TÀ VƯƠNG SỬU PHI

Q2 – CHƯƠNG 8: CHÚC PHÚC THỦ HẬU
Editor: Luna Huang
Nghe, Địch Diên Diên giật lại hồng liêm, muốn nhìn Phượng Linh Tuyệt, muốn xem hắn đến cùng muốn làm gì, trong lòng vẫn như cũ tin tưởng, lúc này truy nơi này Phượng Linh Tuyệt tuyệt đối không phải là muốn đoạt thân, bởi vì, hắn nếu muốn cướp cũng không tất chờ đến giờ này khắc này, nàng đã xuất giá, đã Tà Vô Phong trên đường đến Mị quốc. ╔ ╗
Khi hồng liêm giật lại một khắc kia, Địch Diên Diên có thể rõ ràng thấy, Phượng Linh Tuyệt cô đơn cùng dữ ra sao, râu trên gương mặt đã mấy ngày không có cạo rõ ràng có thể thấy được, thâm quầng dưới đôi mắt có thể chứng minh hắn đã mấy đêm không ngủ…
Đây cũng không phải là Phượng Linh Tuyệt hăng hái lúc đầu nàng biết, thật không nghĩ tới, nàng chưa từng có ác ý thương tổn, nhưng hắn lại bị nàng tổn thương sâu như vậy…
“Tuyệt vương, tâm ý của Diên Diên đã rất rõ ràng, nếu ngươi còn cố ý, đừng trách bổn vương không khách khí!”
Đến giờ này ngày này, Phượng Linh Tuyệt vẫn như cũ không muốn buông tha? Nếu thật sự là như thế, cũng đừng trách không khách khí, cho dù hắn đối với tình yêu Diên Diên của hắn(PLT) kính phục, cũng không có khả năng chịu nhịn một nam nhân yêu thê tử mình sâu đậm, hơn nữa còn là nghĩ cách cướp ở trên tay hắn! Hắn tuyệt đối không cho phép!
“Diên Diên, bổn vương muốn nói với ngươi vài câu! Chỉ nói mấy câu!”
Phượng Linh Tuyệt không có trực tiếp nói với Tà Vô Phong, quay trong xe ngựa lớn tiếng nói, hắn lúc này vốn không có để ý người khác định vị Tuyệt vương này thế nào, hắn chỉ hy vọng có thể tận một phần lực cuối cùng của mình xem có thể lưu Diên Diên lại hay không! Càng nói càng đi đến mã xa của Địch Diên Diên, thế nhưng không đi được hai bước, Tà Vô Phong liền trước mặt của hắn. ╔ ╗
“Diên Diên, bổn vương muốn nghe chính miệng người nói, ngươi muốn gả cho hắn, bổn vương, ta, liền rời đi!”
Phượng Linh Tuyệt cũng không có để ý tới Tà Vô Phong cản ở trước mặt mình, vẫn như cũ hướng về bên trong xe ngựa lớn tiếng nói, lúc này, chính là mọi người chung quanh, bao quát chúng tỷ muội của Ánh Tương các, người khác không nói nhiều trên mặt có có bao nhiêu kinh ngạc, những tỷ muội kia cũng ở một bên len lén cười, vị Tuyệt vương này thực sự thâm tình như Thanh nhi nói! Thế nào tiểu thư luôn có thể gặp phải nam nhân tốt như thế, một Tà vương còn chưa đủ, còn có một Tuyệt vương, hai nam nhân hoàn mỹ nhất thiên hạ, đều thích nàng, đây là toán may mắn hay là… Trúng mục tiêu đã định trước?
“Đủ rồi…”

Địch Diên Diên lấy khăn đỏ trên đầu xuống, giật lại hồng hồng, bước nhanh đi xuống xe ngựa, đi tới bên người Tà Vô Phong, đối mặt với Phượng Linh Tuyệt, chỉ vì viên tâm nguyện của hắn, liền nói với hắn một câu là tốt rồi, nếu không, hắn lại sao hết hy vọng!
“Diên Diên…”
Tà Vô Phong nắm chặt tay của Địch Diên Diên, trên mặt cực độ không muốn, hắn là tin tưởng Diên Diên sẽ không theo Phượng Linh Tuyệt đi, thế nhưng, hôm nay, hắn thực sự không muốn thấy Diên Diên lại đi đến bên người nam nhân khác.
“Không có việc gì…”
Địch Diên Diên vỗ vỗ tay Tà Vô Phong đang nắm chặt tay mình, ý bảo hắn đừng lo lắng, sau đó liền hướng về bên người Phượng Linh Tuyệt đi đến.
“Có cái gì nói đi, đừng chậm trễ thời gian…”
Đi tới về phía trước, đứng ở bên người Phượng Linh Tuyệt, lúc này ha người đã cách đoàn nghênh thân có chút xa, tuy rằng Tà Vô Phong vẫn là thật chặt nhìn hướng về bọn họ…
Địch Diên Diên cũng không có để ý tới quá nhiều, chỉ là nhìn về phía Phượng Linh Tuyệt, thời khắc này, để cho nàng càng thêm thấy rõ Phượng Linh Tuyệt, lòng của nàng cũng đau, bất quá, đây cũng là đau lòng bằng hữu, nàng đã sớm xem Phượng Linh Tuyệt trở thành bằng hữu, nên lúc này mới có thể đau lòng…
“Diên Diên, ngươi thực sự quyết định, muốn gả cho Tà Vô Phong? Vô luận ta làm những gì, ngươi cũng không có thể hồi tâm chuyển ý?”
Tuy rằng đã có đáp án, nhưng hắn còn muốn hỏi một lần nữa, nếu trong mắt Diên Diên thấy một tia do dự, hắn cũng sẽ không chút do dự, hủy cọc hôn sự này! Mà giờ khắc này, hắn thầm muốn thấy do dự của Diên Diên. ╔ ╗
“Đúng, Địch Diên Diên ta muốn gả cho Tà Vô Phong!”

Thời gian nói câu nói này, Địch Diên Diên một điểm do dự cũng không có, trên mặt thần tình kiên định đã nói cho Phượng Linh Tuyệt, kỳ thực việc này căn bản không cần nói nữa, đáp án đã rất xác định. Thế nhưng nàng biết, những lời này nhất định phải thanh thanh sở sở nói một lần với Phượng Linh Tuyệt, bởi vì chỉ có nghe thấy những lời này, hắn mới có thể chân chân chánh chánh hết hy vọng, nhưng thật không ngờ, cho dù nghe được câu này, Phượng Linh Tuyệt vẫn như cũ không từ bỏ.
“Ta đã biết…”
Thời điểm nói câu nói này Phượng Linh Tuyệt, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng, đúng vậy, kết cục này hắn từ lâu nghĩ đến, cũng chưa từng có dự liệu đến bản thân nghe được đã thành sự thật kết cục đã định, vẫn như cũ cảm giác mình không chịu nổi! Phảng phất sinh mệnh hắn sau này thực sự sẽ mất đi Diên Diên, bên kia mất đi hy vọng, vậy liền vĩnh viễn không có quang mang!
“Phượng Linh Tuyệt, ngươi thực sự tốt, ngươi nhất định sẽ gặp phải một nữ nhân tốt yêu ngươi, tốt với ngươi.”
Lúc này, Địch Diên Diên cũng chỉ có thể nói một câu như vậy không biết có xem như lời an ủi không, nàng là thật tâm xem Phượng Linh Tuyệt là bằng hữu, nên cũng không đành lòng nhìn thấy cái dạng này của hắn, thế nhưng, trong lòng của nàng cũng chỉ có Tà Vô Phong, bằng ai cũng không có thể thay thế được địa vị của Tà Vô Phong trong lòng nàng, nên, trong quan hệ của ba người, nàng chỉ có thể cắt đứt Phượng Linh Tuyệt, bởi vì trong tình yêu hai người không có chỗ cho người thứ ba.
“Như vậy… Ta sẽ chúc phúc ngươi, thế nhưng, Diên Diên, ngươi không thể để ta bỏ qua, ngươi đã lựa chọn Tà Vô Phong, ta không lời nào để nói, thế nhưng, ngươi lại không thể ngăn cản ta vẫn như cũ dừng lại tại chỗ chờ ngươi hồi tâm chuyển ý.”
Cho tới bây giờ đây đều không phải là phong cách của Phượng Linh Tuyệt, đợi nguyện ý tự động buông tha, thế nhưng, hắn càng hy vọng thấy Diên Diên hạnh phúc, hắn biết, nếu mạnh mẽ lưu Diên Diên lại, cơ hội cũng không phải là không có, thế nhưng, hắn có thể xác định, Diên Diên nhất định sẽ không hài lòng.
Thế nhưng, hắn không muốn buông tha, vô luận sau này sẽ gặp phải nữ nhân như thế nào, cũng không có khả năng thay thế được vị trí của Diên Diên ở trong lòng hắn, nếu tiến vào, sẽ lại không bỏ được, nên, hắn sẽ chọn vẫn ở lại tại chỗ, chờ Diên Diên, cho dù là nhiều năm, Diên Diên đã trở thành một lão nhân tóc trắng, mà nàng nguyện ý trở lại bên người của hắn, hắn cũng sẽ tiếp thu, từ khi minh xác tâm ý của mình, hắn tựa như vậy…
“Ngươi việc gì phải khổ như vậy?”
“Vì ngươi, không khổ…”
Phượng Linh Tuyệt khổ sáp lộ ra một dáng tươi cười, nếu tâm ý của Diên Diên đã vô pháp cải biến, hắn nói thêm cái gì cũng vô dụng, bây giờ có thể làm, cũng chỉ có thể là chúc phúc, nhưng hắn thật có thể làm được như vậy sao?


Địch Diên Diên cũng hầu như quên mất mình là thế nào trở lại trên mã xa, một lần nữa phủ thêm khăn đỏ, đội ngũ nghênh thân lần thứ hai xuất phát. ╔ ╗
(Luna: Ta cảm thấy tác giả đang kéo chương @@)
Địch Diên Diên biết, Phượng Linh Tuyệt vẫn không có ly khai, vẫn nhìn đội ngũ nghênh thân dần dần đi xa, nhẹ nhàng giật lại hồng liêm, nhìn thân ảnh cao to chập chờn, kiên định đứng ở nơi đó…
Nhẹ nhàng lắc đầu, trong lòng Địch Diên Diên ai thán, Phượng Linh Tuyệt, nguyên lai cũng là một người si tình, nếu là Tà Vô Phong không có xuất hiện, kết cục có thể bất đồng hay không?
Bất quá, Địch Diên Diên không có truy cứu vấn đề này, nàng cho tới bây giờ không nghĩ đến nếu như, có lẽ đây chính là duyên phận mà các tiểu thuyết ái tình thường nói, nàng và Phượng Linh Tuyệt, đúng là vẫn còn không có có duyên phận, nếu không, vì sao gặp trước Tà Vô Phong, hai người giống như là không có cùng xuất hiện đều tự sống phần của bản thân?

Ra khỏi lãnh thổ của Phượng Dạ quốc, liền đi tới Cổ Tiếu quốc giới hạn Phượng Dạ quốc cùng Mị quốc, đó là một quốc gia thần bí, nghe nói Cổ Tiếu quóc này là quốc gia yếu nhất trong năm quốc, nhưng đồng thời cũng vì một loại mê hoặc mà thần bí khó lường, cho người không dám xâm phạm, duy chỉ có lấy lòng đối với Mị quốc.
Lần này đội ngũ nghênh thân của Mị quốc nghênh ngang tiến nhập lãnh thổ của Cổ Tiếu quốc, tuy rằng bất quá là đi qua hai đô thành, nhưng hoàng đế cùng quận chúa của Cổ Tiếu quốc tới đây nghênh đón…
Địch Diên Diên mặc dù hiếu kỳ Cổ Tiếu quốc rốt cuộc là hình dạng thế nào, thế nhưng dù sao nàng hôm nay thân phận là Tà vương phi, cũng không thể vén rèm lên nhìn ra phía ngoài, chỉ là thanh âm cũng biết, bên ngoài rất náo nhiệt, bách tính của Cổ Tiếu quốc hình như rất hoan nghênh bọn họ đến.
Mã xa chậm rãi dừng lại, chung quanh tranh cãi ầm ĩ cũng thoáng cái yên tĩnh, thanh âm to truyền đến…
“Tà đế bệ hạ, Ta vương điện hạ, hoan nghênh đến Cổ Tiếu quốc, trước chúc phúc Tà vương điện hạ hỉ được Vương phi!”
Trong thanh âm tràn đầy ý kính nể, không khó nghe ra, người này thập phần tôn trọng cùng cùng Tà Vô Phong.

“Cổ Lặc bệ hạ, làm sao phiền ngươi đến tương nghênh?”
Nguyên lai là hoàng đế của Cổ Tiếu quốc, thế nhưng, thủ đô của Cổ Tiếu quốc cũng không phải Lâm thành sao, làm sao sẽ xuất hiện ở nơi này? Chẳng lẽ còn là cố ý tới?
“Tà đế bệ hạ cùng Tà vương điện hạ đến tệ quốc, cũng là quang vinh lớn lao của tệ quốc! Mọi người có thể trước đến hành cung nghỉ ngơi, tối hôm nay, có tiệc tối chiêu đãi các vị.”
Tối hôm nay là dự định ở tại chỗ này nghỉ ngơi, nhưng không nghĩ tới, còn phải tham gia cung nơi này, thế nhưng, Cổ Tiếu quốc, quốc gia người trong hoàng tộc thông hiểu mê huyễn thuật, thần bí như vậy, nàng cũng muốn tự mình nhìn, có truyền thuyết, quận chúa quốc gia bọn họ, cũng chính là thân muội muội của hoàng đế, là thánh nữ điện hạ của Cổ Tiếu quốc, được người toàn quốc của Cổ Tiếu quốc cúng bái, chính là thánh nữ cầu mưa thuận gió hoà cho quốc gia…
Địch Diên Diên cũng đối với vị quận chúa này có chút ngạc nhiên, cũng muốn tìm tòi đến tột cùng, không nghĩ tới, vị thánh nữ điện hạ này, tâm thuần khiết chi hạ, cũng sẽ chôn dấu quỷ bí gì, hơn nữa sẽ là trực tiếp, vậy không thèm để ý ánh mắt của người khác chút nào!
Người ở hành cung sáng sớm vì nàng an bài tốt phòng ngủ, Bạch Tuyết, Thanh nhi, còn có Hiểu Nhược đều ở đây bồi nàng, còn nói hôm nay thấy phong cảnh của Cổ Tiếu quốc kỳ lạ thế nào, làm trong lòng Địch Diên Diên cũng muốn lập tức chạy đến bên ngoài hành cung, nhìn trên đường có đúng hay không như bọn họ nói tràn đầy phong tình lạ, có phải những người đó có màu da tương đối không, nhưng cũng không có nói được mấy câu, ngoài cửa đột nhiên vang lên một tràng tiếng gõ cửa, gõ đến có chút gấp…
“Ai?”
Bạch Tuyết hỏi, trực giác phía ngoài cũng không phải người của bọn họ, nên ngữ của Bạch Tuyết tức cũng không được tốt.
“Cổ Ly quận chúa giá lâm!”
Ngoài cửa thanh âm bén nhọn vang lên, để Địch Diên Diên không khỏi run rẩy một chút, không nghĩ tới, vốn còn muốn đi bái phỏng vị thánh nữ quận chúa kia một chút, thế nào đưa tới cửa? Nghe thanh âm kia, tại lúc tiệc tối sắp bắt đầu, vị quận chúa kia bái phỏng để Địch Diên Diên trực giác lai giả bất thiện…
—— đề lời nói ngoài ——
Thật vất vả rốt cục có thể lên canh một, yêm đã chính thức tuyên cáo ngao bị bệnh, một lần nữa cảm mạo, đầu óc quay cuồng, thế nhưng, ta vẫn không thể rồi ngã xuống…


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi