TẠI HẠ KHÔNG PHẢI LÀ NỮ

Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

Khi Ngô Minh bên này đang bận rộn với việc heo rừng nhỏ mừng vì được làm cha, Huyền Vũ Hoàng bên kia nhưng đang bận phù kê* bói toán. (*việc lên đồng mê tín dị đoan)

Phù kê là một loại phương pháp người xưa kể lại.

Đem chọn lọc ra một cái người có linh tính, lấy phương thức tự thương tổn mình tiến vào trạng thái điên mê, sau đó nói ra hoặc là viết xuống một loại văn tự thần bí nào đó. Trải qua thần quan, thiên quan các loại người nắm giữ văn tự giải thích, là có thể trở thành nội dung tiên đoán tương lai, trắc đoạn cát hung.

Rất nhiều nơi loại thủ pháp này đã thất truyền, cũng có người nói nó căn bản không chuẩn. Nhưng ít ra nước Vũ truyền thống mê tín có từ xưa nay đã lâu. Mỗi khi gặp quyết đoán quốc sách đặc biệt trọng yếu, người đang nắm quyền đều sẽ suy xét phương thức này tiên đoán cát hung.

Chí ít kết luận của buổi lên đồng mê tín này sẽ là một trong các ý tham khảo để người quyết định làm ra phán đoán.

Đại môn nặng nề ở phía sau đóng lại, Huyền Vũ Hoàng chỉ mang theo thiếp thân lão thái giám Bành đại tổng quản, chậm rãi hoãn bộ tại lối đi duy nhất bên trong Thiên Kình* cung đi tới. (*có ý nghĩa là lối lên trời ý nói là cung điện bước lên trời)

Thiên Kình cung là địa phương bên ngoài nội cung nước Vũ ở vào nơi sâu nhất của vườn ngự uyển. Trong đó mật đạo vô số, quanh năm các song cửa sổ không mở, thậm chí trong cung có rất nhiều lời đồn đại nói nửa đêm có thể nghe được tiếng u hồn đang kêu rên.

Chung quanh là ánh đèn dầu nhân du trường minh*, phát sinh hào quang quỷ dị màu xanh lục. Trong không khí có mùi vị tương tự với mùi ẩm ướt hủ bại. (*đèn mỡ người)

Biểu hiện trên mặt Huyền Vũ Hoàng nghiêm túc, vững vàng cất bước ở phía trước đi tới. Bành đại tổng quản miêu eo* sau lưng Huyền Vũ Hoàng đi sát đằng sau. (*khom lưng)

“Tham kiến hoàng thượng.” Ba tên thiên quan ở nơi sâu xa nhất mật đạo, quỳ xuống đất mà hô vạn tuế.

Thiên quan là một loại chức vụ trong cung, vừa có chức trách đối chiếu tính toán vụ mùa, tìm hiểu phương diện thiên tượng, cũng có… loại hình nội dung tương tự với khiêu đại thần*. (*người nhảy múa trong các lễ hội, như thần quan nhảy điệu múa cầu mưa; nhảy điệu múa hỏa thần…)

Cái thời đại này, vẫn là không thể thoát khỏi ý nghĩ thiên ý khó dò, bói toán hỏi quái loại hình mê tín.

Huyền Vũ Hoàng chịu bọn họ quỳ lạy sau, mới mở miệng nói: “Kê đồng* có thể có kết quả?” (*đứa trẻ lên đồng)

Đại thiên quan cầm đầu bên trong đám thiên quan nói: “Hồi bẩm hoàng thượng, kê đồng phù kê ba lần, đều cáo thất bại.”

“Cái gì?!” Huyền Vũ Hoàng không dám tin tưởng, rõ ràng có ba lần phù kê đều thất bại.

“Chúng thần bất lực.” Ba vị thiên quan mau mau quỳ lạy tại chỗ thỉnh tội.

“Trẫm muốn các ngươi trắc toán việc xuất binh nước Tề, đều coi không ra?” Huyền Vũ Hoàng long tâm thịnh nộ.

Kê đồng hoàng cung dưỡng tự nhiên không phải nhân vật bình thường.

Vị kê đồng này của nước Vũ chính là linh thể đệ nhất đẳng trong thiên hạ, không chỉ ngày sinh tháng đẻ chiếm hết cửu âm, càng là ngay từ khi sinh ra đến liền chưa ăn uống khói lửa nhân gian*. Từ nhỏ chỉ là dùng sữa người. Uống nước cũng là hoa lộ nước mưa các loại nước không có rễ**. Người phù kê chú ý cái này. (*thức ăn nhân gian, tức đồ ăn nấu từ bếp) (**tức là nước vô căn, nước không lấy từ nguồn, nguồn ở đây là trong lòng đất; lòng núi)

Trước hai lần Tuyên vương tử cùng Mặc vương tử xuất binh kỳ tập, Huyền Vũ Hoàng cũng không có đụng tới kê đồng phù kê đến bói toán.

Bởi vì kê đồng cũng có thứ tồn tại tương tự với việc tiêu hao năng lực.

“Vi thần không dám vọng ngôn, từ nơi sâu xa tựa hồ có yêu tinh quấy phá, kê đồng phù kê bất ổn.”

“Kê đồng đương nhiệm là linh thể trăm năm khó gặp một lần chứ?” Huyền Vũ Hoàng ngạc nhiên nói.

Đại thiên quan nói: “Phải phải, thực sự bởi vì yêu tinh qúa thịnh, đảo loạn vận thế, mới khiến kê đồng khó có thể ra kết luận. Kỳ thực ở dưới tình huống có quấy rầy không có đưa ra kết luận phù kê hỗn loạn. Cũng là biểu hiện linh tính của kê đồng. Bằng không nếu là phạm sai lầm, gây ra ảnh hưởng quyết đoán của hoàng thượng, mới là tội ác tày trời.”

“Yêu tinh, đủ để quấy rầy linh tính kê đồng lớn nhất trăm năm qua…” Huyền Vũ Hoàng hừ một tiếng, nhưng trong lòng nói: Lại là cái Tiêu Nhược Dao kia. Xem ra nàng quả thật là biến số thống nhất bá nghiệp của trẫm, khắc tinh!

Mấy vị thiên quan không biết Huyền Vũ Hoàng nghĩ tới là nước Tề Tiêu Nhược Dao, còn tưởng rằng hoàng thượng tức giận. Mau mau quỳ tại chỗ thỉnh tội dập đầu không ngớt.

Theo triều đại các đời, thân phận thiên quan sẽ không khiêm tốn như thế. Chỉ có đến cái triều đại này của Huyền Vũ Hoàng, hoàng quyền đạt đến cường thịnh, rất nhiều quyền bính tập trung vào một thân. Mặc dù là Tam Thánh Tông đem sức khống chế ảnh hưởng đối với triều đình đều rơi xuống điểm thấp nhất trong lịch sử. Vì lẽ đó thiên quan đối với Huyền Vũ Hoàng mặt rồng giận dữ vẫn là hết sức mẫn cảm.

Lúc này đại thiên quan nói: “Hoàng thượng xin người đừng tức giận. Vi thần có một biện pháp, chỉ là khả năng tổn thương đến kê đồng.”

Huyền Vũ Hoàng hỏi: “Ngươi nhưng là dự định nhường kê đồng mạnh mẽ phù kê cho ra được kết quả?”

“Thần xác thực là tính toán như vậy.”

“…” Huyền Vũ Hoàng trầm trầm ngâm không nói.

Đại thiên quan nói: “Hoàng thượng cầu bói toán lần này, có thể khiến ngài tự mình đến, tất nhiên phi thường trọng yếu. Thần cho rằng. Nếu là xác thực tất yếu, kê đồng đều có thể vì quốc vong thân!”

Hắn nói năng có khí phách.

Cũng là bởi vì kê đồng đã đạt đến mười bốn tuổi, đã càng ngày càng tiếp cận thời kỳ suy bại linh lực. Sau khi mười bốn tuổi, linh lực bắt đầu đi xuống dốc, nhóm thiên quan dĩ nhiên đem đối tượng mới chuẩn bị bồi dưỡng kỹ càng.

Ở một chỗ Thiên Quan điện vùng ngoại ô nước Vũ, đã bí mật bồi dưỡng không ít kê đồng. Đương nhiên một trăm người trong đó là khó có thể sống sót một, có điều người đang nắm quyền vì phán đoán chuẩn xác, là căn bản không đem chút điểm hi sinh ấy để ở trong mắt.

Không nghi ngờ chút nào. Huyền Vũ Hoàng cuối cùng làm ra quyết đoán tựa là: Không tiếc bất cứ giá nào đạt được kết luận phù kê! Dù cho là hi sinh kê đồng có linh tính mạnh nhất trăm năm qua!

*

Ngô Minh bên kia hoàn toàn không biết Huyền Vũ Hoàng coi trọng lần kỳ tập này như thế nào, thậm chí chịu bỏ được hy sinh một vị kê đồng tốt nhất trăm năm qua.

Nàng ở xử lý tốt sự tình Cắt Bắc Cực ấp trứng sau, liền đi đến hoàng cung rồi.

Hỏi thăm một chút hoàng thượng cũng không có gọi đến bản thân qua, huyền võ nữ tướng cũng vẫn không có tụ tập, liền rời cung ra khỏi thành đi Nguyên Liệu điện rồi.

“Đại sư tỷ đã về rồi!” Oanh thanh yến ngữ vang lên.

Đám tỷ muội Nguyên Liệu điện lại là nhiệt tình hoan nghênh đại sư tỷ hồi điện.

Đến bên trong cung điện Nguyên Liệu điện gặp sư phụ, hai người cho lui tả hữu.

“Chỉ Nhược, Long lão giáo dục con thế nào?”

“Long lão tương đối chân thành. Còn kính xin Hạc lão chỉ dạy hạc hàng thuật. Bất quá cũng không có truyền thụ pháp môn tu luyện huyền khí.” Ngô Minh cứ theo sự thật bẩm báo nói.

“Ừm, Long lão là thật sự thực lòng giáo dục cho ngươi, Chỉ Nhược cần phải tận tâm tu tập.” Cầm điện chủ căn bản không có chú ý Long lão cùng Hạc lão hàm chứa hành vi có tính chất cướp đồ đệ, còn muốn nói: “Nếu là bọn họ dạy ngươi pháp môn tu luyện huyền khí. Chỉ Nhược ngươi cũng chớ có cố chấp giữ quan điểm riêng của từng môn phái. Nếu có thể tu luyện, không nên nghĩ sư phụ bên này.”

“Đa tạ sư phụ.” Ngô Minh trong lòng cảm kích, cảm thấy cái Cầm điện chủ này so với tông chủ Trượng Kiếm tông đều đạt đến một trình độ nào đó. Nếu là tông chủ nói không chừng liền muốn có dị nghị hộ môn.

“Nhưng tu luyện công pháp huyền khí cần phải lưu ý liệu sẽ có xung đột công pháp. Công pháp của Long lão hẳn không có vấn đề, nhưng ứng cẩn thận nguyên khí bài xích. Hai loại nhưng chớ đồng thời vận dụng. Vạn nhất có cảm giác chỗ nào không đúng, đều muốn kịp thời báo cho Long lão cùng sư phụ, chớ nên giấu giếm…”

Cầm điện chủ lại là một trận căn dặn, sau đó lại cùng Ngô Minh thương lượng nói: “Hôm nay ở trong lúc chơi mà học, có mấy người không tuân quy củ, bản thân không vận dụng nguyên khí chơi đùa. Lại có người nắm dị nghị, nói chút lời nói không tốt rồi. Chỉ Nhược ngươi cảm thấy có phương pháp nào để cắt đứt tình trạng này?”

Đây là Cầm điện chủ dẫn dắt đồ nhi, nỗ lực làm cho nàng dần dần chưởng khống rất nhiều sự vụ Nguyên Liệu điện, giải quyết các loại nan đề, vì tương lai chấp chưởng Nguyên Liệu điện đánh hạ cơ sở bày sẵn con đường.

Ngô Minh cười nói: “Cắt đứt là không đủ, không dùng tới trừng phạt. Chỉ là muốn tìm một cái người xui xẻo hoặc là nói kẻ đáng ghét đến giúp đỡ.”

“Giúp đỡ?”

“Đúng, làm cho nàng đến mắng ta, công kích ta!” (chưa xong còn tiếp…)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi