TẠI HẠ KHÔNG PHẢI LÀ NỮ

Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

Heo rừng nhỏ ngày hôm qua trên trời kéo đến thiên kiếp thời gian, cũng là có ý đồ đi bảo vệ chủ nhân. Ngô Minh bên trong trên thiên kiếp tương đối nhàn nhã, có thể sáng tỏ cảm thấy heo rừng nhỏ nôn nóng.

Tiểu tử rất tốt a, Ngô Minh trong lòng cảm thấy đem nó gọi là Lương Nha còn rất khá. Chính như trong truyện tranh vậy cứ ngốc ngốc trung thành.

Ngô Minh cầm lấy điểm tâm trên bàn, đút heo rừng nhỏ mấy lần, nhất thời làm nó hài lòng đến đuôi nhỏ đều quyển vài vòng.

Lúc đó thiên kiếp giáng lâm, chớp giật phích lịch sẽ bắt đầu giáng xuống. Một con tiểu trư chạy tới có thể hỗ trợ cái gì? Vậy cũng thật sự liền trở thành heo sữa quay. Bất quá nó khẳng định là không có chỉ số thông minh cao như vậy đến cân nhắc loại sự tình này, đơn giản nhất, đơn thuần nhất trung thành làm nó muốn xông ra ngoài.

Đương nhiên bị Tình công chúa ngăn cản, bằng không đi qua cũng là tăng thêm phiền. Cắt Bắc Cực tuy rằng cũng có ý nghĩ cùng dự định hộ chủ, nhưng không có mãnh liệt như heo rừng nhỏ Lương Nha vậy. Hơn nữa sự thông minh của nó tựa hồ cũng không có cao như heo rừng nhỏ, cũng sẽ không bén nhạy như vậy nhận ra được chủ nhân nguy hiểm.

Rất nhanh, khi chúng nó thu được tín hiệu chủ nhân an toàn sau, mới dần dần an tĩnh xuống. Bất quá chờ thật lâu cũng không gặp chủ nhân tìm đến mình, heo rừng nhỏ cũng là sốt ruột.

Heo rừng nhỏ lăn xuống đá hậu ở bên người Ngô Minh đảo quanh, tựa hồ cảm giác được tin tức trên thân thể chủ nhân càng mạnh mẽ hơn.

Trước đó huyền khí tiến hóa khung máy móc của Ngô Minh là ẩn giấu, mặc dù là huyền võ sủng vật của chính bản thân nàng cũng không thể cảm giác. Hiện tại heo rừng nhỏ có thể cảm thấy trên thân thể chủ nhân tỏa ra khí tức mạnh mẽ huyền khí chín sao, nhất thời cao hứng chạy khắp phòng.

Trong ánh mắt Cắt Bắc Cực nhìn hướng về Ngô Minh, cũng có cảm giác tôn kính mà dĩ vãng hiếm thấy.

Đây là động vật đối với cường giả sợ hãi cùng tôn kính. Dù sao giới động vật là lấy nhược nhục cường thực* làm pháp tắc căn bản. Cắt Bắc Cực là động vật kiêu ngạo như vậy, tự nhiên không hy vọng chủ nhân của mình sẽ là một cái tồn tại nhỏ yếu. Hiện tại chủ nhân lớn mạnh. Tự nhiên là hài lòng, cũng không còn mâu thuẫn giống như trước vậy. (*tương tự như cá lớn nuốt cá bé)

Có thể là do heo rừng nhỏ dạy dỗ làm cho nàng chồng hát vợ theo* khá hơn một chút? Ngô Minh thầm nhủ trong lòng. (*phu xướng phụ tùy)

Nhưng có thể khẳng định chính là. Chúng nó phu thê hai cái khẳng định ở phương diện nào đó sinh hoạt không hài hòa. Ngô Minh phi thường ác ý nghĩ.

Heo rừng nhỏ đảo quanh Ngô Minh lượn vòng chúc mừng, đột nhiên lưu ý đến Cắt Bắc Cực ở bên cạnh bày tạo hình, lập tức dùng mũi trư củng củng Cắt Bắc Cực.

Cắt Bắc Cực một bộ dáng vẻ không chịu được ngươi, nhưng nàng phi thường nghe lời đồng thời vây quanh Ngô Minh đảo vòng chúc mừng.

Ngô Minh nhìn hai đứa chúng nó buồn cười. Quên đi, cái này không phải là sự tình mình nên quan tâm. Có lẽ chúng nó có thể, chỉ có điều không thể sinh sôi đời sau.

Tình công chúa ở bên nói: “Ta cảm thấy hai thằng nhóc này tâm tư rất tinh khôn a.”

“Khà khà, ta lựa tiểu sủng vật nha, trí óc thông minh chứ?” Ngô Minh xú rắm khen bản thân. Hấp dẫn đi sự chú ý.

Tình công chúa con mắt cười đến giống trăng lưỡi liềm: “Có điều ngươi thật giống như một lượng bạc đều không có bỏ ra qua, có đúng không?”

Ngô Minh bĩu môi nói: “Ngươi sẽ không phải nói là muốn lĩnh qua đi làm sủng vật của bản thân chứ?”

“Chính có ý đó.” Tình công chúa không chút khách khí trả lời.

“Được đó.” Ngô Minh một nhún vai.

Tình công chúa sững sờ, không nghĩ tới nàng dễ dàng như vậy liền đáp ứng rồi.

“Chỉ cần bản thân hai thằng nhóc chúng nó chịu là được.” Ngô Minh đạp heo rừng nhỏ một cước: “Đi thôi, ngươi sau đó liền đi chỗ công chúa bên kia sinh sống, ta mặc kệ cơm.”

Heo rừng nhỏ vừa bắt đầu thật giống như không có nghe hiểu, nhưng Ngô Minh lại nhẹ nhàng đạp mấy đá sau, nhất thời một bộ mắt nước mắt lưng tròng dáng vẻ. Sượt ống quần Ngô Minh không chịu đi.

“Lỗ lỗ? Lỗ lỗ lỗ?” Âm thanh trong miệng nó cũng biến thành tội nghiệp, thật giống như đang ai oán thỉnh cầu hỏi mình có chỗ nào làm sai, thế mà lại bị chủ nhân xua đuổi.

Dáng dấp kia quả thực cực kỳ giống trung khuyển sắp bị vứt bỏ, khiến người ta căn bản không đành lòng đối xử tàn khốc.

Tình công chúa ở bên cạnh nhìn không biết nên khóc hay cười: “Nếu không ta liền chỉ…”

Nàng muốn nói chỉ đem Cắt Bắc Cực mang đi nuôi chơi. Vốn là đối với đẹp đẽ kiêu ngạo Cắt Bắc Cực phi thường yêu thích, đây chính là sủng vật so với heo rừng nhỏ càng muốn có được.

Nhưng Tình công chúa suy nghĩ nhanh cỡ nào? Nàng rất nhanh ý thức đến cái này liền mang ý nghĩa hai thằng nhóc sắp sửa tách ra. Ngẫm lại xem hiếm thấy một con lợn cùng một con ưng kết làm quan hệ gần như quyến lữ, làm sao lại khiến cho bọn nó tách ra?

Không cần nghĩ liền có thể đoán được. Heo rừng nhỏ tất nhiên lại là một bộ dáng vẻ vô cùng đáng thương.

“Tính toán một chút, coi như ta không đề cập tới đi.” Tình công chúa bất đắc dĩ thở dài. Có thể hai thằng nhóc này tựa là trời sinh hữu duyên cùng Chu Chỉ Nhược. Cứ việc nàng tựa là cái cái gì đều không muốn quản, thậm chí có thể đem sủng vật chết đói không tận trách chủ nhân, nhưng những tiểu tử này tựa là yêu thích ở cùng với nàng. Cái gọi là hữu tâm cắm hoa hoa không ra, tựa là ý này chứ?

Có thể là cùng tu luyện nguyên khí có quan hệ? Tình công chúa cũng nghĩ đến điểm ấy.

Hoặc là vì duyên cớ huyền khí tăng lên? Bất quá huyền khí bản thân nguyên bản so với Chỉ Nhược mạnh hơn, cũng không thấy chúng nó càng thêm cùng mình thân thiết.

Cuối cùng Tình công chúa chỉ có thể quy kết thành duyên phận. Hai cái tiểu sủng vật này cùng Chu Chỉ Nhược hữu duyên. Nhất định là quan hệ chủ tớ.

Lúc này, Ngô Minh cũng là đang suy nghĩ: Nếu như lại có một con cẩu hùng*. Đặc biệt là gấu có da màu vàng xám, vậy thì hoàn mỹ. (*gấu chó)

Ta là có thể đảm nhiệm thú vương trong ma thú tranh phách, ha ha! Trong lòng Ngô Minh sinh sôi ác thú vị. (*Rexxar bên trong Warcraft)

“Đúng rồi, tu vi huyền khí của Chỉ Nhược ngươi nghe nói là Long lão truyền lại cho ngươi? Cũng không biết nguy hiểm bao lớn, ngươi lá gan cũng thật lớn.” Tình công chúa oán giận Ngô Minh một trận. Đặc biệt đối với nàng không có nhắc nhở bản thân đến quan tâm chăm sóc, biểu thị phi thường bất mãn.

Ngô Minh lập tức xảo ngôn an ủi, còn kém chỉ thiên xin thề nói lại có thêm tình huống như thế nhất định cái thứ nhất phải nói cho Tình công chúa.

“Ai nha, nếu cưới ngươi, chẳng phải là từ sáng đến tối đều muốn hướng về ngươi bẩm báo?” Ngô Minh thầm kêu ý muốn khống chế của Tình công chúa thật mạnh.

“Đương nhiên là đại sự, chuyện nguy hiểm mới phải bẩm báo.” Tình công chúa nói: “Ngươi không biết sao? Ta hôm qua còn không biết đó là kiếp vân, hơn nữa còn là nhằm vào ngươi. Sau đó biết rồi, ngươi biết ta cảm giác gì sao? Người mình thích có nguy hiểm đến tính mạng, ta nhưng không thể vì nàng phân ưu, trong lòng có bao nhiêu khó chịu?”

Tình công chúa cảm xúc trào dâng, lời nói tốc độ rất nhanh. Nhưng một câu tiếp theo lời ra khỏi miệng sau, liền lập tức không lại nói.

Trên mặt nàng ửng đỏ, hai người đều yên tĩnh lại.

Ngô Minh có chút không biết làm sao, cái này xem như là tỏ tình sao?

Ngô Minh trong đầu vẫn cứ coi bản thân là trạch nam. Mà trạch nam lúc nào hưởng qua đến đãi ngộ như vậy a?

Ngẫm lại xem, Mục Thanh Nhã là bởi vì bị cao thủ Ma Âm cốc đẩy vào bên trong hang núi, mới tạo thành tình huống củi khô lửa bốc một lần là xong. Mà Hỗ Vân Kiều rõ ràng liền đối với Ngô Minh có ý tứ không nhỏ, nhưng còn kém một tầng cửa giấy như vậy, vẫn là không có chọc thủng.

Cái này lại không phải cái chuyện gì, có cái gì không thể đâm? Nhưng Ngô Minh cái gia hỏa này trong ngày thường đầu óc cơ linh, ở phương diện này một mực liền đần đến như con trâu.

“Lỗ lỗ lỗ ——” Nhìn hai người không nói lời nào, heo rừng nhỏ hừ hừ không biết chuyện gì xảy ra.

Cắt Bắc Cực cũng không biết có rõ ràng hay không, ngược lại đi tới, mở cánh ra đem heo rừng nhỏ bọc ở bên trong lông vũ.

Hai thằng nhóc bốn con mắt ùng ục ùng ục nhìn kỹ Ngô Minh cùng Tình công chúa.

Tình công chúa lén nhìn Ngô Minh. Ngô Minh nhưng căn bản không dám nhìn Tình công chúa.

Nếu như không có Mục Thanh Nhã, Ngô Minh còn muốn có thể làm ra đến tiến một bước tỏ thái độ thậm chí còn hành động.

Thế nhưng có Mục Thanh Nhã như vậy tiền nhậm, không đúng, đương nhiệm đang ở riêng… Ách, cũng không đúng. Ngược lại Ngô Minh hiện tại liền thuộc về trạng thái ở bên ngoài hoa tâm làm ngoại tình. Vì lẽ đó Ngô Minh đuối lý chột dạ a!

Tình công chúa đẹp đẽ, vóc người cũng tốt. Khách quan mà nói, ở trên chỉ sổ mê hoặc nam nhân, Tình công chúa là cao hơn Mục Thanh Nhã.

Thế nhưng Mục Thanh Nhã cũng không phải dong chi tục phấn tầm thường a. Cái khí chất uyển ước kia, dáng vẻ thanh tú, dáng dấp làm người thương yêu, tuy rằng không lớn nhưng cảm giác rất tốt… Khụ khụ, ngược lại trong lòng Ngô Minh đối với Mục Thanh Nhã chấm điểm tuyệt đối không thấp.

Mấu chốt nhất chính là, chuyện tình cảm không phải là đơn giản ai tốt hơn ưu tú hơn liền lựa chọn người đó. Cái này phải để ý một loại về mặt tâm linh tương thông, cộng hưởng trên linh hồn.

Đương nhiên về mặt tâm linh tương thông Ngô Minh cùng Tình công chúa kỳ thực có thể làm được. Hai người đều là loại hình nhân vật phi thường trí tuệ, muốn rất nhiều chuyện đều có thể không bàn mà hợp. Ý tưởng lớn gặp nhau tựa là một loại miêu tả khác đối với hai người cấp cố vấn bọn họ.

Trên linh hồn cộng hưởng thì… Quá cao thâm. Lấy Ngô Minh cùng Tình công chúa trải qua luyến ái cũng khó mà đạt đến, hoặc là nói cần một loại cơ duyên nào đó mới có thể đạt đến.

Ngô Minh cùng Mục Thanh Nhã cũng là đã từng đạt đến trên thân thể cộng hưởng qua, hơn nữa là độ cộng hưởng cao. Vì lẽ đó Ngô Minh đã ở trong lòng cùng Mục Thanh Nhã thành một đôi. Nếu là trong ngày thường chiếm chiếm tiện nghi mỹ nữ, hôn một chút mò hai cái, đều không có chuyện gì. Nhưng đối với chuyện một khi động tình cảm thật, Ngô Minh liền tê trảo*… (*tê móng vuốt – ý là bàn tay làm chuyện ác bị đứng hình đó)

Khi Ngô Minh chính đang lúng túng, không biết đáp lại tình cảm của Tình công chúa ra sao, đột nhiên có thuộc hạ Mặc vương tử ở ngoài cửa bẩm báo: “Chu cô nương, dụng cụ nhận thưởng đã chế tạo được rồi.”

“Đến ngay đây!” Ngô Minh như được đại xá, thật nhanh đáp một tiếng liền chạy vù ra ngoài.

Phải nói là cực tốc hành, đem Tình công chúa phơi ở trong phòng.

Heo rừng nhỏ Lương Nha cùng Cắt Bắc Cực vừa thấy chủ người đi rồi, lập tức một cái kêu lỗ lỗ, một cái vỗ cánh đều đi theo ra ngoài.

Tình công chúa lăng lăng nhìn Ngô Minh rời đi, có chút khó chịu đỡ ngực một thoáng.

Lẽ nào tình cảm của chính mình là không chiếm được đáp lại sao? Không thể nào…

Hay là Chỉ Nhược căn bản đối với nữ tử không có hứng thú? Không, loại khả năng này sẽ không có.

Sửng sốt một chút, thông tuệ Tình công chúa đột nhiên ý thức được một điểm: Chu Chỉ Nhược sẽ không phải là đã thích một cô gái khác chứ?

Tình công chúa xoạt một cái đứng lên.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến một tiếng của Ngô Minh: “Các ngươi đi bồi tiếp Tình công chúa.”

Heo rừng nhỏ cùng Cắt Bắc Cực lại trở về. Hiển nhiên là Ngô Minh nhường chúng nó lại đây bồi tiếp Tình công chúa giải sầu.

Coi như ngươi còn có lương tâm ghi nhớ ta. Tình công chúa ở trong lòng nhẹ nhõm một. Chí ít nàng biết, bản thân ở trong lòng của đối phương vẫn rất có địa vị.

Sẽ là ai chứ? Trong lòng Tình công chúa phạm vào nghi vấn.

Không thể không nói trực giác của nữ nhân thật sự rất lợi hại, lập tức liền cảm giác ra được nguyên nhân trong lòng Ngô Minh có người khác.

Chỉ có điều, Tình công chúa hoàn toàn không nghĩ tới gây trở ngại mình cùng Ngô Minh phát triển, dĩ nhiên sẽ là cách xa ở bên ngoài ngàn dặm Mục Thanh Nhã.

Đương nhiên nàng đầu tiên cân nhắc đến cũng là một vị nữ tử kiệt xuất cách xa bên ngoài ngàn dặm —— Tiêu Nhược Dao!

Chờ một chút, liệu sẽ là nước Tề Tề phi? Tình công chúa nảy sinh ý nghĩ bất chợt. (chưa xong còn tiếp…)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi