TA Ở TINH TẾ CHẤN HƯNG LONG TỘC

Huấn luyện mô phỏng không phải là chiến trường đơn lẻ, nếu bạn cảm thấy không thể tự mình giải quyết, bạn có thể cầu cứu những đồng đội đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng không phải như bây giờ, trực tiếp xông vào chiến trường của người khác!

Tiêu Thành Quân dừng lại trước mặt hắn, triệu tập ba ngự thú xung quanh hắn, phía sau chính là hai con trùng tộc không ngừng lao về hướng bọn họ.

Bạch Hiển không nói chuyện với bọn hắn nữa, khẩn trương nhìn chằm chằm trùng tộc phía sau, Tiêu Thành Quân cười nhạo một tiếng: "Không phải chỉ là mấy con trùng tộc thôi sao? Có gì phải sợ cơ chứ."

Bạch Hiển dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, hắn không nên thả lỏng cảnh giác đối với bất cứ điều gì, huồng chi là trùng tộc đã gây ra thảm họa cho đế quốc?

Bạch Hiển lắc đầu: "Có chuyện gì nói mau, ta không rảnh cùng các ngươi nói phiếm." Hai con trùng tộc lại tiếp tục tấn công hắn, Bạch Hiển lập tức ra lệnh cho giáp thái hoa trói chân bọn chúng, muốn cho nhân ngư cùng thiểm điện ưng phối hợp một lần nữa, không nghĩ tới Tiêu Thành Quân lại ra lệnh cho liệt khuyển đốt dây leo, trùng tộc lập tức mất khống chế chạy tới chỗ Bạch Hiển, mắt thấy chuẩn bị giết được Bạch Hiển——

Hoa ly vươn dây leo từ nơi khác, quấn quanh eo Bạch Hiển kéo người sang một bên tránh né, nhưng đằng mạn lại không kịp trốn tránh, bị nọc độc đánh trúng, lập tức bắt đầu héo rũ.

Bạch Hiển lập tức ra lệnh phá cành, mới kịp thời ngăn chặn khả năng biến đổi. Nhưng cũng vì thế mà sức mạnh giảm sút, Bạch Hiển lập tức tức giận, nhìn Tiêu Thành Quân, ra lệnh cho thiểm điện ưng, ngay lập tức từ giữa không trung phóng ra một tia sét, nhằm thẳng vào mặt Tiêu Thành Quân.

Xuyên Thạch Thú dựng một bức tường đá trước mặt Tiêu Thành Quân, chặn đứng cuộc tấn công này.

Nhưng Bạch Hiển lại lập tức ra lệnh cho nhân ngư phát động tấn công, một dòng nước từ đuôi nhân ngư tụ lại, trực tiếp phun ướt bức tường đá, ngay lập tức khối đá mềm xuống, đổ sụp trước mặt bọn họ.

Thiểm điện ưng liên tục phóng ra sấm sét, xuyên thạch thú bên cạnh, vốn nhút nhát, lập tức không chịu nổi liền trốn xuống dưới đất và biến mất.

Thích khách hoa hồng duỗi ra bụi gai của mình, từng chiếc gai tích tụ sức mạnh, sau đó phóng ra, nhằm thẳng vào thiểm điện ưng ở trên không trung.

Gai quá dày, thiểm điện ưng không thể né tránh hết được, nhân ngư nhân cơ hội tạo ra bóng nước bảo vệ thiểm điện ưng, tránh trường hợp nó bị đâm thành một con nhím.

Tuy nhiên chỉ trong chốc lát, trận chiến giữa hai ngự thú đã quay đi quay lại nhiều lần, trùng tộc bên cạnh lập tức bắt lấy thời cơ, hai con chu trùng tấn công nhân ngư cùng thích khách hoa hồng, còn trường trùng cũng tụ lại với nhau, tìm vị trí thích hợp để phun nọc độc.

Tiêu Thành Quân liếc nhìn Bạch hiển, ra lệnh cho liệt khuyển phun lửa lên không trung, một cột lửa bay thẳng lên trời khiến cho Bạch Hiển trợn mắt, đồng thời nhân ngư phát động dị năng hệ thủy ra xung quanh.

Hơi nước trong không khí nhanh chóng bốc lên, chẳng mấy chốc trên trời nhanh chóng hình thành vài đám mây, sau đó——"Ầm——" một tiếng, một trận mưa lớn bất ngờ đổ xuống!

Thiểm điện ưng bắt được cơ hội, toàn thân nó phóng điện, tiến vào bên trong làn mưa, trực tiếp giật điện bốn con trùng tộc, sau đó thích khách hoa hồng cũng đã nghỉ ngơi đầy đủ, lại phóng ra những chiếc gai, đâm vào cơ thể trùng tộc, hoa ly vươn giây leo trói hai chân bọn nó lại, kéo mạnh một cái, trùng tộc liền bị chia năm xẻ bảy, hoàn toàn tử vong, mấy con còn lại đều bị hai người liên thủ giết chết.

Bạch Hiển cũng không thả lỏng, mà là trực tiếp ra lệnh cho nhân ngư tạo thủy cầu bảo hộ xung quang. Ban đầu, Tiêu Thành Quân còn định tấn công Bạch Hiển lần nữa thấy được, nhếch miệng, "Không tệ, phản ứng rất nhanh."

Bạch Hiển cũng không biết phải nói gì, nói Tiêu Thành Quân có vấn đề, thế mà còn nghĩ đến tạo mưa nhân tạo hỗ trợ cho thiểm điện ưng, nói hắn không có bệnh cũng không sao, vậy thì tại sao lúc trước lại chạy tới đốt đằng mạn của hoa ly cơ chứ, còn giao thủ vài lần với Bạch Hiển.

Bạch Hiển cảm thấy mệt mỏi, "Cón đánh nữa không, hôm nay ta có việc, muốn tan học sớm một chút."

Tiêu Thành Quân cũng thu hồi thái độ bất cần, "Bạch Hiển, ngự thú của ta là sát thủ bóng tối, hy vọng một ngày nào đó có thể cùng người luận bàn." Hắn thu hồi ngự thú, chuẩn bị rời khỏi chiến trường.

Bạch Hiển co rút khóe miệng, trực tiếp logout, rời khỏi chiến trường mô phỏng, trở thành người thứ nhất tháo mũ giáp, lão sư ban A thấy vậy liền kinh ngạc hỏi hắn: "Giải quyết nhanh như vậy?"

Bạch Hiển ngẩng đầu nhìn lên, từ lúc bắt đầu cho đến khi hắn kết thúc cũng mới được 30 phút, hắn gật đầu, "Đã giải quyết xong ạ, Tiêu Thành Quân bên ban B cũng đồng thời kết thúc, lão sư, ta có thể về nhà trước không?"

Lão sư gật đầu, "Có thể, có phải ngươi xảy ra chuyện gì không?"

"Vâng ạ, trong nhà xảy ra chút chuyện, dù sao phía bên này cũng không còn việc gì khác, đúng không ạ?" Bạch Hiển hỏi.

Lão sư cấp chứng chỉ cho hắn, hôm nay vốn dĩ không có nhiều tiết học, hiện giờ mô phỏng thực hành cũng đã hoàn thành, về trước cũng không có vấn đề, "Vậy ngươi về trước đi, thẻ bồi dưỡng sẽ đưa cho ngươi sau."

Bạch Hiển gật đầu, ra khỏi phòng học, lúc đi xuống lầu, sau lưng đột nhiên truyền tới tiếng bước chân, Bạch Hiển lập tức né sang bên cạnh, liền thấy được Tiêu Thành Quân từ phía sau nhảy xuống, suýt nữa không đứng vững.

Bạch Hiển nghiền ngẫm cười, "Cho nên, vài ngày trước ngươi là người đã đụng ta?"

Tiêu Thành Quân trăm triệu không nghĩ tới lần này hắn lại né tránh, thiếu chút nữa đâm đầu xuống đất, lập tức đứng thẳng người lên, kiêu căng nhìn hắn, "Thì sao? Đại nam nhân đụng một cái còn có thể xảy ra chuyện gì?"

Bạch Hiển thu hồi ý cười, "Bả vai của ta bị ngươi đụng trúng, bị tụ máu bầm, đến bây giờ vẫn còn, chúng ta có nên nói tới chuyện bồi thường không?"

Tiêu Thành Quân không thể tin được nhìn hắn, "Ngươi......"

Còn chưa nói xong, Bạch Hiển liền bước qua người hắn, hung hăng đụng vào bả vai của hắn, "Còn có lần sau, sẽ không đơn giản như vậy đâu."

Lần va chạm này khiến bả vai Tiêu Thành Quân bị đau, sắc mặt vặn vẹo, không dám nói gì, trơ mắt nhìn Bạch Hiển đi xuống lầu, vươn tay đấm mạnh vào tường, cắn răng nói: "Quả nhiên ở trong đội của Đường Trữ cũng chẳng phải là thứ tốt lành gì!"

Bạch Hiển cũng mặc kệ hắn, biết được ân oán của Tiêu gia cùng gia tộc Wolf, vì vậy hắn không nén cơn giận của mình nữa, nếu Tiêu Thành Quân lại nói lời khiếm nhã hơn, hắn sẽ cho Tiêu Thành Quân biết được cái gì gọi là lấy lớn hiếp nhỏ, để làm gì, dù sao cũng là ca ca của hắn, huynh trưởng hai nhà cũng là đánh nhau túi bụi, có gì phải sợ? A!

Bạch Hiển trực tiếp trở về nhà Trác Phong, vậy mà ông ngoại lại không ở công hội bồi dục sư, một mực ở nhà chờ hắn, thấy hắn trở lại, liền cười vui vẻ: "Tiểu Hiển, nghỉ ngơi một chút, đợi một lát nữa chúng ta đi bệnh viện kiểm tra."

Bạch Hiển bất đắc dĩ cời: "Được, nhưng mà ông ngoại ơi, đi bệnh viện bên ngoài có ổn không ạ?" Nói thật, Bạch Hiển sợ bệnh viện kiểm tra ra biển tinh thần của hắn có chút khác thường, vậy thì khó giải thích lắm.

Trác Phong bình tĩnh nói: "Yên tâm, bệnh viện này là của tư nhân, là của bạn của nhị ca nhà ngươi, chính là cái người kêu là Chu Ngạn ấy."

Chu Ngạn? Bạch Hiển nhướng mày, "Gia tộc của hắn làm về y dược?"

Trác Phong nghi hoặc nhìn hắn, "Con không biết? Tập đoàn của Chu thị có thể coi như là cường quốc y tế, bệnh viện Thiên Diệu là bệnh viện tốt nhất cả nước đó. Ở đó có nhiều máy móc công nghệ tiên tiến nhất, nhiều nhân tài, tỉ lệ khỏi bệnh rất cao, bảo mật cũng rất tốt. Chúng ta có thể đến chi nhánh mới mở ở phía đông thành phố, bệnh viện ở trung tâm thành phố có quá nhiều người."

Bạch Hiển hiểu rõ gật đầu, "Được, chúng ta hiện tại xuất phát thôi."

——

Trác Phong mang hắn đến chi nhánh phía đông, chỉ có hai người bọn họ, nhưng khi tiến vào bệnh viện, chính giữa đại sảnh chờ không phải là Chu Ngạn hay sao?

Vừa nhìn thấy hai người bọn họ, Chu Ngạn liền tiến lên đón, "Trác lão khỏe, tiểu Hiển, ta đã chuẩn bị một phòng kiểm tra sức khỏe toàn diện cho hai người, kiểm tra từng người?" Thấy Trác Phong, Chu Ngạn có chút căng thẳng.

!

Bạch Hiển muốn cự tuyệt, vì kiểm tra tổng quát sẽ rất lâu!

Nhưng Trác Phong lại cười, gật đầu, "Được, nhờ các ngươi thuyết phục, đã lâu rồi ta cũng không kiểm tra tổng quát."

Bạch Hiển nghe xong, "Vậy làm đi ạ, chính ông ngoại cũng muốn đúng hạn kiểm tra sức khỏe, sao có thể không kiểm tra sức khỏe cơ chứ?"

Chu Ngạn dẫn hai người vào thang máy, "Cũng không phải, bên ta vẫn luôn có thẻ vip của Trác lão, vì vậy Trác lão lúc nào đến cũng được."

Trác Phong cười cười không nói gì, nếu không phải nhìn vẻ mặt mâu thuẫn của tiểu gia hỏa Bạch Hiển đều hiện ra mặt, ông mới không muốn kiểm tra sức khỏe, sau đó lại đau lòng cho Bạch Hiển, xem ra khi còn bé kiểm tra quá nhiều, mới khiến cho thằng bé đối với kiểm tra sức khỏe mâu thuẫn như vậy.

Bạch Hiển không biết ông ngoại đang nghĩ gì, nếu biết, cũng chỉ có thể cười haha, kì thật hắn sợ khi kiểm tra ra cái gì đó sẽ biến thành tình huống phản nhân loại!

Thiên Diệu không hổ là bệnh viện lớn nhất cả nước, cho dù là chi nhánh thì cũng được trang bị đầy đủ người máy dẫn đường, công năng chuẩn đoán bệnh, đăng ký, tốc độ làm việc rất nhanh, về cơ bản số người xếp hành ở quầy đăng kí cũng không vượt quá năm người.

Đối với yêu cầu của bệnh nhân và quy trình khám bệnh, cũng là phương pháp kết hợp giữa con người và người máy, sau khi mấy người Bạch Hiển trải qua kiểm tra tổng quát hoàn chỉnh, chỉ mới 2 tiếng đồng hồ, đồng thời có thể nhận được kết quả của tất cả các cuộc kiểm tra trong vòng 15 phút......

"Thế nào rồi bác sĩ Trần, biển tinh thần của tiểu Hiển không có vấn đề gì chứ?" Chu Ngạn chờ mong hỏi.

Bạch Hiển cùng Trác Phong ngồi bên cạnh, một người thì mang theo cảm xúc lo lắng, một người lại mang cảm xúc khẩn trương.

Bác sĩ Trần xem tất cả các bản báo cảo, cười lắc đầu, "Không sao, biển tinh thần của Bạch tiên sinh rất khỏe mạnh, không những vậy, còn đạt tới biển tinh thần tử sắc, tương lai tài năng vô hạn đấy!"



Xong! Trong đầu Bạch Hiển lập tức lóe lên ý nghĩ này.

Quả nhiên, Trác Phong lúc đầu còn vui vẻ, sau đó cau mày hỏi: "Nhưng mà nửa năm trước, biển tinh thần của tiểu Hiển không phải vẫn trong trạng thái không hoàn chỉnh sao, sao có thể nhanh chóng đạt đến tử sắc?"

Biển tinh thần của người bình thường đều là màu trắng, bắt đầu trở thành ngự thú sư là màu xanh, càng lên cao, càng có cách phân biệt là lam, tím, vàng. Thực lực càng tăng trưởng, độ lớn của biển tinh thần cũng tăng theo, điều đó cho thấy được khả năng khống chế được nhiều ngự thú của ngự thú sư đó.

Dưới ánh mắt lo lắng của Bạch Hiển, bác sĩ lắc đầu, "Là như vậy, biển tinh thần của người bình thường sẽ tiếp tục phát triển trước khi họ trưởng thành, màu sắc của biển tinh thần khi họ đến tuổi trưởng thành sẽ quyết định liệu người đó có thể trở thành ngự thú sư được hay không. Biển tinh thần của Bạch tiên sinh có chút đặc thù, hình như do trải qua hai lần trưởng thành, theo lời chúng ta chính là triệu chứng của biển tinh thần. Từ báo cáo cho thấy được, biển tinh thần của cậu ấy thực sự không có vấn đề gì cả, xét thấy Bạch tiên sinh vẫn chưa trưởng thành......"

Dưới ánh mắt căng thẳng của mọi người, bác sĩ Trần từ tốn nói: "Suy ra, Bạch tiên sinh thuộc người có thiên phú dị bẩm, nếu tiếp tục trưởng thành, có thể đạt tới biển tinh thần màu vàng cũng không quá kì lạ."

Lúc này tất cả mọi người đều lộ bộ dạng cao hứng, đặc biệt là Trác Phong và Chu Ngạn, điều đó cho thấy được khả năng của Bạch Hiển về sau là vô hạn, ngược lại Bạch Hiển lại thầm than, Thiên Đạo quả thực rất biết trêu người, chuyện kì lạ như vậy mà cũng có thể vớt trở về, quá đỉnh rồi.

----------------

Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả

------------HẾT CHƯƠNG 49------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi