũi tên nhọn.


Ngưng khí thành mũi tên, ba mũi tên liên châu.

Cổ Trần thả tay ra, chiến cung kêu vù vù, ba mũi tên phá không, xé rách không khí, phát ra tiếng vang ù ù đáng sợ.

Ba tên lính trinh sát bay cuối cùng kinh hoàng hét to:- Không! !!Họ bị ba mũi tên khí xuyên thủng, tiếp đó thân thể bao gồm tọa kỵ bay nổ tung, hóa thành vô số thịt nát rơi xuống.

Trên bầu trời đổ cơn mưa máu, thịt nát bay đầy, các cọng lông chim rơi còn dính giọt máu, đỏ thắm chói mắt.

Mười mấy lính trinh sát bay cứ như thế bị Cổ Trần từng tên bắn chết, không chừa một người.

- Thần uy!- Tộc trưởng thần uy!Trong khoảnh khắc bùng nổ tiếng hò reo, một vạn Long kỵ cùng nhau gầm rống kêu gào, bừng tỉnh vô số người trong Mãng Ngưu bộ lạc.

Cho tới giờ khắc này, bọn họ mới sực tỉnh ngộ, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Cổ Trần, trong mắt lộ ra dày đặc kính sợ và sùng bái.

Trong một chốc, bọn họ cùng hò hét theo, tình cảm quần chúng phấn khởi.

Ngưu Lực, bảy tộc trưởng khác đều như nhau, ai nấy phấn khởi, kích động, lại có chút hoảng sợ rung động, trong lòng chỉ có kính sợ, không có bất cứ ý tưởng nào khác.

Cổ Trần chơi chiêu này hoàn toàn khiến mọi người khâm phục, thực lực cường đại kinh sợ bọn họ, trực tiếp nghiền nát chút toan tính cuối cùng trong lòng họ.

Không thần phục? Không thể nào, trừ phi ngươi muốn theo gót đám Thạch tộc ở bên ngoài.

Nhớ đến cảnh tượng ngưng khí thành mũi tên, một mũi tên xuyên không nổ tung là bọn họ không kiềm được sợ, kính sợ vô cùng.


- Tộc trưởng, chúng ta lập tức triệu tập tất cả tộc nhân!- Thề sống chết đi theo tộc trưởng!Trừ Ngưu Lực ra, bảy tộc trưởng khác cùng tuyên thệ, cúi đầu, trong mắt tràn ngập kính sợ, lập tức muốn đi triệu tập tộc nhân lại đây.

Cổ Trần thấy thế khá là vừa lòng, có thể hoàn toàn thu phục tám bộ lạc lớn nhỏ, mấy chục vạn người vào tay mà không tổn thương một người nào, thật đáng vui mừng.

Dù sao chết một người là thiếu một, đều là nhân khẩu mà hắn vừa ý, có thể không mất người nào là tốt nhất.

Cổ Trần gật đầu, nói:- Đi đi.

Hắn để tộc trưởng mấy bộ lạc đi triệu tập tộc nhân của mình, thu gom vật tư tập hợp lại đây chuẩn bị di chuyển.

- Các ngươi hãy cầm lấy những túi trữ vật này mang về thu thập tài nguyên, coi như tặng cho các ngươi.

Hắn rất phóng khoáng lấy ra một đám túi trữ vật, giao cho bảy người cầm đầu bộ lạc trở về thu thập tất cả tài nguyên mang lại đây.

Bảy người nhìn, đôi mắt tỏa sáng, hưng phấn nhận lấy.

Túi trữ vật, bọn họ chưa gặp bao giờ, chỉ nghe nói qua, nhưng không ngờ sẽ có ngày được cầm lấy báu vật như vậy.

Ngưu Lực vẻ mặt xem nhẹ, thầm nghĩ:“Ta được một chiếc nhẫn xương trữ vật đây, có thấy ta đắc ý không? Nhìn xem các ngươi, mới được một túi trữ vật đã bay lên mây.

”Mọi người vui vẻ, nhiệt tình như lửa, lần lượt xoay người rời đi, vội trở về triệu tập tộc nhân và thu thập vật tư, tràn ngập khao khát với sinh hoạt sắp tới.

Mất đi vị trí tộc trưởng nhưng có lẽ sẽ đạt được càng nhiều thì sao?Cổ Trần không để ý đám người này, nếu như không an phận, vậy xin lỗi, chỉ có thể xử lý sạch, hắn có tự tin và năng lực đó.


Cổ Trần gằn từng chữ, nói ra kế hoạch kế tiếp của mình:- Ngưu Lực, truyền lệnh xuống, chờ người của tất cả bộ lạc đến đông đủ thì lại chọn lựa một nhóm thanh niên trai tráng theo ta đi diệt lãnh địa của Thạch tộc.

Giọng điệu tự tin mạnh mẽ đó khiến Ngưu Lực trong lòng hưng phấn, rốt cuộc sắp hãnh diện, Thạch tộc, ngày lành của các ngươi đã hết.

Ngưu Lực mang theo nỗi hưng phấn đi làm việc, còn lại thì giao cho Cổ Trần.

Có tộc trưởng cường đại như vậy, tương lai sáng sủa.

Đội kỵ binh trinh sát của Thạch tộc bị diệt, tự nhiên giấu không được Thạch tộc, nhưng Cổ Trần không quan tâm, sớm muộn đều phải tiêu diệt đối phương, biết thì kệ.

Hiện tại việc cần làm là chuẩn bị sẵn sàng, tụ tập Nhân tộc trong tám bộ lạc lại một chỗ, chọn lựa một số lớn thanh niên trai tráng đi theo sau, chuẩn bị khai chiến.

Đương nhiên không phải mang họ đi chịu chết, mà là làm nhiệm vụ dọn dẹp chiến trường.

Cổ Trần đã sớm suy nghĩ kỹ, chính mình mang theo một vạn Long kỵ mới là chủ lực chân chính.

“Hy vọng tài nguyên trong lãnh địa của Thạch tộc không khiến ta thất vọng.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi