CHƯƠNG 25: CHUYỆN CỦA MINH DIÊN TÀ 2
Editor: Luna Huang
Lúc Địch Diên Diên bắt đầu nói câu kia, Lãnh Tác bắt đầu buông cảnh giác xuống đối với nữ nhân này, càng tràn đầy tín nhiệm với nàng, mà đối với mà đối với Tà vương, hắn cũng biết, thế gian không có chuyện gì có thể làm khó được Tà vương, hơn nữa, quốc quân tương lai Mị quốc đó là Tà vương, hắn nói một câu, so với bọn hắn nói bao nhiêu câu còn dùng được hơn!
Gật đầu với Lãnh Tác, tỏ vẻ công nhận của hắn, kỳ thực, Lãnh Tác nam nhân này cũng không có băng lãnh như bề ngoài, nếu không cũng sẽ không động tâm với Tà Minh Diên!
Trong phòng, ai cũng không nói gì thêm, lẳng lặng nghe Tà Minh Diên nói chuyện của nàng và Lãnh Tác…
Từ lúc hai năm rưỡi trước, một lần vô tình, Tà Minh Diên nghe tổ mẫu phân phó rời nhà ra chùa miểu ngoại ô thành tâm lễ Phật mấy ngày, trên đường gặp một hồi giết chóc, trong hỗn loạn xuất thủ cứu Lãnh Tác bị thương
Ở nơi này ba ngày, chưa hề tiếp xúc qua bất luận tình ái gì, Tà Minh Diên liền phát hiện mình hình như thích nam nhân không nên yêu này, thế nhưng Lãnh Tác ngoại trừ so với ngày đầu tiên gặp phải nhiều lời hơn mấy câu ra liền không có biểu hiện thêm gì nữa, Tà Minh Diên cũng chỉ đem phần cảm tình này chôn thật sâu giấu ở trong lòng, đợi thời gian chậm rãi cọ rửa.
Tà Minh Diên nói nàng phải về, nếu không người trong nhà sẽ lo lắng, Lãnh Tác mới ôm lấy nàng, không để cho nàng phải ly khai, cảm tình giữa hai người cứ như vậy bắt đầu…
Thế nhưng, bắt đầu rồi, cũng không ý tứ hàm xúc nhất định sẽ được tiếp nhận!
Đoạn quan hệ này đều giấu giấu diếm diếm hơn ba tháng rốt cục để Tà Minh Diên chính mồm nói ra, thế nhưng mọi người trong Thành vương phủ phản đối, nhất là tổ mẫu của Tà Minh Diên, cũng chính là Thành thái vương phi bối phận cao nhất trong Thành vương phủ phản đối cường liệt, vì danh tiếng gia tộc, càng là vì danh tiếng của Tà hoàng tộc, nàng là vô luận như thế nào cũng sẽ không đồng ý tôn nữ duy nhất của mình gả cho một sát thủ giang hồ!
Người Thành vương trong phủ dùng đủ phương pháp chia rẽ hai người, thế nhưng Tà Minh Diên chính là không chịu, Lãnh Tác cũng lại không biết để ý tới, mà Thành vương phi cũng vì chuyện này tức giận đến bệnh không dậy nổi, cuối cùng bệnh lâu buông tay nhân gian…
Mặc dù mọi người cũng không có trách cứ Tà Minh Diên, nhưng Tà Minh Diên cũng tự trách, thế nhưng chính là tự trách, nàng cũng không muốn bởi vì môn hộ chi kiến mà làm mất hạnh phúc của mình, nàng cũng không nghĩ Lãnh Tác một sát thủ máu lạnh giết người không chớp mắt, nàng cũng tin tưởng mình có thể thay đổi hắn, nên, cho dù nội tâm mang theo tự trách sâu đậm, lại vẫn không có cải biến ước nguyện ban đầu muốn cùng Lãnh Tác!
Thế nhưng ngay trước sinh nhật Tà Minh Diên một tháng, Thành vương liền vì Tà Minh Diên định một mối hôn sự, nói Tà Minh Diên qua sinh nhật mười sáu tuổi, liền bắt đầu thương nghị chuyện thành hôn. Nên, dưới sự bất đắc dĩ, Tà Minh Diên tỉ mỉ an bài hí, gặp nạn bỏ mình trong hí, hơn nữa càng tới gần ngày sinh nhật, người trong vương phủ bận rộn vì nàng chuẩn bị, nàng liền thả người nhảy xuống thủy trì trong vương phủ có thể thông ra bên ngoài, tạo thành cảnh chết chìm, đang lúc mọi người không vớt được thi thể liền theo thông đạo dưới thủy trì đi ra ngoài…
Đang chuẩn bị bỏ trốn, Tà Minh Diên trở nên càng nhu thuận, không có len lén đi gặp Lãnh Tác, ngay cả Thành vương gia nói chuyện chung thân đại sự của Tà Minh Diên, nàng cũng không có quá nhiều phản bác, chỉ là cúi đầu nghe. Người chung quanh cũng Tà Minh Diên rốt cục nghe lời của bọn họ, không hề gặp Lãnh Tác, vẫn là Thành vương phi quan sát ra mánh khóe, dầu gì cũng là dầu gì cũng là nữ nhi bảo bối hoài thai tháng mười, tâm tư của nàng sao thoát khỏi hai mắt của mẫu thân thân sinh?
Thành vương phi khai ra kế hoạch của Tà Minh Diên xong, vẫn không ngăn cản, ngược lại là âm thầm tương trợ, mặc dù không có nói rõ, thế nhưng hạnh phúc của nữ nhi mình, nàng hy vọng có thể do nữ nhi tự nắm trong tay!
Nên, toàn bộ trong vương phủ, biết Tà Minh Diên không có chết, liền chỉ có một mình Thành vương phi, không biết chuyện quận chúa bất hạnh nịch vong trong phủ, người biết, cũng cho rằng Tà Minh Diên là vì tình tự sát, chỉ có một người, vẫn thâm tín nữ nhi của mình sẽ trở về, nên trong khuê phòng hết thảy đều vì nàng cất giữ, chỉ chờ nàng trở về.
Nghe Tà Minh Diên kể xong, không có nửa phần hối hận, chỉ có ưu thương nhè nhẹ, có lẽ sâu trong nội tâm của nàng tự trách mình, tự trách mình tức chết tổ mẫu, chỉ là vẫn không có đem những hổ thẹn này biểu hiện ra ngoài…
“Nên ngươi cảm thấy, cả đời ngươi cũng không thể về Thành vương phủ? Không thể gặp lại Thành vương phi?”
Cố sự của Tà Minh Diên nói xong, Địch Diên Diên cảm thấy rất bất đắc dĩ, đây không chỉ là môn đương hộ đối đơn giản như vậy, Lãnh Tác ở trên giang hồ phiêu bạt nhiều năm như vậy, giết người vô số, đây chính là cho người rất khó tiếp thu, nhất là gia môn hiển hách như Thành vương phủ, nếu chiêu cáo thiên hạ, nói quận chúa cùng một cùng một sát thủ máu lạnh, nhất định là tin tức xấu nữ độc nhất vô nhị gả cho Tà vương như nàng cũng không trấn động bằng!
Thế nhưng người nhà dù sao cũng là người nhà, máu mủ tình thâm vô luận như thế nào cũng chia cách không được, cho dù Tà Minh Diên thực sự song túc song tê với Lãnh Tác, thế nhưng không chiếm được chúc phúc của người nhà, cả đời trốn trốn tránh tránh mà sống, cái này lại có ý nghĩa gì?
Nên, Địch Diên Diên đã quyết định giúp đến cùng, chỉ cần Lãnh Tác sau này không còn là sát thủ máu lạnh, sẽ không trọng thao cựu nghiệp, nàng có biện pháp lĩnh Thành vương gia lần thứ hai tiếp thu nữ nhi này, thậm chí là nữ tế, để Tà Minh Diên cùng Thành vương phi mẫu nữ có thể đoàn tụ!
“Minh Diên, trong hai năm qua, ngươi cũng đã cải biến Lãnh Tác không ít đi?”
Sở dĩ hỏi như vậy, là bởi vì Địch Diên Diên cũng nhìn ra, sát thủ máu lạnh trên giang hồ Lãnh Tác này đã không hề lãnh huyết! Hắn là một người có cảm tình, như vậy chỉ cần Lãnh Tác không còn là sát thủ, chậu vàng rửa tay, hết thảy đều sẽ có chuyển cơ!
“Hắn hiện tại đã không phải là sát thủ, hai người chúng ta cũng dựa vào tích góp lúc trước của hắn đi du lịch xung quanh, bốn phía là nhà, thế nhưng ta dám cam đoan, Tác đã không có làm sát thủ nữa, chỉ là trên giang hồ mặc dù không có thân ảnh của hắn, nhưng tầm ảnh hưởng của hắn vẫn còn, thậm chí là có người nhận thức hắn nơi nơi nhận tiền đi giết người, hai năm qua tới nay, ta cũng không dám trở lại, thậm chí Lâm Phượng thành cũng không dám bước vào một bước, bởi vì sợ phụ vương biết tin tức này càng sẽ không bỏ qua cho Lãnh Tác, thậm chí ngay cả chúng ta giải thích cũng sẽ không nghe!”
Trong lòng của Tà Minh Diên vẫn cảm thấy phụ vương mình sẽ bởi vì tổ mẫu qua đời mà trách nàng, hai năm qua, tuy rằng Lãnh Tác không có đi giết người nữa, nhưng nghe đồn trên giang hồ vẫn là rất nhiềum phụ vương lại sao chịu được!
“Nếu Lãnh Tác không còn là sát thủ, hắn cũng nguyện ý vì ngươi vứt bỏ cuộc sống trước kia, như vậy ngươi còn không có dũng khí trở về sao? Đem tất cả mọi chuyện từ đầu chí cuối nói một lần với cha mẹ của ngươi, nếu bọn họ thật tình yêu ngươi thương ngươi nhất định sẽ lượng giải ngươi, minh bạch ngươi! Lãnh Tác, ngươi nguyện ý bồi Minh Diên trở lại đối mặt không? Để phụ mẫu nàng chân chân chính chính tiếp thu các ngươi, an tâm đem nữ nhi của mình giao cho ngươi?”
Địch Diên Diên cảm thấy, chuyện gì cũng không thể trốn tránh, nếu trời nam đất bắc tưởng niệm đối phương, lại vì một ít chuyện đã không còn quan trọng mà cách xa nhau, đây không phải là không đáng sao?”
“Thế nhưng…”
“Ta thập phần nguyện ý bồi Diên Diên trở lại đối mặt phụ mẫu nàng!”
Trong hai năm qua, tâm tư của nữ nhân mình yêu thích toàn bộ đặt ở trên người của mình, điểm ấy không thể nghi ngờ, thế nhưng có chút thời gian, nàng cũng là khó tránh khỏi nhớ tới phụ mẫu của chính mình, nhớ tới người nhà của mình…
Đối với hắn một người từ nhỏ không có nhà, cũng không biết thân tình, tự nhiên là sẽ không lý giải tâm tình như vậy, thế nhưng mỗi khi nhìn đầu mày của Diên Diên ninh lại, cô đơn thương nhớ, tim của hắn cũng sẽ đau nhức theo, thật là muốn đem nàng mang về Lâm Phượng thành, gặp Thành vương phi một lần, thế nhưng, hắn đồng thời lại sợ, nếu trở lại Lâm Phượng thành, trở lại Thành vương phủ kia, Diên Diên có thể ly khai hắn hay không? Có thể vì người nhà của nàng cản trở thậm chí là Tà hoàng tộc cản trở mà rời xa hắn hay không? Nhưng, hôm nay, Tà vương cùng Tà vương phi xuất hiện ở trước mặt, Tà vương phi thậm chí là khuyên bảo hắn bồi Diên Diên trở lại, cũng nói sẽ xuất thủ giúp một tay, đây có phải nghĩa là, Diên Diên có thể cùng người nhà đoàn tụ, mà không cần xa hắn hay không?
“Yên tâm đi, ta nói sẽ hỗ trợ, nhất định sẽ hảo hảo giúp chuyện này, tướng công nhà của chúng ta cũng sẽ giúp một tay, đúng không?”
Thấy Tà Minh Diên vẫn như cũ do dự, Địch Diên Diên biết nàng đang lo lắng chút gì, thế nhưng tất cả luôn sẽ có biện pháp giải quyết, hơn nữa chỉ cần là nàng mở miệng, Tà Vô Phong nhất định sẽ xuất thủ giúp một tay, thậm chí là gia gia, cũng sẽ ra tay giúp đôi uyên ương khổ mệnh này a! Đến lúc đó, Tà Vô Phong nói một câu, gia gia nói một câu, cái gì không thể chẳng phải đều có thể sao?
“Ân. Chỉ cần là nàng mở miệng, ta sao cự tuyệt?”
Tà Vô Phong nhìn Địch Diên Diên, thâm tình nói, chuyện của người khác, hắn một mực không muốn quản nhiều, chỉ là việc này Diên Diên chính mồm nói với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không cự tuyệt, hơn nữa, hắn cũng chưa từng có cho rằng cửa hôn sự này Lãnh Tác cùng Tà Minh Diên sẽ có ảnh hưởng gì đến Tà hoàng tộc, người trên giang hồ đều thịnh truyền Lãnh Tác là một lãnh diện sát thủ, giết người như ma, thế nhưng ai cũng biết, Lãnh Tác không phải là người nào cũng giết, chỉ cần không đáng giết, vô luận nhân gia ra giá cao thế nào, hắn đều bất vi sở động. Hơn nữa, Tà hoàng tộc cho tới bây giờ cũng không có nói chuyện môn hộ, lúc đầu cho dù Diên Diên không phải là thừa tướng chi nữ, chỉ là nhất giới bình dân chi nữ, hắn tin tưởng gia gia cũng sẽ không đưa ra bất luận ý kiến phản đối gì, chỉ là người của Thành vương phủ vô cùng chấp nhất.
“Cám ơn các ngươi…”
Tà Minh Diên tựa hồ còn không có thực sự tiếp thu Địch Diên Diên nói lên hỗ trợ, tựa hồ hết thảy đều vẫn còn lo lắng, nguyên vốn không có bản thân kiếp này còn có thể trở lại Thành vương phủ, nhưng là bây giờ cơ hội tới, nàng lại bắt đầu lui bước, bởi vì nàng đang sợ, lúc đầu tổ mẫu chính là bị nàng tức chết như vậy, nếu lần này trở lại, có thể lần thứ hai liên lụy đến người nào hay không? Lúc đầu nàng là ở trước mặt mọi người chết đi, nếu bây giờ xuất hiện ở trước mặt của bọn họ, phụ vương lại sẽ tha thứ nàng sao?
“Suy nghĩ thật kỹ đi… Chúng ta ở cách vách, nghĩ xong nói cho ta biết. Tướng công, trễ rồi, chúng ta trở về đi…”
Nói xong, Địch Diên Diên liền đứng dậy, kéo cánh tay của Tà Vô Phong đi ra ngoài…
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị chi trì!