TẠI HẠ KHÔNG PHẢI LÀ NỮ

Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

“Tông môn tạm thời không phán định nhiệm vụ lần này là thành hay bại?” Ngô Minh kinh ngạc.

Nàng qua loa dùng cơm trưa sau lại chợp mắt một lát, tại buổi chiều cùng Tông Trí Liên và mọi người hội họp.

Tông Trí Liên sớm đã từng tới miếu giao nhận nhiệm vụ, mang đến kết quả khiến người ta không quá bất ngờ: Cái nhiệm vụ này tạm không đưa ra nhận xét chờ đợi tiến một bước nữa để xác định.

“Nhiệm vụ tạm dừng để phán định, nói rõ tông môn rất lý trí mà.” Tông Trí Liên vui mừng nói: “Bọn họ không có võ đoán mà nói chúng ta là ăn nói lung tung, điểm ấy đã rất khiến người ta thoả mãn.”

Hỗ Vân Thương hừ nói: “Chúng ta làm sao có khả năng nói dối.”

Mục Thanh Nhã ở bên cũng gật đầu.

“Bất quá chúng ta báo lại cho tông môn nói ngực thiếu nữ là vật trung gian rèn luyện huyền khí, vẫn đúng là khó có thể khiến người ta tin tưởng a.” Tông Trí Liên cười nói: “Nếu không phải là ta tận mắt nhìn thấy bộ ngực cô gái kia, thật sự thật không dám tin tưởng.”

“Nên tin tưởng hay không mới là điểm mấu chốt, then chốt không phải bộ ngực nàng có được hay không?!” Ngô Minh bĩu môi: “Hiện nay chúng ta báo lên tình huống kim ngân hai lão bà, mới là điểm then chốt để tông môn nửa tin nửa ngờ. Nói rõ hai người lão thái bà này khẳng định là có chút lai lịch mà cả tông môn cũng có biết đến. Chờ tông môn phái người đến hang núi kia tra xét cùng hỏi thăm hai nữ tử bị bắt kia xong, càng có năng lực tin tưởng bảy tám phần mười đi.”

“Vậy còn hai ba phần xác suất kia?” Hỗ Vân Thương hỏi.

“Phải xem vận may chúng ta rồi.” Ngô Minh cười chuyển hướng đội trưởng: “Thay vì quan tâm nhiệm vụ trước có thể hoàn thành được hay không, không bằng làm tốt nhiệm vụ mới.”

“Không sai, ta đã lĩnh tới nhiệm vụ mới.” Tông Trí Liên hớn hở nói: “Lại là… Bảo tiêu đón dâu!”

“A?” Còn lại ba người đồng thời kinh ngạc nói: “Đón dâu?”

Tề quốc thủ đô, bên trong vương cung đề phòng nghiêm ngặt, một chỗ mật thất cấp bậc cấm địa.

Một ông lão đem tay từ trên lưng Tề vương thu lại, ngưng mắt thu lại Huyền khí.

Ông lão chính là Trượng Kiếm Tông tông chủ, cùng Tề vương khi còn trẻ liền từng có sinh tử chi giao.

Năm đó Trượng Kiếm tông chủ, đại trưởng lão, Bạch trưởng lão, Phục Linh trưởng lão bốn người một đoàn đội, mà Tề vương ở bên trong đội ngũ bọn hắn tham gia thí luyện.

Tề vương tuy rằng võ kỹ không tốt. Nhưng có năng lực chỉ huy tài tình, mang theo toàn bộ đoàn đội chiến đấu từng truyền thành giai thoại một thời trong lịch sử.

Hắn có thể ở lúc hơn ba mươi tuổi lên ngôi làm vua, cũng không thể không nói đến Trượng Kiếm Tông bốn người bọn tông chủ lén lút nâng đỡ phía sau.

Mà Trượng Kiếm Tông trở thành Tề quốc hộ quốc tông môn, tự nhiên hợp tình hợp lý.

“Già rồi, dựa vào công lực của ngươi kéo dài chút hơi tàn, cái này còn muốn kéo dài tới khi nào đây? Còn muốn liên lụy ngươi tăng tiến tu vi huyền khí. Bây giờ nói ra cũng đã trễ.” Tề vương chậm rãi mở con mắt mang theo nếp nhăn hằn sâu, tiếc cho sinh mệnh già đi, cũng đối với bạn bè ôm lấy hoài niệm.

Tề vương là minh quân được toàn quốc tán dương từ lâu, mấy chục năm trị vì đất nước, Tề quốc từ một quốc gia yếu nhược mà có thể cùng nước Tấn liên minh hai nước đứng vững một phương, kỳ công phải kể đến hàng đầu.

Đáng tiếc tuổi không tha người, mấy năm trước ở thời điểm Tề quốc hưng thịnh nhất tiến hành mở rộng biên cương bờ cõi thì Tề vương ngã xuống, thân thể liền từ đó vẫn luôn luôn không tốt. Tuy có lương y trân dược trị liệu, cũng cần đến mặt khác là dựa vào huyền khí thâm hậu của tông chủ mới có thể duy trì.

“Ngươi là huynh đệ ta. Lẽ nào để ta nhìn ngươi bỏ lại một đại sạp hàng liền đi?” Trượng Kiếm tông chủ ở bên cạnh ngồi xuống, nâng chung trà lên uống một hơi cạn sạch, sau đó vuốt râu cười nói: “Mười mấy người con trai kia của ngươi, vì ngươi không có bồi dưỡng ra một cái chân chính tuyệt đối vượt qua được thái tử trước kia, hoàn toàn đều là phá gia chi tử.”

Lời này nếu như để cho người ngoài đến nói, là phải chịu tội mất đầu. Cũng là giao tình song phương đã đến mức xem như ngang hàng nhau, mới sẽ nói thẳng như vậy.

“Không đành lòng giết, cũng không nỡ lòng bỏ được. Đều là máu thịt truyền thừa của chính mình.” Tề vương lời nói mang thâm ý mà nói rằng: “Đổi làm ngươi đối xử với cái huyết mạch của mình kia, không phải cũng như nhau?”

“Ngươi đừng đem lời này nói kích ta. Cái yêu nữ kia liền gạt bỏ nàng sang bên! Muốn danh phận sao? Không có cửa đâu! Năm đó là nàng làm sai, cái này nhưng là bóp không được hạt cát.” Trượng Kiếm tông chủ trừng hai mắt.

“Chết cũng cố chấp chết cũng cố chấp! Năm đó liền nói cái tính khí này của ngươi sớm muộn gì cũng có lúc hại người. Nàng coi như làm như vậy, cũng không phải là do ngươi quá chậm chạp mà dẫn đến sao. Làm sao lại nói giống như là nàng mắc nợ ngươi vậy? Những năm gần đây, nàng lá mặt lá trái, nhưng thật ra cũng là âm thầm gài bẫy không ít người có mưu đồ hại ngươi.”

Tề vương lắc đầu một cái lại cũng không nói tiếp. Hắn biết chuyện như vậy nếu có thể khuyên, sớm sẽ không như vậy. Liền nói sang chuyện khác: “Lần này huyễn tinh, tiềm tinh đệ tử đến đây, không biết có mấy vị có năng lực có thể cùng huyền vũ nữ tướng sản sinh cộng hưởng, thành công tạo ra nữ tướng cấp hai —— binh dũng lĩnh vực.”

Trượng Kiếm tông chủ kinh ngạc nói: “Đưa tới cho ngươi mười chín người, tổng không đến nỗi một cái cũng không có chứ?”

“Hừ, nếu là một cái đều không có. Cũng thuộc về Trượng Kiếm Tông ngươi mất mặt.”

“Sao? Vũ quốc to lớn người có năng lực xuất hiện lớp lớp, không phải tình báo nói chỉ có một người thành công sao?”

“Chỉ một người kia liền đủ để khiến cục diện chiến trường sản sinh ảnh hưởng to lớn a! Quốc chiến hết sức căng thẳng, nước Tấn vỗn dĩ còn không lo nổi mình thì làm sao gánh vác được? Nếu là Tề quốc cũng không có ứng cử viên thích hợp, sợ là không lâu sau nổ ra quốc chiến liền phải chịu thiệt thòi.”

“… Nếu chúng ta lại tới ám sát một lần nữa, ngươi cảm thấy được chứ?” Trượng Kiếm tông chủ suy nghĩ nói.

Tề vương là người có đầu óc tốt nhất trong mấy người bạn già này, là người bày mưu nghĩ kế bố trí đại cục tốt nhất, phàm là đại sự đều cho hắn làm chủ.

“Đương nhiên không được.” Tề vương trợn mắt nhìn một chút: “Ngươi là tông chủ, lão Bạch bọn họ cũng là hạng người có tiếng. Nếu là để các ngươi trực tiếp ra tay, hộ quốc tam thánh của vũ quốc há lại ăn cơm khô? Ngươi chắc chắn có thể kềm chế được bọn họ sao?”

Trượng Kiếm tông chủ nghiêm mặt nói: “Đối đầu bất luận với một ai ta đều chắc chắn.”

“Nhưng bọn họ có ba cái. Tự Tại Thần Công của ngươi tu vi vẫn là ngưng trệ ở [ tu tại hắn ] cảnh giới chứ?”

“Xác thực như vậy, chỉ kém một đường, cũng không cách nào đột phá đến [ tu tại nhiên ] cảnh giới.”

“Vì lẽ đó, ngươi tạm thời chưa gây khó dễ được hộ quốc tam thánh, bất quá đối phương cũng sợ ngươi tức giận.” Tề vương thở dài một hơi: “Nếu không phải là vì kinh sợ ngươi, các nhân vật then chốt Tề quốc chúng ta cũng sớm đã bị tam thánh của đối phương ám sát vô số. Hai bên giằng co, kinh sợ siêu cấp cao thủ là một loại cân bằng. Nếu ngươi tuỳ tiện dẫn người động thủ, chính là phá hoại quy củ.”

“Lẽ nào cùng vũ quốc liền giằng co như thế mãi?”

“Vì lẽ đó huyền vũ nữ tướng mới là nhân tố mấu chốt nhất quyết định quốc chiến. May là ở Ngụy gia Trượng Kiếm Tông ngươi, mới khám phá ra một vị huyền vũ nữ tướng, cuối cùng cũng coi như là tạm thời an tâm.”

Hai người chính đang trong mật thất ngồi nói chuyện, đột nhiên có một chuỗi tiếng chuông gió reo lên.

“Có cấp báo?” Trượng Kiếm tông chủ đi ra mật thất, rất nhanh cầm một phần thư báo trở lại, phẫn nộ nói: “Đám ăn hại này, nhiều người như vậy liền cái thái tử choai choai đều bắt không được! Còn nghiêm trọng hơn là khiến mấy cái huyễn tinh đệ tử năm nay gãy tay hãy chân, loại mồi nhử cho không này quả thực mất mặt xấu hổ!”

“Bớt giận bớt giận, ngươi nhưng là tông chủ một phái.”

“Ngươi cho là ta thích quản đám người này a?” Râu mép Trượng Kiếm tông chủ vểnh lên: “Còn không là giúp ngươi bồi dưỡng võ giả hộ quốc sao?”

“Chớ ở trước mặt ta làm bộ trung thành. Cái huyết thống của tên thái tử nhãi con kia còn cần ta nói a? Những tên đồ đệ ăn hại của ngươi kia nếu có thể bắt được mới là kỳ quái đây.” Tề vương cũng không chút nào yếu thế.

“Được được được, ta liền tiếp tục duy trì phong độ tông chủ một phái.” Trượng Kiếm tông chủ vung tay áo một cái: “Khí huyết tắc nghẽn của ngươi đã được khai thông, ta trở lại.”

“Ừ, giúp ta chào hỏi đám lão Bạch bọn họ một cái, không tiễn.”

Hai vị lão hữu cáo từ lẫn nhau đầy mùi thuốc súng. Đương nhiên, đối với bọn họ tới nói thì cái vấn đề này không đáng kể chút nào.

Trượng Kiếm tông chủ đi rồi, Tề vương gọi thiếp thân cận vệ.

“Đỡ cô gia đi dưỡng tâm các. Truyền lễ nhạc ca giả, lại xướng bài hát Hồng lão tướng quân hiến hôm trước《 hướng thiên tái tá ngũ bách niên 》!”

Ở dưỡng tâm các, nghe tiếng ca lanh lảnh, dư vị năm tháng trẻ tuổi trong lòng Tề vương không khỏi thản nhiên nghĩ: Thiếu nữ có thể làm ra bài ca như vậy, sẽ là nhân vật như thế nào?

Nghe nói nàng chính là tiềm tinh đệ tử người thứ mười của Trượng Kiếm Tông năm nay, một vị có tiêu chuẩn ứng cử viên duy nhất chưa đến Tề đô…

Bất quá, nàng là cái nữ tử, hẳn là không thể cùng huyền vũ nữ tướng sản sinh cái gì cộng hưởng chứ?

Tề vương lắc đầu một cái, cũng sẽ không đem cô gái này để ở trong lòng. (chưa xong còn tiếp…)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi