TÁI SINH LẦN NỮA ĐỂ YÊU ANH

Chương 260

Nại Diên yên lặng bưng ly nước lên, uống một ngụm, ánh mắt liếc về bên kia một cái.

Anh…rất bận sao?

Đúng lúc này, Nghê Thư đến, trông có vẻ vội vàng mệt mỏi. Cô nhìn Nại Diên ngồi ở chỗ kia, ngay cả chào hỏi cũng lười: “Bắt đầu đi, tôi không có thời gian.”

Đinh Khiêm tò mò hỏi: “Nghê Thư , sao dạo này lại không thấy người đâu thế?”

Nghê Thư lạnh lùng liếc anh ta: “Tôi đi đâu, làm gì còn cần phải báo cáo với anh sao?”

“Ặc, coi như tôi chưa hỏi gì.” Đinh Khiêm biết tính tình cô, quen một mình độc lập, cũng không muốn đụng đến xúi quẩy.

Nại Diên hơi sợ Nghê Thư, thái độ cô lạnh lùng, nói chuyện thì cay nghiệt, với ai cũng đều hung dữ. Cô ta đứng lên, theo Vy Hiên đi vào phòng.

Nghê Thư kiểm tra đơn giản xong, sau đó đi sang một bên, cởi găng tay cao su ra ném xuống đất: “Nền tảng của cô ta rất yếu, tôi kê thuốc Đông y cho cô ta, hằng ngày bồi bổ là được.”

Vy Hiên gật đầu: “Tôi sẽ nói với công ty mang thai hộ.”

Nghê Thư thu dọn xong đồ dùng, ánh mắt đảo qua Nại Diên đang sửa sang quần áo, bất chợt hỏi: “Thời gian này cô bận rộn lắm hả?”

Vy Hiên sửng sốt một chút, không rõ Nghê Thư hỏi cái này là có ý gì. Quay đầu nhìn lại Nại Diên , cô ta lại giống như đứa bé phạm lỗi, cúi đầu, không nói lời nào.

Nghê Thư cũng không nói nhiều, mang theo hòm thuốc đi ra ngoài.

“Nại Diên , cô có chuyện gạt chúng tôi đúng không?” Vy Hiên nghi ngờ hỏi.

“Chị Vy Hiên , tôi….” Nại Diên cắn môi, nhỏ giọng nói: “Nhà tôi xảy ra chút chuyện, cần tiền gấp, tôi phải kiếm tiền giúp đỡ.”

Vy Hiên nhướng mày: “Cô đi làm một tháng nay?”

“Tôi…” Nại Diên cúi đầu thấp hơn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Vy Hiên hỏi: “Không phải chúng tôi đã trả cô ba mươi phần trăm thù lao sao?” Đó là một con số không nhỏ, so với những gia đình khác tìm người sinh con hộ, cái giá mà họ đưa ra đã là rất cao rồi.

“Tiền đó chỉ lấy được một nửa, còn một nửa công ty nắm giữ…”

Lông mày Vy Hiên càng nhíu chặt hơn, không ngờ loại công ty vô lương kia còn chiếm dụng cả khoản tiền này!

Nại Diên như sắp khóc, cầu khẩn nói: “Chị Vy Hiên , chị đừng tức giận…. Nhà tôi thực sự rất cần tiền…. Hơn nữa công việc tôi làm cũng không vất vả, chỉ là dạy kèm cho đứa bé nhà hàng xóm mà thôi.”

Vy Hiên nghiêm mặt nói: “Nại Diên , tôi không quan tâm nhà cô xảy ra chuyện gì. Nếu cô đã đồng ý thì nên tôn trọng cam kết lúc đầu của chúng tôi, bình an sinh ra đứa bé này! Đối với bọn họ, đứa bé này quan trọng không gì sánh được! Nếu như cô vì sai lầm của mình mà sinh non, theo hợp đồng, chúng tôi có thể tăng thêm trách nhiệm.”

Nại Diên bị giật mình, túm lấy hai tay của Vy Hiên : “Chị Vy Hiên , tôi thực sự không cố ý, tôi biết sai rồi, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt đứa bé này…”

Vẻ mặt Vy Hiên không thể nào tốt được, khoát tay áo: “Được rồi, chúng ta đi thôi.”

Lúc hai người đi ra khỏi phòng, sắc mặt Nại Diên rất khó coi. Thạch nhìn thấy, gọi Vy Hiên qua, trầm ngâm một lát rồi mới nói: “Đứa bé kia không thể có việc gì được.”

“Tôi đã dặn dò cô ta rồi.” Vy Hiên biết rõ đứa bé này có ý nghĩa gì.

Ngay lúc hai người lúc nói chuyện, cửa phía phòng ngủ mở ra.

Trông thấy người đàn ông đang đi tới, trái tim Nại Diên bất chợt đập nhanh, hơi thở như ngưng lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi