TA! THÀNH LẬP TỔ CHỨC SÁT THỦ Ở THẾ GIỚI HUYỀN HUYỄN

“Động Linh Cảnh tam trọng? Còn yếu hơn tên tự xưng Đốc Sát Sứ kia nữa, Tuyền Thuỷ quận các ngươi chỉ có mấy tên vô dụng này thôi à?” La Quân cười nhạo.

La Quân nói rất bình tĩnh nhưng những người khác nghe được lại không khác nào sét đánh ngang tai.

“Ta… Ta không nghe lầm chứ, ý là hắn ta đã gϊếŧ một Đốc Sát Sứ ư?”

“Sao… Sao có thể, Đốc Sát Sứ mạnh cỡ nào chứ, mỗi người đều có thể vượt cấp gϊếŧ địch, sao có thể thua trong tay một tên không có tiếng tăm gì hết chứ?”

Kim Viên Chính nhận ra lòng quân bắt đầu tan rã, nên lập tức quát lớn: “Câm miệng, còn ai dám lén lút bàn tán nữa thì bổn quận trưởng sẽ coi như đào binh mà xử tội.”

Trừ vài cao thủ Động Linh Cảnh thì những người Uẩn Linh Cảnh trở xuống lập tức im re như ve sầu mùa đông.

Thái tổ Ngô gia vừa nghe nói đối thủ của mình có thể đã đánh chết một Đốc Sát Sứ thì lập tức hối hận, cảm thấy bản thân vì phần thưởng của Phương gia mà xúc động quá rồi. Nhưng việc đã đến nước này thì không còn đường lui nữa.

Thắng thì sống, thua thì chết!

“Cho dù hôm nay lão phu có bỏ mạng tại đây thì cũng có thể lưu lại một công lao vĩ đại, để Ngô gia được không ít lợi…” Thái tổ Ngô gia lẩm bẩm trong lòng một câu, sau đó nhìn thẳng vào La Quân.

“Lục Môn Khí Thuật!” Thái tổ Ngô gia hét lên một tiếng, sau đó dáng người còng lưng ban đầu bỗng xảy ra biến hoá, thân thể ban đầu chỉ có một mét rưỡi sau khi dùng bí pháp đã biến thành hai mét. Khuôn mặt già nua của ông ta cũng trở nên trẻ lại, cuối cùng dừng ở lúc trung niên.

“Ôi chao, vậy mà lại biến thành trẻ lại, thái tổ Ngô gia lại còn nắm giữ tiên pháp bí kỹ kỳ diệu như vậy?”

“Hửm, không ngờ trong Tuyền Thuỷ quận nhỏ bé này lại có người có được công pháp Huyền gia hạ phẩm.” Một ông lão tóc bạc khoác áo bào trắng ngồi xếp bằng trên tháp đồng hồ của học phủ, ánh mắt đầy tang thương lẩm bẩm.

Đây đúng là một vị hộ pháp khác của Phương Thiên Minh, Lưu công. Cùng với Phúc bá được xưng là Hắc Bạch Song Sát, đều là cao thủ Động Linh Cảnh ngũ trọng.

Lưu Công lắc đầu: “Đáng tiếc công pháp huyền giai kia bị thiếu, nếu không cấp bậc ít nhất cũng là trung phẩm!”



Trở lại tình hình cuộc chiến.

Ánh mắt La Quân nhìn thấy biến hoá của thái tổ Ngô gia cũng không có tia gợn sóng, vẫn cứ đứng yên thẳng tắp.

“Hừ, một lát nữa ngươi sẽ phải phải một cái giá đắt cho sự ngông cuồng của mình đấy!” Thái tổ Ngô gia thấy đối phương khinh thường mình như thế thì rất tức giận, gầm lên tiếng sau đó bước một chân lên. Cơ bắp trên tay phải nổi lên cuồn cuộn, những khối thịt to như nắm tay nổi lên.

Cánh tay vừa quơ không khí cũng chấn động, giống như sức mạnh ngàn cân đủ để xuyên thủng một ngọn núi nhỏ.”

Ầm!

Phạm vi âm thanh vang dội lên đến cả mét.

“Trúng rồi!”

“Không hổ là thái tổ Ngô gia, một chiêu này e là cao thủ Động Linh Cảnh ngũ trọng cũng không dám đỡ bừa đâu!”

Mọi người ai nấy đều vui mừng, chỉ có mấy cao thủ Động Linh Cảnh là nhận ra không bình thường.

Kim Viên Chính ngây người, sau đó cắn răng nói: “Đáng chết, sao Huyết Sát Các lại mạnh như vậy, phái ra cả Động Linh Cảnh thất trọng!”

“Động Linh Cảnh thất trọng!” Vài Động Linh Cảnh khác cũng phát hiện ra, ai nấy đều hoảng sợ.

Ngay cả Lưu Công và Phúc bá, hai cao thủ tiếng tăm lừng lẫy trong vương triều cũng hoảng sợ. Một Tuyền Thuỷ quận nho nhỏ mà lại xuất hiện cao thủ bậc này, sao họ có thể tưởng tượng ra nổi chứ?

Ở bên kia, những tu luyện giả Uẩn Linh Cảnh, thậm chí Nhục Thân Cảnh vừa cho là thắng chắc cũng dần nhận ra bầu không khí không đúng lắm.

“Mau nhìn kìa!” Chợt có tiếng kêu lên, sau đó mọi ánh mắt đổ dồn qua.

Thái tổ Ngô gia cúi xuống nhìn tay phải của mình tuy rằng đã đánh trúng ngực La Quân nhưng hắn ta không có ngã xuống như dự đoán. Mà cánh tay ông ta bị một bàn tay đầy vết đao bắt lấy.

“Vẫn chưa đủ, xem ra Tuyền Thuỷ quận cũng chỉ có thế thôi. Vậy thì phải đánh nhanh thắng nhanh rồi.” La Quân tự lẩm bẩm, sau đó hơi thở trên người thoáng chốc bùng nổ. Từng đợt linh áp từ trên người La Quân lan toả.

Động Linh Cảnh thất trọng!

Thái tổ Ngô gia đã hoàn toàn sợ hãi, sau lưng không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

“Sao… Sao có thể, Tuyền Thuỷ quận sao có thể xuất hiện cao thủ bậc này chứ…”

Thái tổ Ngô gia rùng mình.

Giây tiếp theo, một ánh đao lóe lên, đầu của Thái tổ Ngô gia đã bị chém xuống.

Ánh mắt La Quân lạnh băng, lắc lắc thanh đao dính máu trong tay.

Hắn ta quyết định không che giấu thực lực nữa, đánh nhanh thắng nhanh thôi!

“Động, Động, Động Linh Cảnh thất trọng!”

Một binh sĩ Nhục Thân Cảnh viên mãn bị linh áp ép tới ngã xuống đất, hai chân không ngừng run rẩy. Không chỉ thế, rất nhiều tu luyện giả Nhục Thân Cảnh cũng xuất hiện tình trạng tương tự.

“Đáng chết, Động Linh Cảnh thất trọng ở trong triều cũng được xem là Nhất Đại Tông Sư rồi, thế nhưng Huyết Sát Các lại có thể mời chào được cao thủ như vậy. Huyết Sát Các muốn chuẩn bị khởi binh tạo phản hay sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi